Không thể , mồm Triệu Thư Hằng đúng là thối thật, câu của trúng tim đen .
Chúng vội vàng ngoài, đóng cửa , tới ruộng rau tiếp theo. Vị trí của hai ruộng rau cách xa, mười phút một ngôi nhà nhỏ khác xuất hiện trong tầm mắt của chúng , thì nó cũng phong cách kiến trúc như căn nhà ban nãy, nhưng khác ở chỗ là ngôi nhà trong ruộng rau lờ mờ ánh đèn.
Tiếng chuông báo động vang lên mãnh liệt trong đầu , vội vàng kéo Triệu Thư Hằng trốn một cái cây, : “Chắc là chỗ , trong ngôi nhà đó ”.
Triệu Thư Hằng cũng kích động lên: “Mẹ kiếp, tốn bao công tìm kiếm cuối cùng cũng thấy . Phương Dương, còn chờ gì nữa? Chúng mau qua đó thôi, xử đám cặn bã , cứu La Nhất Chính ”.
cau mày : “Không đơn giản thế , chúng xác định rõ tình hình . Chỉ cần xác định đúng là chỗ thì , một khi chúng đổi vị trí trong đêm thì chúng cơ hội ”.
Triệu Thư Hằng hiểu : “Thế còn rõ ràng ? La Nhất Chính nhất định đang nhốt ở đây, thấy trong căn nhà ánh đèn ? Chứ ai sống ở cái nơi đồng m.ô.n.g quạnh ?”
kiên nhẫn giải thích: “Anh đừng nghĩ đơn giản thế, đây là vùng ngoại ô Thịnh Hải, giá đất rẻ hơn nội thành nhiều, vì thế nhiều nông dân thuê đất ở đây để trồng rau hoặc lương thực. Vùng ngoại ô mà chúng đang đây chính là , nhiều ruộng rau thế kiểu gì cũng chủ. Nếu thật sự là chủ của ruộng rau, chứ là của phe thứ ba, nửa đêm nửa hôm chúng xông nhà như là chuyện vui đấy”.
Triệu Thư Hằng cau mày: “Thế thì chúng kiểm tra ”.
lấy điện thoại , gửi suy nghĩ của và vị trí của nơi cho Tề Vũ Manh, mới : “Yên tâm, gửi vị trí cho cảnh sát Tề . Nếu chúng xảy chuyện gì, cảnh sát Tề sẽ dẫn tới cứu chúng ngay”.
Triệu Thư Hằng gì nữa, chúng vẫn chia sang hai bên như lúc .
vốn còn đang lo lắng trong lòng, ngộ nhỡ đây là nơi chủ ruộng rau ngủ, bọn cứ cố xông sẽ gặp nguy hiểm, nhưng ngờ bọn tới phát hiện sự việc . và Triệu Thư Hằng chia nấp ở hai bên cách căn nhà nhỏ xa.
Vừa đến nơi, cửa nhà đột nhiên bật mở, một đàn ông gầy gò mặc áo thun từ bên trong , lẽ là cảm nhận sự lạnh lẽo của buổi đêm nên rùng một cái.
Người nọ mắng chửi mấy câu, đưa mắt quanh, dường như phát hiện điều gì, đó về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-573.html.]
vội vàng rụt đầu , cũng căng lên theo, nhưng điều khiến kinh ngạc là khi đó tới hề quan sát kĩ tình hình xung quanh.
nấp một bao đất nhỏ ở bức tường, gã khéo xoay lưng với . Trong khi đang do dự nên xông xử lý gã , bên tai chợt truyền đến một chuỗi âm thanh xì xì sột sột.
mừng thầm, hóa gã ngoài tiểu! chậm rãi ngẩng đầu lên, Triệu Thư Hằng ở phía đối diện căng thẳng , còn đàn ông cao gầy mắt xoay lưng về phía , thở khà một tiếng sảng khoái, như đang hưởng thụ.
di chuyển thật khẽ, do dự thêm nữa, lặng lẽ đến lưng gã. Đợi khi đến lưng gã, đàn ông cao gầy giải quyết nỗi buồn xong, đang buộc thắt lưng.
Thời cơ hiếm , thể vụt mất! chợt dùng sức, giơ tay c.h.é.m gáy gã.
Vì kinh nghiệm ở trong tù, cho nên rõ vị trí nào thể khiến bất tỉnh nhưng gây tổn thương quá lớn.
Binh!
Một tiếng rên khe khẽ vang lên, đàn ông cao gầy còn buộc xong thắt lưng quần ngã thẳng về phía .
vội vàng đỡ lấy gã, chậm rãi đặt gã xuống đất. Vừa tiếng đánh gáy gã lớn, nhưng nếu như gã ngã xuống đất thì âm thanh chắc chắn sẽ nhỏ. Lúc , trong phòng còn âm thanh khẽ vọng , chắc hẳn vẫn còn khác ngủ.
Nếu phát hiện, tối nay và Triệu Thư Hằng sẽ khó sống. Thấy đàn ông cao gầy giải quyết một cách lặng lẽ, Triệu Thư Hằng cũng lộ vẻ nhẹ nhõm hơn nhiều.
chỉ căn phòng, đó dấu c.ắ.t c.ổ bằng tay. Triệu Thư Hằng phối hợp với cũng chỉ mới một hai ngày, thể hiểu ý của .
Anh gật đầu, đó dậy, hai chúng đồng thời mò tiến về cửa chính của căn nhà nhỏ từ hai bên.
Lúc chúng sắp đến cửa, bên trong đột nhiên tiếng đẩy ghế vang lên, còn một giọng khàn khàn: “Mẹ nó, Lão Cửu chó c.h.ế.t còn về nhỉ, chẳng lẽ nặng luôn ! Mẹ!”