Mà Bạch Vi giúp thêm lòng can đảm. May mắn , bãi biển thấy con mãng xà đó .
Đợi thêm một lát, thấy vẫn gió yên biển lặng, gì khác thường, vội vàng nhảy xuống biển, hai con cá lớn bơi sượt qua . dùng đá đập đầu chúng hề do dự.
Quả nhiên, đập phát nào trúng phát nấy, vội vàng xách hai con cá nặng tầm hai cân lên bờ. Bạch Vi mừng rơn, cũng sức mà quan tâm những thứ khác nữa, đánh sạch vảy cá ngay bờ biển.
Nói thì cũng khá trùng hợp, nếu là tìm một con d.a.o gọt hoa quả của c.h.ế.t thì giờ ngay cả dụng cụ để g.i.ế.c cá cũng .
Mấy ăn cá và động vật đó đều dùng đá mài thành cạnh nhọn để dao.Rửa cá xong, chúng dám ở bãi biển.
Tuy vẻ sẽ gì xảy nhưng ai mà con mãng xà đang ở , vì chúng vô cùng sợ nó.
Con mãng xà cỡ lớn như khiến chấn động hơn hẳn so với những con từng thấy ti vi. Trở về vách núi, chúng vui vẻ nướng cá.
Vì bắt hai con cá, nhưng cả hai chúng cộng cũng chỉ ăn hết một con, hơn nữa chúng còn ăn một ít hoa quả dại nữa.
Thế là ăn xong dùng d.a.o gọt hoa quả lấy những thịt cá còn xuống, xé từng mảnh vải bộ đồ rách nát thành một xâu, cũng khá nhiều.
Từng xâu từng xâu một treo lên, cũng khá giống những xâu thịt săn mà quê chúng thường treo lên ngày .Vì một phen tất bật nên chẳng mấy chốc mà sắc trời tối.
Chúng định ngoài nữa, đốt đống lửa chỗ sâu trong vách núi mới chuẩn ngủ. Kỳ lạ là lúc hòn đảo ấm áp, tối nay lạnh một cách lạ thường.
mở mắt xem, trong lúc mơ màng, cảm nhận mưa rơi bên ngoài vách núi, khí lạnh cũng ập chúng theo nước mưa.
đắp kín cái thảm lông thêm cho Bạch Vi, để một hòn đá chỗ vòng ngoài vách núi, như thể che bớt một phần khí lạnh. cuối cùng ông trời trêu ngươi, vẫn cảm.
“Phương Dương, mau tỉnh ”. Không lâu , thấy lắc mạnh, mở mắt thấy trời đất xoay chuyển, tầm mắt mơ hồ, cơ thể lạnh lẽo lạ thường, khỏi co .
Bạch Vi cực kỳ căng thẳng, cô ngừng gọi gì đó bên cạnh , nhưng thấy gì hết.
Bạch Vi bên ngoài, khuôn mặt cô tràn đầy sự hoảng hốt và sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-691.html.]
cố gắng dùng sức cửa vách núi, lờ mờ thấy hai bóng đang đó. tập trung thì thấy hai thể nào quen hơn nữa, một là Vương Cương đang vô cùng kinh ngạc, đó là Viên Dung đang ngơ ngác hiểu gì.
lúc do bên ngoài đang đổ mưa lớn, họ ướt sũng.
thậm chí thể thấy hai chỗ đen mờ mờ trêи n.g.ự.c Viên Dung. Hồi chuông cảnh báo ngừng vang lên trong đầu .
Chắc trong lúc tìm chỗ trú mưa hai vô tình tìm tới đây, nhưng lúc họ ốm.
Vào cái thời khắc then chốt mà cơ thể chút sức lực nào, dù cho họ chỉ là hai vô tích sự thì lúc cũng đối thủ của họ.
cố gắng dậy, tỏ vẻ như chuyện gì: “Vương Cương, hai c.h.ế.t ?”
Vương Cương thấy dậy thì sững sờ: “Phương Dương, ốm ?”
“Ha ha, ốm? Anh đến thử ?”
Nói giơ nắm đ.ấ.m lên, Bạch Vi cũng phối hợp ăn ý: “Vừa nãy họ đây. Em bảo đang ngủ , bảo họ đợi một lát , ngờ Vương Cương nổi cáu”.
Bạch Vi xong liền nhíu mày, vẻ như lên, còn kịp gì thì Vương Cương đột nhiên phất tay, : “Không , chúng chỉ tìm một chỗ trú mưa thôi. Hai xem, mưa lớn quá, nếu thể thì cho chúng trú nhờ ?”
do dự chốc lát bảo: “Được, hai biến bên trong mà ngủ. chỉ thôi, sáng mai liệu hồn rời khỏi đây cho sớm ”.
Dù lúc cơ thể chút sức lực nào, nhưng thể là do ảnh hưởng từ trận đòn của , hoặc thể là giống đang ốm chút nào nên Vương Cương hề phản bác , chỉ cúi đầu đồng ý.
thì sốt ruột, nhân lúc hai họ , len lén đưa con d.a.o gọt hoa quả cho Bạch Vi đằng , Bạch Vi cũng hiểu ý ngay, cất con d.a.o .
: “Không chuyện gì thì ngủ , ngày mai chúng còn tới cánh rừng bên ”. Vương Cương và Viên Dung khẽ giọng “ừ” một tiếng xuống.
đầu , lúc hai họ đều mặt vách tường, chúng . thầm thở phào.
Mà cùng lúc , sự mệt mỏi xộc thẳng lên, càng lạnh. Cảm giác ngày càng lan sâu cơ thể .