Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 59

Cập nhật lúc: 2024-11-01 04:26:09
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nhịn lắc đầu, thầm than tốc độ đổi sắc mặt của còn nhanh hơn nghệ thuật Đổi Mặt trong Kinh Kịch.

 

càng như , Bạch Vi càng tức giận, liền đầu lạnh lùng chất vấn: “Phương Dương, Chính Văn với hả? Sao động tay động chân với ?”

 

vô tội buông tay : “Là tự phó tổng giám đốc Cung va , chỉ giơ tay lên cản mà thôi, thành động tay động chân với ?”

 

“Anh chỉ cản thôi ư? Anh đẩy , thì ngã xuống?” đang phản bác, Cung Chính Văn vượt lên che mặt Bạch Vi, : “Tiểu Vi, trách , nãy là lỗ mãng, vội vã xông cửa, Phương Dương mới đẩy một chút. Anh chỉ phản xạ tình huống đột ngột xảy thôi, đừng trách .”

 

Nghe thế, nhịn bèn giơ ngón tay cái lên với : “Phó tổng giám đốc Cung, cũng chẳng con ma ốm, kỹ năng diễn xuất của thể đoạt giải Oscar đấy.”

 

“Phương Dương!” Lông mày Bạch Vi dựng lên, “Chính Văn lên tiếng giúp còn cứ móc ?”

 

hề móc , thật sự kỹ năng diễn xuất mà. Cô tối hôm qua với lúc nãy đổi sắc mặt nhanh thế nào .”

 

Cung Chính Văn tiếp lời: “ tại cứ nảy sinh thành kiến với như thế, cũng với , nếu , thì xin .”

 

“Ha ha, phó tổng giám đốc Cung đừng giả vờ nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-59.html.]

“Phương Dương!” Bạch Vi cau mày, “Chính Văn là một phong độ lịch thiệp, là mẫu đàn ông bụng chính trực, cho phép .”

 

“Mẹ kiếp, giám đốc Bạch, đầu óc cô vấn đề đấy? Người như thế mà gọi là bụng chính trực ?”

 

“Anh… Anh là cái tên lưu manh khốn kiếp, cút !” Bạch Vi lộ vẻ tức giận, chỉ phòng của mắng.

 

“Cô thần kinh , phân biệt còn mắng cái quái gì? Ông đây cũng chẳng thích hầu hạ cô .”

 

cực kỳ khó chịu, quát một câu phòng nhặt áo của lên.Lúc khỏi cửa phòng, thấy cái dáng vẻ đau lòng của Cung Chính Văn, càng khó chịu hơn, nhịn bèn tới mặt , hất cằm : “Cung đại thiếu gia, phong độ lịch thiệp, bụng chính trực ư? Lúc nãy Bạch Vi một đám đàn ông vây quanh thì ? Sao hùng cứu mỹ nhân?”

 

Cung Chính Văn đáp lời, chỉ hổ cúi đầu.Bạch Vi lên tiếng, “Vừa nãy quá nhiều , với lạc khỏi mà thôi, trách , cũng liên quan gì đến .”

 

“Ồ, liên quan gì đến hả? Mới nãy , cô quần ở giữa đường đấy. Ông đây cứu cái đồ mất não nhà cô bao nhiêu ? Cô thì khen ngược, coi lòng của là lòng lang thú, còn lấy oán báo ơn, đáng lẽ ông đây nên cứu cô, loại mất não như cô đáng đời lừa nhục!”

 

Nói xong, thèm để ý đến cô nữa, đầu về phía phòng , mở cửa bước . Đụng loại mất não như Bạch Vi, ông đây đúng là chó mà!Trở phòng, lúc phòng vệ sinh chuẩn tắm, bỗng nghĩ đến tắm rửa xong nên cái gì?

 

Hôm nay là lễ hội té nước, chẳng nên ngoài chơi ư?Đi ngoài gặp gái đầy đường còn thể tùy ý phun nước, tùy ý trêu chọc, chui khách sạn cái quái gì chứ? 

 

Nghĩ tới đây, vẫn mặc cái áo phông ướt đẫm , tiếp tục ngoài chơi. Bạch Vi và Cung Chính Văn ở ngoài cửa nữa, chắc là phòng cô .Không

Loading...