Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 58

Cập nhật lúc: 2024-10-31 14:32:06
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu óc bỗng trở nên trống rỗng, tựa như m.á.u nóng xông hỏng đầu óc, đó khống chế chính , ôm lấy cô , ngấu nghiến hôn môi của cô .

 

Lần cưỡng hôn cô là vì tức giận, là vì báo thù, nhưng bởi thể kìm lòng, khống chế chính .Hơn nữa, cảm giác khác biệt.Cái cảm giác thể thành lời.

 

Cả nóng ran, đầu óc trống rỗng, còn gần như rốt cuộc là .Hình như cô cũng bối rối, thể cứng ngắc giống như một khúc gỗ ướt nhẹp. vô thức đẩy cô đến bên giường.

 

mới hai bước, cô bỗng nhiên để hai tay lên n.g.ự.c , đẩy mạnh . kịp đề phòng nên đẩy ngược.

 

“Anh gì? Không đây.” Cô dùng hai tay ôm n.g.ự.c lùi về phía . tỉnh táo , phần lúng túng, cũng thoáng ảo não.

 

Mẹ… Từ khi nào mà trở nên mất kiểm soát thế , còn cưỡng hôn nhân lúc để ý, quá khốn nạn, cũng quá mất mặt. Nếu “thịt” cô , thì trực tiếp đẩy cô lên giường, xé nát quần áo cô .

 

lùi đến góc tường, với ánh mắt lạnh lùng bối rối cảnh giác. mỉm , dùng cách để che dấu sự lúng túng của , : “Đừng kích động thế chứ, giao hẹn là, nếu giành dự án cô sẽ ngủ với một đêm ? Bây giờ cũng chỉ là thực hiện lời giao hẹn mà thôi.”

 

“Anh đừng mơ.” Giọng của cô lạnh lùng mà kiên quyết.Thoáng chốc, cô như thoát khỏi sự sợ hãi và bối rối khi nãy, mặt dần khôi phục dáng vẻ băng giá và cao ngạo khiến ghét, đến gần. Thấy cái dáng vẻ của cô , cũng hổ nữa.

 

vẫn thấy quen với cái dáng vẻ của cô hơn.

 

sẽ sĩ diện với , đương nhiên cũng thể đùa giỡn lưu manh với cô . khi đang suy nghĩ xem nên đùa cợt cô thế nào thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-58.html.]

Bạch Vi động đậy, cũng ai khác quấy rầy chúng lúc . tiếng gõ cửa cứ kéo dài mãi ngừng, thậm chí còn càng lúc càng dồn dập.

 

cảm thấy khó chịu nên mắng một tiếng, đó mở cửa. Người ngoài cửa là Cung Chính Văn, cả cũng ướt đẫm, đang mở to mắt với vẻ khó tin.

 

“Có chuyện gì ư?” hờ hững hỏi một câu.Hắn cố ý liếc phòng, nghi ngờ hỏi ngược : “Đây là phòng của Tiểu Vi hả?”

 

, việc gì cứ , thì đóng cửa.”

 

“Phương Dương, … Anh ở phòng của Tiểu Vi cái gì?” Cung Chính Văn cau chặt mày, như ý thức chuyện gì.

 

mỉm : “Phó tổng giám đốc Cung, ở đây thì liên quan gì tới ? Phải hỏi đấy, chuyện gì?”

 

“Anh gì với Tiểu Vi?” Sắc mặt Cung Chính Văn đổi, hình như mới phát hiện đang cởi trần. Dứt lời, chợt xông về phía , đẩy bên trong. giữ chặt vai , đẩy mạnh, lảo đảo lùi về phía vài bước, đó ngã xuống đất.Cái kiểu công tử bột thế , một thể đánh cả nhà .

 

“Chính Văn, là hả?” Bạch Vi xuất hiện ở đằng , nghiêng đầu thấy Cung Chính Văn ngã sõng soài ngoài cửa, sắc mặt lập tức trầm xuống.

 

“Phương Dương gì thế?” Cô tức giận quát lên, chen qua , ngoài đỡ Cung Chính Văn dậy.

 

Cung Chính Văn lên, vỗ bộ đồ ướt nhẹp , vẻ như việc gì, : “Không chuyện gì, Tiểu Vi em đừng lo lắng, chẳng qua là cẩn thận Phương Dương đẩy ngã mà thôi.”

 

Biểu cảm và lời của trông vẻ cực kỳ rộng lượng, trái ngược với vẻ tức giận lúc nãy, tựa như biến thành khác.

Loading...