Lúc sắp chạm gương mặt của cô , Bạch Vi chợt “phụt” : “Phương Dương, gì đấy? Trông cứ như con gấu ý!”
vội rụt tay , ho khan vài tiếng gì, nhưng liếc thấy bây giờ hình như Bạch Vi càng xinh hơn.
Chúng đợi ở phòng chờ một lúc, qua cửa sổ sát đất bằng thủy tinh trong suốt, cuối cùng chúng thấy một chiếc máy bay đang chầm chậm từ sân bay dừng ở một lối phía chúng .
Mà lúc , loa phát thanh của sân bay cũng vang lên, thông báo cho các hành khách chuyến bay của chúng chuẩn xếp hàng lên máy bay.
nắm tay Bạch Vi một cách tự nhiên, dậy, cô cũng phản đối, để mặc nắm lấy, đó theo .
Hai chúng xếp hàng một một , khoang máy bay. Vì thời gian chúng mua vé khá muộn, nên mua vé khoang hạng nhất.
vì Bạch Vi ở bên cạnh, nên dù ở khoang phổ thông, cũng cảm thấy cực kỳ dễ chịu…
Lúc chúng đến Quế Lâm là buổi tối, xem đồng hồ, hơn mười giờ .
và Bạch Vi kiếm một khách sạn , mỗi thuê một phòng, đó gọi cho Bansha.
Điện thoại kết nối, thấy tiếng chửi bới của ông : “Hai định lừa ? Nếu vì nể mặt Dương, kiểu gì cũng đập cho hai một trận”.
Sau đó là một tràng tiếng của Ốc Trắng và Roga.
Xem khi đến Quế Lâm, hình như tâm trạng của bọn họ cũng hơn khá nhiều, còn vẻ khó gần như hồi ở Xiêng La nữa.
Sau đó Bansha : “Dương, vui khi vẫn thể thấy giọng . muộn thế còn gọi cho việc gì thế?”
: “Bây giờ, các đang ở ?”
Bansha đáp: “Chúng cũng , nhưng thể hỏi hộ ”.
Sau đó mic của điện thoại dời , thấy tiếng Bansha hỏi ai đó.
Chẳng mấy chốc, ông : “Tra , Dương, chúng đang ở trong một khách sạn quanh đường Thành Nam”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-612.html.]
cũng thấy , Bansha nhiều tâm cơ với , thậm chí khi chuyện với khác còn thèm che mic .
Người đàn em mà ông hỏi với ông bằng tiếng Xiêng La, nhưng đương nhiên cũng thể hiểu.
Chắc đàn em đó chính là “phiên dịch tiếng Hoa Hạ” mà ba họ cố tình dẫn sang đây , vì thế mới thể biển hiệu và tên đường.
, bảo họ cứ chờ ở đấy cúp máy. chuẩn ngoài tìm họ, nhớ bây giờ Bạch Vi đang ở khách sạn một .
Để cô ở đây, ít nhiều cũng sẽ thấy yên tâm, sang gõ cửa phòng cô : “Bạch Vi? Bây giờ định ngoài, em cùng nhé!”
“Được, … chờ em một lát”. xong, bên trong vọng giọng vẻ ngạc nhiên của Bạch Vi, đó cô đỏ mặt mở cửa.
Cùng với hương thơm phả mặt, còn gương mặt khiến kích động hơn, bây giờ Bạch Vi chỉ mặc đồ ngủ, gương mặt còn ửng đỏ.Điều khiến miệng lưỡi khô khốc là lúc , bờ vai trắng nõn cùng cánh tay thon dài như ngó sen của cô đều lộ hết ngoài.
Khi qua nhà tắm, ngửi thấy mùi sữa tắm.
chú ý thấy chiếc máy sấy tóc đặt bên cạnh, lập tức chuyện gì xảy , bèn : “Bạch Vi, em tắm xong đấy ?”
Bạch Vi gật đầu, gương mặt đỏ ửng: “Anh ngoài , em đồ xong sẽ ngay”.
Đột nhiên thấy cảnh Bạch Vi tắm xong, hơn nữa còn là đầu tiên, vóc dáng của Bạch Vi nhất đúng là kiểu bốc lửa, chỉ một lát cảm thấy khó chịu, nên vội vàng nơi khác.
lúc Bạch Vi như , lập tức rời khỏi phòng, đợi ở bên ngoài. Cửa phòng nhanh chóng mở nữa, Bạch Vi xong quần áo mặt .
Bạch Vi hỏi: “Bây giờ chúng ?”
đóng cửa phòng cô , xuống tầng : “Đi gặp mấy bạn của ”.“Bạn á?”
Bạch Vi nghi ngờ : “Bạn của hầu như em đều cả , ở Quế Lâm vẫn còn nhiều chứ?”
đáp: “Đương nhiên là em , một trong đó là bạn thời cấp hai của , quan hệ cũng , hiện tại đang ở cục cảnh sát. Ba còn bố xảy chuyện, nên từ Xiêng La đến đây giúp đỡ”.
Bạch Vi lập tức hiểu ý của , nhưng sắc mặt cô thoải mái như nữa: “Phương Dương, vẫn còn liên lạc với bọn họ ? Trước , em nhắc nhở cố gắng đừng liên hệ quá nhiều với bọn họ ?”