Vì chân cô thương, nên bảo tài xế đưa chúng tới khách sạn mà chúng đang ở.
Nghe thấy hai chữ khách sạn, Bạch Vi lập tức ngoảnh sang , cảnh giác lùi , sờ mũi : “Anh, còn cảnh sát Tề phía và một đồng nghiệp của ở tập đoàn Vọng Thiên đều đang ở đó”.
Bấy giờ, Bạch Vi mới gỡ bỏ ánh mắt đề phòng, cô ngoài cửa sổ, để ý tới nữa. Đến khách sạn , vẫn cõng Bạch Vi lên tầng.
Vốn định đặt thêm một phòng cho cô , nhưng vì chân cô đang thương, nên chắc tối nay ở tạm với Tề Vũ Manh .
Tề Vũ Manh đương nhiên bận tâm, liếc : “ trả tiền phòng , đương nhiên ý kiến ”.
Đi đến cửa phòng, nhấn chuông cửa, Triệu Thư Hằng vẻ căng thẳng .
Sau khi ngoài, trái ngó , đó mới cho chúng .
thấy khó hiểu hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Triệu Thư Hằng sầm mặt đáp: “Đã mò tới chỗ của chúng . Trưa nay, lúc hai ngoài, gõ cửa phòng, qua mắt mèo thì thấy là mấy tên đô con trông hung tợn.
“Thế họ bỏ thế nào?” Tề Vũ Manh hiểu hỏi.
Triệu Thư Hằng Tề Vũ Manh như một cô ngốc: “ mở cửa thì họ chỉ thể bỏ thôi chứ . Nếu họ dám cậy mạnh phá cửa, bảo vệ của khách sạn chắc sẽ mặt ngay”.
Gương mặt trắng nõn của Tề Vũ Manh phiếm hồng, cô tức giận : “Ánh mắt của là hả?”
Triệu Thư Hằng nhún vai : “Chẳng cả, mắt khó chịu, dụi cái nha”.
Nói , dụi mắt thật. suy nghĩ, từ giờ đến khi Cung Chính Văn tù còn hai ngày nữa.
Chắc hai ngày sắp tới, trai Tiểu Nguyệt sẽ ngày càng hành động lớn hơn.
Dù mục đích của họ là gì, nhưng nhất định họ âm mưu to lớn.
Lúc , Triệu Thư Hằng sang Bạch Vi đang bên cạnh , hỏi: “Người là?”
Nói , Triệu Thư Hằng giơ tay . , trong ánh mắt lộ vẻ cảnh cáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-516.html.]
Ai dè, Triệu Thư Hằng hề quan tâm, vẫn bắt tay với Bạch Vi: “Đây là Bạch Vi, Giám đốc tiêu thụ của Phần mềm Trí Văn”.
Mắt của Triệu Thư Hằng phóng một tia khiêu khích, cau mày.
Tuy tên công tử bột đôi lúc tính cách , nhưng đa phần đều khiến nảy sinh một loại kích động đánh .
“Đây chính là mà nhắc đến lúc , tên là Triệu Thư Hằng, phó giám đốc của bất động sản An Sơn, công ty con của tập đoàn Vọng Thiên”.
giới thiệu một câu, Bạch Vi : “Giờ chân đang thương nhẹ, tiện bắt tay. Dù chúng cùng ngành, nhưng chúng cũng tới tên của bất động sản An Sơn”.
Mắt Triệu Thư Hằng sáng lên: “Thật ?”
Tề Vũ Manh ở bên cạnh cầm một quả quýt lên bóc, : “Đương nhiên là giả !”
Triệu Thư Hằng sợ , nhưng dè chừng cô nàng hoa khôi cảnh sát Tề Vũ Manh.
Thấy Tề Vũ Manh lên tiếng, Triệu Thư Hằng mới hậm hực rụt tay .
Tề Vũ Manh, : “Đây là Tề Vũ Manh, cảnh sát Tề, đội trưởng đại đội hình cảnh của chi cục cục công an thành phố Yến Kinh”.
“Xin chào cảnh sát Tề”.
Lần , Bạch Vi chủ động giơ tay : “Lúc , Phương Dương nhắc đến cô. Anh luôn giỏi gây chuyện, cũng từng gây náo loạn ở Yến Kinh. Nếu nhờ cảnh sát Tề giúp đỡ, chắc Phương Dương gặp nguy ”.
Tề Vũ Manh cũng thái độ nhiệt tình bất ngờ của Bạch Vi cho hoang mang, cô , nhún vai, tỏ ý cũng rõ lắm, bấy giờ Tề Vũ Manh mới : “Không gì, vốn dĩ trừ hại cho dân là việc mà chúng nên , nhưng đúng là Phương Dương giỏi gây chuyện thật”.
Nói , hai cô gái như tìm chủ đề chung, thoáng cái bắt đầu tám chuyện trời biển.
Hai cô gái càng chuyện càng hợp, cuối cùng như thành tri kỷ, hận thể ôm chầm lấy , cùng nướng đầu gà, uống rượu vàng và kết tình chị em.
Thấy , vội vàng ho khan một tiếng: “Bạch Vi, cảnh sát Tề, hai . một vài phát hiện mới liên quan đến chuyện La Nhất Chính bắt cóc”.
Thấy , cuối cùng Bạch Vi và Tề Vũ Manh cũng dừng , đến Triệu Thư Hằng đang nhắm mắt giả vờ ngủ sofa cũng mở mắt .