Thấy đần , Cung Chính Văn cho rằng đoán đúng, cho rằng thấu , khinh thường và : “Anh thông minh, phương pháp cũng , nhưng khó tránh chút suy nghĩ quá viển vông, Tiểu Vi sẽ thích , nhà họ Bạch cũng thể để cô bên một kẻ nghèo kiết xác từng tù tội, cho nên cầm lấy tiền cút nhanh còn kịp.”
Nghe Cung Chính Văn , mới hồn, và lắc lắc đầu với .
“Không đủ ?”
“Không đủ.”
“Một triệu.” gì, chỉ âm thầm cảm thán thế giới của giàu thật là điên rồ, chỉ để tống cổ một tình địch tiềm tàng, mở miệng là một triệu.
Hơn nữa con nó căn bản là tình địch của .
Nếu như thế , đáng lẽ nên tỏ mật với Bạch Vi hơn, nên cố tình quan tâm Bạch Vi mặt Cung Chính Văn, gắp cho cô vài món ăn nọ, cho dù đồ ăn Tây đũa, thì dùng dĩa xiên qua cũng .
Nếu là như thế, Cung Chính Văn mở miệng sẽ là một triệu, mà là hai triệu ba triệu, mặc cả thêm nữa, cuối cùng mấy triệu nhân dân tệ tiêu d.a.o tự tại.
Nói cho cùng, lúc đầu Bạch Vi từng đưa cho năm triệu, tiếc là cần, bây giờ chút hối hận.
“Ha ha.”
Thấy gì, Cung Chính Văn khinh thường và : “Loại như , gặp nhiều , đưa tiền chắc thể tống cổ , nhưng đưa đủ tiền thì nhất định thể, để điện thoại cho , khi từ chức, hãy một tờ giấy cam đoan, rõ nguyên nhân tù ba năm liên quan gì đến Tiểu Vi, đừng tìm Tiểu Vi để đòi bồi thường những tổn thất do tù nữa, đồng thời cam đoan tiếp cận cô nữa, khi xong đưa cho , đến lúc đó sẽ chuyển cho một triệu ngay tại trận, hoặc là trực tiếp đưa tiền mặt cho .”
lắc đầu suy nghĩ: “Giám đốc Cung, hồi đó cô đưa cho bao nhiêu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-53.html.]
“Năm triệu.” xòe bàn tay, “Cô đưa cho năm triệu, kêu , nhưng cần, nếu cũng thể đưa cho năm triệu, chút nữa sẽ từ chức với cô liền.”
“Năm triệu?” Cung Chính Văn sững , đó gằn và : “Ha ha, nghèo phát điên ? Cũng thử soi gương xem, xem đáng giá năm triệu .”
nhún nhún vai và : “Tùy thôi.”
Nụ của Cung Chính Văn dần dần cứng ngắc và : “Đừng mà điều, hai triệu, cầm tiền cút ngay cho .”
“Ha ha.” hai tiếng, đó cúi đầu xiên một miếng nhỏ gan ngỗng béo ngậy cho miệng, từ từ thưởng thức món ăn mệnh danh là một trong ba món ăn ngon nhất thế giới .
Cho dù là lúc công việc suôn sẻ ba năm , cũng ít khi ăn loại gan ngỗng béo với giá mấy trăm nhân dân tệ một phần nhỏ , vì nỡ ăn, dù cũng là Bạch Vi trả tiền, nên mới ăn thoải mái.
Cung Chính Văn cau mày, : “Phương Dương, cần nhắc nhở một chút, thỏa mãn, nếu một chinh sứt cũng nhận , cũng đừng hòng động tới Tiểu Vi, thậm chí là…… sẽ chuốc lấy rắc rối, rắc rối lớn đấy, suy nghĩ cho kỹ .”
“Không cần suy nghĩ .”
“Tốt, đợi mà xem!” Trong mắt Cung Chính Văn xẹt qua tia tàn nhẫn.
dáng điệu của chút quen mắt, nhịn lên và : “Giám đốc Cung, quen Tào Văn Hoài của Maddie Kerr ? Gã mấy ngày cũng với những lời như , nhưng bây giờ… Anh thể tìm gã hỏi thử xem gã cảm thấy thế nào.”
“Hừ.” Khi Cung Chính Văn đang định , Bạch Vi trở đôi giày cao gót.
Thay đổi sắc mặt giống hệt như đóng phim, Cung Chính Văn đổi sang phong thái điềm đạm thản nhiên như thường.
Xem mặt hàng những năng lực phân tích giỏi vãi, mà kỹ năng diễn xuất cũng tồi.