Nghe , trong các tòa nhà xung quanh đây còn tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa.
đây là chuyện cơ mật, nên Tề Vũ Manh thể cho chúng . Và trong lực lượng cảnh sát , kể cả cảnh sát vũ trang thâm nhập sâu và gần Đỗ Minh Hào nhất đều mặc áo chống đạn.
Tiếp theo đó là một vòng vây chặt chẽ, vòng ngoài cùng còn một tốp cảnh sát mang s.ú.n.g vác vai đang núp ở trong ngôi nhà nhỏ cạnh cổng chính của khu nhà.
Bày binh bố trận như thể coi là thiên la địa võng, đến một con muỗi, e cũng khó thoát .
thở phào một , thầm nghĩ Đỗ Minh Hào cũng thể coi là một đấng nam nhi.
Đáng tiếc cuối cùng vẫn chịu trừng trị của pháp luật.
Nếu thể khiến Đỗ Minh Hào chịu chút khổ cực khi ở Hoa Hạ, cũng thể coi như gián tiếp giúp Đỗ Minh Cường.
Trong đầu chợt lướt qua một cuộc chuyện điện thoại với Cung Chính Vinh khi .
Hắn với , mục đích thật sự của là nắm trong tay nhà họ Cung, còn Cung Chính Văn thả , chẳng ý nghĩa gì với cả.
Hai em nhà họ Cung mà giống hai em nhà họ Đỗ thế? là kiểu yêu lắm cắn đau.
“Đến !” Lúc , Tề Vũ Manh điện thoại, đột nhiên ngoảnh về phía tòa nhà ở giữa.
cũng vội vàng qua, chỉ thấy một đang chầm chậm từ trong cửa tòa nhà đang vây kín .
Gã đội mũ lưỡi trai, mặc một chiếc áo khoác gió to đùng, dường như che kín , hơn nữa còn đeo khẩu trang.
Tề Vũ Manh : “Chắc là gã đấy”. cũng thầm gật đầu.
Dù rõ mặt ngang mũi dọc của gã, nhưng vóc dáng thì giống.
Hơn nữa, lúc mà còn ăn vận như , dù đây là Đỗ Minh Hào thì cũng là liên quan mật thiết đến gã.
Thấy gì, Tề Vũ Manh lôi một cái bộ đàm, : “Xác định mục tiêu, thu lưới!”
Dứt lời, Tề Vũ Manh cất bộ đàm , : “Chúng xuống , chuẩn phối hợp tác chiến”.
Nói xong, cô ngẩng đầu lên quan sát kỹ vị trí của Đỗ Minh Hào, xung phong chạy xuống .
và Triệu Thư Hằng cũng chạy ngay theo .
Chúng xuống , trông thấy tất cả cảnh sát đang núp xung quanh xông , chạy về phía Đỗ Minh Hào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-605.html.]
Khoảng cách xa, ở ngay phía tòa nhà đằng .
Lúc , chợt một tiếng hét từ xa vọng tới: “Mau! Bắt lấy gã! Đừng để gã chạy thoát!”
Cùng lúc đó, cả thể xác và tinh thần của chúng đều căng lên như dây đàn.
Mà lúc , cuối cùng chúng cũng thấy Đỗ Minh Hào đang vội vã chạy từ phía .
Trông thấy chúng , dường như gã tuyệt vọng.
Gã chửi thề một câu, cảnh sát ở phía và bao vây, còng tay liền một mạch.
Tề Vũ Manh bước tới, lật mũ và tháo khẩu trang của đó xuống.
khi thấy gương mặt đó, chợt ngẩn , ngay đó hiểu , chửi bới: “Mẹ kiếp! Người Đỗ Minh Hào! Đỗ Minh Hào lặng lẽ chuồn mất ! Mọi mau đuổi theo!”
“Cái gì?” Các cảnh sát mặt tại đây cũng đều ngẩn ngơ, Tề Vũ Manh hổ là đội trưởng.
Lúc , cô là phản ứng nhanh nhất, lập tức cũng hiểu vấn đề, lạnh giọng : “Giữ hai ở trông chừng , còn những khác theo ”.
Nói , cô chạy về phía tòa nhà nhỏ. chạy : “Sau các dãy nhà ngang đều thể thả dây từ cửa sổ xuống.
Khả năng cao là Đỗ Minh Hào phát hiện kế hoạch của chúng , nên chuẩn một vóc dáng giống gã từ . Người đó đeo khẩu trang, đội mũ mặc áo khoác gió rộng, đến còn nhận ”.
Nói đến đây, thậm chí còn thấy hối hận đến mức tự vả hai phát, sớm thế chờ để xác định thêm một lúc nữa .
Tề Vũ Manh : “Phương Dương, đừng áy náy. Lúc đó thời gian gấp gáp, vả bất kể là ai, đều sẽ cho rằng là Đỗ Minh Hào. Việc chúng bây giờ chính là nhanh chóng bắt gã! Không để gã chạy thoát!”
chúng chạy tới tòa nhà, thấy ban công tầng năm của tòa nhà một sợi dây thừng thả xuống.
Chúng di chuyển tầm theo sợi dây thừng đó thì thấy ở đầu con hẻm phía bên một đang điên cuồng chạy loạn xạ.
Đôi đồng tử của co , gào lên: “Chính là gã!” Lần , chắc chắn nhầm.
Vì đó chạy còn ngoái đầu .
Ánh mắt và gương mặt nham hiểm độc ác đó, chắc chắn là Đỗ Minh Hào. Dù nhận sai , nhưng các cảnh sát ở đây vì thế mà oán trách .
Bây giờ thấy hét lên, họ vội vàng chạy đuổi về phía đó rời . Tề Vũ Manh cũng chạy rút bộ đàm ở hông , gọi tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa đang núp trêи tòa nhà bốn tầng xung quanh.
Cô nếu phát hiện Đỗ Minh Hào thì thể nổ súng, nhưng b.ắ.n chết, để gã mất khả năng di chuyển là .