Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 688

Cập nhật lúc: 2025-04-03 04:31:37
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ngoảnh , trợn mắt với cô : “Nếu cô cũng c.h.ế.t thì qua đây!”

 

Bị dọa sợ, Viên Dung đành im tại chỗ, đó quỳ xuống đất, bật .

 

cau mày hỏi: “Anh c.h.ế.t , cô lóc cái nỗi gì?”

 

Thật lúc thấy Vương Cương buông lời xúc phạm Bạch Vi, đúng là nổi cơn kϊƈɦ động g.i.ế.c .

 

bây giờ nghĩ , hai cũng đáng thương.

 

Nếu chúng cùng lạc đảo hoang thì hà tất đuổi cùng g.i.ế.c tận bọn họ. Vì thế chỉ đánh một trận thế thôi, còn coi như cho họ một cơ hội.

 

nếu còn gặp họ, mà họ vẫn suy nghĩ bất chính gì đó thì đừng trách độc ác.

 

kéo Bạch Vi trong rừng, còn Viên Dung thì bổ nhào tới cạnh Vương Cương gào .

 

Chúng cạnh bụi cây trong rừng một lúc, xác nhận hai đó theo, mới về cứ địa của .

 

Bạch Vi : “Phương Dương, nếu chúng gặp hai đó, cẩn thận đấy”.

 

, đáp: “Ừm, bây giờ giám đốc Bạch cũng bắt đầu thương đấy”.

 

Bạch Vi hờn dỗi : “Trước em thương ? Em đang bảo …”

 

Vừa , sắc mặt của Bạch Vi trở nên khó coi: “Người đàn ông tên Vương Cương đó cho em cảm giác giống Lôi Vân Bảo”.

 

“Lôi Vân Bảo?” Mạch suy nghĩ của về thời gian lâu , tên mập đó định cưỡng ép Bạch Vi, nhưng ngăn cản, đó gã tìm trả thù.

 

gật đầu : “Em yên tâm, nếu gặp , mà họ vẫn thì sẽ nương tay nữa”.

 

Nói xong, nắm lấy tay Bạch Vi : “Nói đúng ba ngày trôi qua , nhưng đến bây giờ vẫn thấy của đội cứu hộ xuất hiện. Anh sợ là chúng sẽ mắc kẹt ở đây lâu đấy”.

 

Bạch Vi gật đầu : “Nếu , chúng mau dập lửa ở bên ngoài . Nếu hôm nay, chúng thể gặp hai vợ chồng Vương Cương, chứng tỏ chắc chắn hòn đảo còn khác. Nếu gặp những như bọn họ, chúng đốt lửa ở đây là để lộ vị trí ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-688.html.]

dập tắt lửa, vách núi đúng là vị trí , là một góc nhỏ, đằng thấy, đằng thì là ghềnh đá nhẵn bóng, rừng cây phía bên trái là biển, bên là một con đường khuất tầm .

 

Một vị trí tuyệt vời thế , nếu một đống lửa lộ tẩy thì đúng là quá đáng tiếc.

 

Ngày hôm , chúng tiếp tục tìm kiếm, nhân tiện tới bờ biển ngó, thể tìm thấy manh mối gì đó.

 

Hòn đảo nhỏ quả thực kỳ lạ, từ lúc chuyến bay của chúng gặp tai nạn đến giờ là ba ngày mà vẫn dấu hiệu cứu viện nào.

 

trong lúc và Bạch Vi đang tìm kiếm thì phát hiện chỗ một tảng đá ngầm ven biển một cái xuồng ba lá rách nát.

 

Chúng tới xem thử, khi kiểm tra một lượt thì kết quả khiến chúng vô cùng kinh ngạc. Mà dự cảm lành.

 

Trừ cái xuồng , xung quanh bất cứ thứ gì, nhưng xuồng khắc một dãy .

 

Bạch Vi dãy , nhưng từng tìm hiểu về nó trong tiết học ngày xưa. Đây là hiệu thuyền cứu hộ của Hoa Hạ.

 

Cũng nghĩa là mãi đến giờ chúng vẫn cứu viện là phía hành động gì mà là vì phái tới cứu viện khả năng xảy chuyện. do dự chốc lát, cuối cùng vẫn với Bạch Vi.

 

Vốn giờ hai chúng đang ở đảo hoang, nếu lúc với cô thì sẽ càng tuyệt vọng. Mà khi Bạch Vi thì sắc mặt trắng bệch.

 

nắm lấy tay , căng thẳng hỏi: “Vậy chúng đảo hoang mãi mãi ?”

 

nhè nhẹ vuốt mu bàn tay trơn bóng của cô , trầm giọng : “Cũng chắc, nếu chúng thấy xác thuyền cứu viện thì chứng tỏ phía vị trí của chúng , chỉ là giờ họ vẫn cách để tới đây thôi”.

 

như nhưng thực cũng chắc lắm.

 

Đây là thuyền cứu hộ đấy, đến một nước lớn như Hoa Hạ mà thuyền cứu hộ còn hủy diệt trong làn sóng bão , chúng rốt cuộc đến cái nơi quái quỷ gì chứ?

 

Bạch Vi xong thì mắt lóe lên, ôm chầm lấy , : “Phương Dương, em đang lừa em, khả năng chúng thực sự thể về nữa. Lúc tới đây em chú ý , khu rừng rậm đảo kỳ lạ, rõ ràng là khu nhiệt đới mà khu rừng cây lá kim, đây đều là những thực vật hàn đới mà!”

 

vỗ lưng Bạch Vi, cảm nhận sự lo lắng và tuyệt vọng của cô .

 

an ủi: “Bạch Vi, em đừng nghĩ nhiều quá. Cho dù thế nào thì chúng đều sống, chỉ sống tiếp mới hy vọng rời khỏi đây”.

 

xung quanh, xem thể tìm .

Loading...