Anh chỉ để Trịnh Cường đưa chứng cứ, từ đó khiến phòng tạm giam một thời gian.
Khoảng thời gian đối với Trịnh Cường mà thể tính là gì, nhưng đối với thì mỗi phút mỗi giây trôi qua đều cực kì trân quý, thậm chí cực kì khả năng vì chút thời gian đó mà sẽ bỏ lỡ nhiều thứ.
Không thể thừa nhận, nếu ở vị trí của Trịnh Cường, khả năng cao là sẽ chọn tố cáo , cũng chính là hợp tác với trai Tiểu Nguyệt.
Dù , bất kể là từ phương diện nào, chúng đều chiếm ưu thế, quan trọng hơn là khi bàn bạc với Trịnh Cường, cũng rõ ràng.
Hắn giúp chỉ vì đồng ý trả một tiền mà thể từ chối, chứ vì nguyên nhân nào khác.
hít sâu một , thời gian trôi qua từng chút một, cùng với đó phòng thẩm vấn dần dần trở nên yên tĩnh hơn, đến mức thể tiếng tim đập của đôi bên, cùng với tiếng sợi t.h.u.ố.c lá cháy từ điếu thuốc ngậm trong miệng Trịnh Cường.
Anh trai Tiểu Nguyệt ghế phía phòng thẩm vấn, vô cùng buồn chán chúng , gõ ngón tay lên mặt bàn theo tiết tấu.
Thời gian một điếu thuốc nhanh chóng kết thúc, chân Trịnh Cường rơi đầy tàn thuốc, trai Tiểu Nguyệt qua hỏi: “Trịnh Cường, suy nghĩ thế nào ?”
Thấy Trịnh Cường gì, trai Tiểu Nguyệt bảo: “Yên tâm, Lý Minh Phi lời giữ lời, chỉ cần thì nhất định sẽ . chỉ cần đồng ý tố cáo bọn họ, ở Thịnh Hải chuyện gì xử lý , cứ việc đến tìm ”.
Trịnh Cường nhắm mắt ngẫm nghĩ, đầu tiên là một cái, : “Đội trưởng Lý, con Phương Dương đúng là đáng ghét, nhưng nghĩ nghĩ , vì lời hứa hẹn suông mà bán bạn bè, Trịnh Cường ”.
vốn dĩ giống như một tên tội phạm kéo đến nơi hành hình chờ tuyên án, nhưng lúc khẽ chấn động trong lòng, kinh ngạc về phía Trịnh Cường.
Trịnh Cường tiếp tục : “Ban đầu chỉ là khách hàng của , ngờ trải qua chuyện tối nay, phát hiện con thú vị, bạn cũng tồi. Có một câu là thêm một bạn là thêm một con đường. Nếu như là bạn bè của Trịnh Cường , trong từ điển của hai từ bán , đừng là dăm bữa nửa tháng, dù chỉ một phút, ba mươi giây cũng ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-586.html.]
Trịnh Cường xong, dường như chúng đều thể cảm nhận rõ rệt nhiệt độ trong phòng thẩm vấn như giảm xuống mấy độ.
Sắc mặt của trai Tiểu Nguyệt càng lúc càng đen theo lời của Trịnh Cường, cuối cùng lạnh giọng : “ đường đường là đại đội trưởng cảnh sát hình sự, lẽ nào bằng một tên Phương Dương nhỏ nhoi? Lời hứa của là lời suông, lẽ nào lời của Phương Dương thì ?”
Trịnh Cường : “Đương nhiên , La Nhất Chính là em của , dám vì em mà xông dầu sôi lửa bỏng, trọng tình trọng nghĩa như , vốn xem như nửa bạn của . À, nếu Đội trưởng Lý điều tra gốc gác rõ ràng như thế hẳn là cũng , từ đến nay chúng từng chuyện gì . Nếu việc gì thì xin mời bảo mở còng tay cho chúng . Đêm khuya, chúng về nhà ngủ ”.
Nói xong, Trịnh Cường còn ngáp một cái cực kì khoa trương, vẻ khiêu khích.
Thế nhưng trong lòng cảm thấy ấm áp, ghi nhớ ân tình của trong lòng, từ trong thâm tâm cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Anh trai Tiểu Nguyệt lạnh: “Được, nếu các khai, thì hãy ở trong đợi ba ngày ”.
Anh xong thì xoay chuẩn rời , nhưng còn đến cửa, cửa chính của phòng thẩm vấn đột nhiên ai đó đẩy , tiếp theo là một giọng chút quen thuộc vang lên: “Ba ngày ? thấy đội trưởng Lý đúng là nên tự kiểm điểm một chút, còn rõ sự thật tự ý như với công dân bình thường của chúng , lẽ nào còn định nghiêm hình bức cung ?”
Nghe đến giọng , trong lòng cảm thấy vui mừng. Anh trai Tiểu Nguyệt thể hiện, dụ dỗ Trịnh Cường mặt bao nhiêu , trong đó còn cả đàn em của , nhưng Trịnh Cường kéo dài đủ thời gian.
Cũng chính lúc mới nghĩ tới, bất kể từ phương diện nào, khả năng Trịnh Cường chọn tố cáo chúng đều cao.
Những cái khác nhắc tới, tôn chỉ của băng nhóm Thiên Địa bọn là lấy chữ nghĩa đầu.
Nếu hôm nay ở mặt bao nhiêu đàn em như thế, lựa chọn đẩy ngoài, để đổi lấy sự an cho băng nhóm Thiên Địa, e rằng đám đàn em của tạm thời sẽ gì, nhưng về cũng sẽ âm thầm nảy sinh khúc mắc với đại ca .
Còn lúc đó, nghĩ như vì đang là trong cuộc mơ hồ, nếu thể hiểu điều sớm hơn thì cũng cần lo lắng sợ hãi lâu như thế.
Cùng với giọng từ cửa truyền đến, một gương mặt quen thuộc xuất hiện ở cửa chính của phòng thẩm vấn, đó chính là cục trưởng Lâm, bạn cũ của bố Tề Vũ Manh.