Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 555

Cập nhật lúc: 2025-03-14 12:21:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đâu chỉ sốc, nếu là Lưu Thiếu Bác, thì căn bản tin nổi. Chồng cũ của Hạ tổng vấn đề về chuyện , nếu để mặc một con gái xinh như Hạ tổng, ba năm mà gì?”.

 

“Nói thì chồng cũ của Hạ tổng để Hạ tổng quả phụ sống ba năm?”.

 

“Thảo nào bình thường Hạ tổng dáng vẻ lạnh lùng xa cách với , thì là cuộc sống như ý”.

 

“Có lẽ chỉ như ý, mà còn tiếc rèn sắt thành thép, Lưu Thiếu Bác , chồng cũ của Hạ tổng ở rể, thời đại , mấy ở rể mà tiền đồ chứ? đoán chồng cũ của Hạ tổng chỉ thể Hạ tổng hài lòng trong đời sống tình dục, mà sự nghiệp cũng như ý. Nếu thì, cũng sẽ thành chồng cũ của Hạ tổng”.

 

Sắc mặt Phương Nhã đổi liên tục, nghi ngờ gì, lời của Lưu Thiếu Bác tác dụng nên , cùng lắm là một ngày, tin đồn về Hạ Mộng Dao sẽ lan khắp công ty.

 

“Phương Nhã, giờ thể cho ông đây tìm Hạ tổng của các cô chứ?”, Lưu Thiếu Bác đắc ý Phương Nhã một cái, danh tiếng của Hạ Mộng Dao thì chẳng quan hệ gì với hết, thèm cơ thể Hạ Mộng Dao chứ con Hạ Mộng Dao.

 

“Cậu Lưu, …”.

 

“Cậu cái gì mà ? Phương Nhã, cho cô , việc về Hạ Mộng Dao chỉ một, hai việc , nếu cô còn để ông đây thì hôm nay ông đây sẽ hết chuyện của Hạ Mộng Dao ”, Lưu Thiếu Bác khẩy liên tục, tin, Phương Nhã thể ngơ để bừa ở đây .

 

“Được, dẫn tìm Hạ tổng”, Phương Nhã hít sâu một , cuối cùng vẫn quyết định thỏa hiệp với Lưu Thiếu Bác.

 

Nếu để mặc Lưu Thiếu Bác linh tinh ở đây thì sẽ bôi nhọ Hạ Mộng Dao đến mức nào.

 

Thấy Phương Nhã và Lưu Thiếu Bác bước thang máy, trong đại sảnh đều vẻ mặt xem trò , chỉ sắc mặt Trần Phong là lạnh băng.

 

Sau khi trong mắt xẹt qua ánh sáng lạnh lẽo, Trần Phong theo sát Phương Nhã và Lưu Thiếu Bác thang máy. 

 

Phương Nhã bước thang máy thì gáy đau đớn, đó trợn ngược mắt, ngất .

 

Thấy Phương Nhã ngã xuống đất, Lưu Thiếu Bác mới hiểu chuyện gì, vội vàng chỉ Trần Phong hét to:

 

– Mày… mày gì?Trần Phong lạnh lùng, gì với Lưu Thiếu Bác, đến mặt Lưu Thiếu Bác, giơ tay lên tát một cái lên mặt Lưu Thiếu Bác.

 

“Bốp!”.Tiếng bạt tai giòn tan vang lên trong thang máy. Một cái tát nặng nề của Trần Phong khiến Lưu Thiếu Bác xoay tròn tại chỗ, răng trong miệng văng hai, ba cái. Sau khi cơn choáng váng đầu óc qua , Lưu Thiếu Bác mới hiểu chuyện gì, hai mắt ngay lập tức đỏ ngầu, n.g.ự.c cũng lấp đầy bởi cơn giận tên, nghiến răng nghiến lợi Trần Phong: “Mày… mày dám đánh tao?! Mày bố tao…”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-555.html.]

 

“Bốp!” 

 

Không cho Lưu Thiếu Bác cơ hội nhiều, Trần Phong khẩy giơ tay lên, một cái tát nặng nề nữa đáp lên bên mặt còn của Lưu Thiếu Bác.

 

Hai cái bạt tai liên tục, Lưu Thiếu Bác chỉ cảm thấy sắp điên .Mẹ kiếp rốt cục là ai?

 

Ông đây còn chẳng tên , quyền gì mà đánh ông?

 

Thấy Trần Phong đến với vẻ mặt lạnh tanh, Lưu Thiếu Bác bỗng chốc hoảng hốt, vội vàng xua tay xin Trần Phong tha: “Người em đừng đánh, đừng đánh vội, nhận nhầm ? thù oán với , ngày từng gặp …”.

 

“Chưa từng gặp tao?”, Trần Phong nhếch mép khẩy.

 

Nụ khẩy khiến Lưu Thiếu Bác thót tim, nhưng ngoài miệng vẫn vội vàng giải thích: “, thể chắc chắn, ngày từng gặp , em, chắc chắn là đánh nhầm ”.

 

“Đánh nhầm ?”, Trần Phong nheo mắt: “Mày là Lưu Thiếu Bác đúng ?”.

 

Lưu Thiếu Bác sửng sốt, đó gật đầu: “ là Lưu Thiếu Bác…”.

 

“Bốp!” Lưu Thiếu Bác còn xong, Trần Phong mặt cảm xúc quăng một cái tát lên mặt .

 

“Nếu là Lưu Thiếu Bác thì đánh nhầm. Ông đây đánh Lưu Thiếu Bác đó”

 

cảm thấy lồng n.g.ự.c như thứ gì đó đang dần siết chặt, một luồng áp lực vô hình ập tới.

 

hít sâu một , châm một điếu thuốc, lặng lẽ lắng câu chuyện của Ôn Hân.

 

“Ngay đó, cất nhắc lên tổng giám đốc của công ty, tất cả ban lãnh đạo đều bỏ phiếu đồng ý, vì chẳng ai chê tiền cả. Ba năm công ty, dù nhiều kinh nghiệm, nhưng thành tích thì khó ai vượt qua , đây cũng là tài sản của ”.

 

Trong đôi mắt to tròn của Ôn Hân đầy linh động, nhưng khi sang phát hiện, trong đôi mắt mê chứa đầy vẻ đau thương và mệt nhọc từ bao giờ.

 

Cảm giác tim tựa hồ loại đồ vật đang từ từ biến gấp, vô hình áp bách truyền đến, thở một thật dài, châm một điếu thuốc, lẳng lặng Ôn Hân giảng thuật chuyện xưa của nàng.

Loading...