Chu Hỉ Tài mới thì tiếng phanh xe ngoài cửa, đó là tiếng của mấy Bansha.
Nhìn cửa thì phần lớn khách trong nhà hàng đều sững sờ.Ba cái xe Jinbei đỗ thẳng tắp, đó mười mấy xuống xe.
Tuy khuôn mặt họ đáng sợ như trong lời đồn nhưng giờ phút cũng đem đến ít áp lực.
Phục vụ nhà hàng chú ý đến tình hình bên nên gọi ông chủ đến.Ông chủ vội vàng qua, nở nụ thương mại: “Xin hỏi các vị là?”
Mấy Bansha hiểu tiếng Hoa Hạ, liền đàn em bên cạnh.
Tên đàn em hai câu, khuôn mặt ông chủ thả lỏng phần nào, Bansha cũng : “Ồ? Chúng đến ăn cơm. Có tới ”.
Vừa Bansha thấy đang vẫy tay, thế là chỉ : “Bên kìa”.
Ông chủ thấy tên đàn em phiên dịch liền vội vàng tươi nhà bếp, còn khách ăn xung quanh chúng cũng sững sờ một lát, mới tiếp tục ăn.
cạn lời, liền tới : “Mọi thể đừng phô trương quá ? Sao cứ như xã hội đen đến c.h.é.m thế?”
Bansha sờ đầu, ngại ngùng : “Chúng giống thế cơ ? Chúng kín đáo lắm mà”.
Roga và Ốc Trắng cũng khách sáo, nhân lúc vội vàng gọi những khác xuống.
Vốn nhà hàng đông khách cho lắm, nhưng giờ mười mấy em xuống nên nhất thời chật chội.
Ông chủ nhà hàng cầm menu tới để bọn gọi món, ba Bansha thì chạy tới xuống cùng với chúng tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-632.html.]
: “Được , ông bảo họ thích gì thì ăn nấy, đừng khách sáo. Lần phiền quá, điều kiện , mong đừng để ý”.
Bansha trả lời bằng tiếng Xiêng La: “Hì hì, thế thì gì , các em chúng đều tình nguyện. Vốn đều ghi nhớ những điều mà khi ở Xiêng La, dùng tiếng Hoa Hạ của các mà thì, gọi là cái gì mà chính khí lẫm liệt ”.
Bansha mặt dày vô đối, như đúng , dậy hô: “Mọi hôm nay cứ ăn uống thoải mái, gọi cái gù cũng , Dương bao”.
cạn lời, bảo Bansha xuống mới bố , chuẩn giới thiệu cho họ thì phát hiện biểu cảm khuôn mặt bố quái lạ.
Biểu cảm của họ khi ba Bansha cứ như lúc khi thấy mấy tên du côn trêи đường phố .
ho khan một tiếng, : “Bố, , đây là Bansha, Ốc Trắng và Roga. Họ đều là bạn bè con quen ở Xiêng La, họ tổ chức một đoàn du lịch tới Quế Lâm chơi, chuyện của con nên đến giúp đỡ. Nếu sự giúp đỡ của họ thì thể giờ bọn con vẫn tra vị trí của bố ”. Lúc khuôn mặt của bố mới dịu phần nào.
Trong lòng họ, những ở xung quanh xã hội đen là nhất.
Nếu là du lịch thì còn gì bàn nữa . Bố đều giỏi ăn lắm, sáp tới gần, khẽ giọng bên tai : “Dương Tử, con thật cho , họ xã hội đen ?”
liên tục lắc đầu: “Không con giải thích với bố , họ là bạn ngày xưa con quen ở Xiêng La, họ tới Quế Lâm du lịch gặp chuyện . Nếu nghĩ thử xem, ai rảnh rỗi như thế mà chạy từ Xiêng La tới tận đây để giúp đỡ chứ?”
Tuy lý như , bố cũng đồng ý với lời của , nhưng sự thật quả thực như , ba Bansha thực sự lặn lội từ tận Xiêng La tới đây, thậm chí là còn nhà họ Cung chặn đường ngay từ ngày đầu tiên. Chu Hỉ Tài tất nhiên là quen với ba , cần giới thiệu.
khẽ giọng với Bansha: “Đã tìm tên đàn em phản bội trướng ông , lẽ giờ đang ở cục cảnh sát”.
Khuôn mặt Bansha tràn đầy sự tức giận, nhưng dường như nhớ tối bố ở đây nên kiềm chế : “Được, nhất định sẽ tự tay xử lý cái thứ vô liêm sỉ ”.
Còn Chu Hỉ Tài cũng khẽ giọng với : “Đã hỏi họ cả một buổi chiều ở sở cảnh sát , cũng hỏi một thứ, nhưng thứ thực sự ích thì chả bao nhiêu. Còn về chứng cứ phạm tội của nhà họ Cung thì tìm một thứ gì cả. Những cực kỳ kín miệng”.
gật đầu, : “Không , lát nữa chúng ăn cơm xong thì chọn mấy thả , chúng sẽ cách để họ khai ”. Lúc chúng đang chuyện thì món ăn dọn lên.