Lúc cất lời để ý rằng với một gia đình giàu sang tột cùng như nhà họ Bạch, cô con gái ngoan ngoãn độc nhất của họ chắc chắn sẽ chạy theo khác, dù bố cô đồng ý cho chúng ở bên , bọn họ cũng sẽ chịu để cô tới sống với ở Quế Lâm, nên mới khéo léo câu .
Từ chỗ Bansha tới khách sạn bọn ở chỉ mất hơn một tiếng xe, lúc xuống xe, vì trò chuyện vui vẻ nên tài xế chịu nhận tiền, chỉ thể lẳng lặng nhân lúc bác tài để ý để đặt tiền ghế phụ lái, mong bác thể thấy.
Nhìn chiếc taxi rời , : “Đây là điểm của một thành phố nhỏ. Đương nhiên thành phố lớn cũng cái riêng, nhưng nhiều lúc nơi khiến chán ngán nhất cũng chính là các thành phố lớn như ”.
thở dài, kéo Bạch Vi tiến khách sạn, lễ tân nhận chúng , bèn nhiệt tình tiến hỏi chúng cần giúp gì .
lắc đầu, đưa Bạch Vi lên tầng, thấy cô phòng , bèn mở cửa phòng riêng của . Rửa mặt xong, lúc xuống giường cũng gần hai giờ sáng, cầm điện thoại, cảm thấy do dự.
băn khoăn nên gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho Bạch Vi , nhưng lúc cô gái xinh khiến ngày đêm thương nhớ cũng đang ở căn phòng kế bên giống .
Suy nghĩ , vẫn bỏ qua ý nghĩ , lẽ là nhờ cuộc điện thoại của Tề Vũ Manh nên quan hệ giữa và Bạch Vi thật sự tiến thêm một bước, nếu mà cưỡng hôn Bạch Vi thì hậu quả nhẹ nhàng nhất sẽ là mẩy đau nhức.
hôm nay là ngoại lệ, Bạch Vi chỉ nhắc nhở một chút, gương mặt ngại ngùng, dáng vẻ yểu điệu, vốn cô quyến rũ , vẻ yêu kiều ban nãy của cô càng khiến tràn đầy ham bảo vệ cô .
Trong lúc còn đang suy nghĩ về Bạch Vi thì ngủ , khi tỉnh là sáng ngày hôm , qua tấm cửa sổ thủy tinh rèm cửa chắn hết, thể loáng thoáng thấy màu trắng bạc dâng lên phía chân trời.
điện thoại, giờ là tám rưỡi, lắc đầu, thấy khó chịu chút nào, bèn nở nụ khổ.
Có vẻ sự mệt nhọc cực độ dạo gần đây luyện thành một con quái vật thiếu ngủ nghiêm trọng mà tinh thần vẫn cứ phấn chấn.
và Bạch Vi xuống tầng ăn sáng, đang chuẩn ngoài thì di động reo lên, khi nhận máy, Bansha lên tiếng hỏi đang ở . báo với Bansha thông tin khách sạn nơi chúng ở.
Bansha , bọn họ sẽ mau chóng mặt, bảo chúng chờ ở đó.
Cảm nhận sự nhiệt tình khác lạ của Bansha, cảm thấy ngạc nhiên, trong ấn tượng của , Bansha luôn là một lười nhác, nếu thể thì nhất quyết chịu động tay, nào ngờ hôm nay ông nhiệt tình như , còn đưa những khác theo cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-620.html.]
ngay đó ý thức gì đó sai sai, chẳng lẽ chuyện ? và Bạch Vi vội vã lên đường, chờ bên cạnh chiếc cầu thang xoắn ốc gần cửa, những ngoài khó thấy chúng ở đây, nhưng chúng thể thấy rõ động tĩnh trêи con đường ngoài cửa sổ.
Chẳng mấy chốc hai chiếc xe Jinbei dừng , ba Bansha, Roga bước khỏi xe, gương mặt họ thoáng căng thẳng, Bansha tiến lên tấm biển khách sạn, rút điện thoại, vẻ đang định gọi điện.
“Bansha!”
vội cất lời, ba Bansha thấy , bèn lập tức tiến , thấy gương mặt họ đều khó coi, lòng dự cảm , hỏi: “Sao vội vã ? Có chuyện gì ?”
Bansha biến sắc: “Dương, chuyện là của chúng , chúng để ý cẩn thận, nhưng…”
càng cau chặt mày, giọng điệu trở nên sốt sắng: “Rốt cuộc chuyện gì?”
Bansha thở dài: “Có biến , chắc là cuộc chuyện tối qua của chúng lộ”.
“Bị lộ? Chuyện gì xảy ?”
vô cùng ngạc nhiên, những mặt hôm qua đều là em chúng , hơn nữa đó chúng kiểm tra , vấn đề gì cả, tiết lộ ?
“Một em bên phía chúng … trốn mất ”.
“Nội dung cuộc chuyện mà chúng trong căn phòng , các em phía đều là một nhà cả, cũng thể giấu , sẽ nhanh thôi.
Lần chúng tới đây, mỗi tháng cũng chỉ dẫn dăm ba em, cũng nhiều, cũng ai để ý cả.
Không ngờ sáng hôm nay một tên đàn em nhân lúc vệ sinh trốn mất”.
Khuôn mặt Bansha tràn đầy sự tức giận: “ chúng xác định phận của , chúng cũng nhanh chóng liên lạc với cảnh sát Chu, đều phái mai phục ở vùng phụ cận. Mếu tên đàn em đó xuất hiện thì thôi, nếu xuất hiện thì chúng nhất định lột da !”
sờ mũi, chuyện xảy vội vàng nên mất khống chế: “Chu Hỉ Tài cho giải tán đám bao vây chung cư ?”