Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 565

Cập nhật lúc: 2025-03-15 13:01:21
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Thư Hằng ngạc nhiên: “Cô gái xinh , nãy cô như , cô dọa sợ tới nỗi rúc Phương Dương mà…”

 

Triệu Thư Hằng còn hết ánh mắt lạnh như băng của Ôn Hân cho câm miệng.

 

, : “Nếu chúng tạm thời việc gì thì thể ở đây đợi Trịnh Cường, lúc đó sẽ gọi điện cho , lẽ giờ cũng đang đường về . chúng tuyệt đối thể lơi là cảnh giác, Cung Chính Vinh vô cùng độc ác tàn nhẫn. Lần thành công thì chừng giờ đang âm mưu kế hoạch tiếp theo ”.

 

Chúng bắt chuyện với đàn em của Trịnh Cường trong quán bar, vốn ở quán bar dần dần nhiều lên nhưng vì chuyện đột ngột xảy nên nhiều ngay lập tức.

 

Ông chủ nước mắt, trống rỗng vô hồn. Lại ở quán bar đợi thêm mười phút nữa, ngoài cửa bắt đầu ồn ào.

 

Người căng chặt, đầu thì thấy Trịnh Cường đang nhíu mày , đằng mấy tên đàn em theo.

 

khắc hẳn so với tưởng tượng của , lúc mấy họ đều vẻ thất thểu ủ rũ, Trịnh Cường thì vẻ vô cùng tức giận, thì bẩn thỉu, cứ như là đánh lộn đường cái về .

 

hỏi: “Anh Cường, các thành thế ? Có tin tức của La Nhất Chính ?”

 

Trịnh Cường “hừ” một tiếng: “Vốn là , ngờ gặp một thằng điên lái xe tải cẩu chặn đường chúng , thế là ”.

 

nhíu mày, trực giác mách bảo sự thật đơn giản như .

 

hỏi: “Xe tải cẩu? Các điều tra ở ? Sao gặp xe tải cẩu?”

 

“Ở một vườn táo ngoài ngoại ô. Một cái xe trống chặn đường chúng . Vốn một trận với , ngờ kha khá đến, suýt nữa đánh thắng nổi. Sao thế?” Trịnh Cường nghi hoặc hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-565.html.]

thầm kêu : “Ngoại ô vườn táo bình thường, nhưng mà ngoại ô một cái xe tải cẩu nhiều như , các thấy kỳ lạ ?”.

 

Nghe xong, Trịnh Cường lập tức đổi sắc mặt, siết chặt tay, đ.ấ.m mạnh xuống bàn: “Cái đệt!”

 

, Trịnh Cường cũng là tự dựa sức để đưa Thiên Địa từ một băng nhóm chính thống phát triển như bây giờ, thể phủ nhận năng lực của .

 

chút chán nản: “Có lẽ trong chiếc xe tải đến ban nãy chở bắt cóc La Nhất Chính, thậm chí cũng khả năng là La Nhất Chính vốn giam lỏng trong vườn táo. Không chừng là qua hai ngày , họ cảm thấy bí mật bại lộ, hoặc là chúng phát hiện nên mới vội vã đưa ”.

 

Nghĩ tới đây, khỏi chán nản, mặt Trịnh Cường càng trở nên cay đắng hơn, đấy lên tiếng: “Người em Phương Dương, thế , nếu hôm nay tìm bạn La Nhất Chính, thì là do chúng việc , đợi lát nữa chúng sẽ tiếp tục tìm. Yên tâm, nhất định sẽ tìm tin tức của một cách nhanh nhất!”

 

“Trước đó, mấy điều tra một tổ chức địa phương tham gia chuyện ? Trịnh Cường, , cho một nửa của ngoài điều tra kỹ càng về tung tích của tổ chức , nửa còn thì cùng đến vườn táo ở vùng ngoại thành , cả hai bên cùng điều tra thì chắc chắn tiến độ sẽ nhanh hơn nhiều”.

 

Nói , Trịnh Cường, chút do dự, lập tức gật đầu đồng ý, xong là ngay, còn nhanh chóng gọi mấy đứa đàn em, trong tay mang theo bánh quy, bánh mỳ với mấy chai nước khoáng vội vã lên đường.

 

ngoài cửa, lúc trong quán bar, quả thật chúng còn thấy bóng dáng mấy tên đàn em của Trịnh Cường nữa.Cũng ngay lúc , một trạc tuổi trung niên mặc vest ngang qua, khuôn mặt ủ rũ, tỏ ngập ngừng.

 

Triệu Thư Hằng : “Chú ơi, chú đến đây gì thế?”

 

Người đàn ông trung niên nhăn mặt , ngượng ngùng : “ là quản lý của quán bar , trông thấy mấy chuyện với Cường, vẻ như quan hệ hai bên , nên tới…” quanh một lượt, âm thầm lắc đầu.

 

Quả thực Trịnh Cường và đám tay chân của phần suồng sã, cho dù bảo kê cho quán bar chăng nữa thì cũng thể ăn uống ở đây mãi , nhất là khi còn bắt quán mở cửa buổi chiều.

 

Nếu là những khách quen ở đây thì còn đỡ, nhưng nếu là những khách hàng đầu tới đây thì sẽ khó tránh việc đám Trịnh Cường dọa c.h.ế.t khiếp, thế thì ai dám tới đây chơi nữa.

 

Về lâu về dài, quán bar ăn , ông chủ kiếm tiền, Trịnh Cường cũng thu phí bảo kê, cuối cùng chỉ đành đường ai nấy mà thôi.

Loading...