Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 692

Cập nhật lúc: 2025-04-04 04:19:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó cũng là lúc ý thức rằng, đây là cảm nặng nhất từ đến giờ.

 

Ngay lúc sắp mất ý thức, đột nhiên cảm thấy nặng xuống, một cái chăn đắp lên , đó một cơ thể mềm mại ấm áp chui , ôm lấy cơ thể đang cuộn tròn của từ phía .

 

Cảm giác nhiệt độ đang ngừng truyền tới từ phía , cảm giác lạnh lẽo tới nỗi sắp nghẹt thở cuối cùng cũng dần dần biến mất, mà cảm giác đàn hồi mềm mại của nơi đang áp sát lưng cũng ngày càng rõ ràng.

 

gần như thể thấy tiếng thở càng lúc càng gấp gáp của Bạch Vi bên tai . cố gắng kiềm chế sự xao động trong lòng xuống.

 

Lúc tuy cảm giác lạnh lẽo đang dần dần bớt phần nào, nhưng cơ thể vẫn chút sức lực.

 

ngay lúc đang đấu tranh thì tiếng động lạ phía , lập tức cảnh giác, đầu dịch chuyển.

 

Quả nhiên, ngay đó liếc thấy một dậy ở góc vách núi, dáng đó mà là Vương Cương thì còn thể là ai?

 

Vương Cương cúi định nhặt gì đó thì hét lên: “Khốn kiếp! Anh gì?” Viên Dung tỉnh , Bạch Vi cũng Vương Cương.

 

Vương Cương ngơ ngác bởi tiếng hét của , nhưng dường như nhớ tới việc đang ốm nặng, thế là lập tức nhặt hòn đá đất lên.

 

Anh từ từ đến chỗ , với vẻ dữ tợn: “Thằng chó, mày còn lừa ông đây ? Tao mà, mày bụng thế mà cho bọn tao cơ chứ? Ra là mày sắp toi , thế còn để cho cô gái xinh thế ủ ấm cho mày nữa chứ!” Tim run lên.

 

Thì lộ sơ hở từ , chỉ là phát hiện mà thôi.

 

Vương Cương lạnh: “Hôm nay ông đây tẩn c.h.ế.t mày, đó thịt con tiện nhân , để cho bọn mày nếm trải cái giá khi dám chọc Vương Cương ”.

 

Da đầu run lên, do tình thế nguy cấp lúc kích thích khát vọng sống , đột nhiên cơ thể sức lực.

 

bật lên, đ.ấ.m mạnh lồng n.g.ự.c .Vương Cương phản ứng kịp nên đánh ngã nhoài mặt đất.

 

thì liên tục đánh túi bụi Vương Cương, cuối cùng đánh tới nỗi ôm đầu liên tục xin tha.

 

Bạch Vi kinh ngạc : “Phương Dương, khỏi bệnh ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-692.html.]

cũng ngơ ngác, chằm chằm hai tay : “Có lẽ là nãy mồ hôi nên khỏi bệnh chăng?”

 

Thực , giờ chỉ cảm thấy cảm giác yếu ớt trong cơ thể biến mất, mà cùng với đó, dường như còn mơ hồ cảm thấy tố chất cơ thể hơn nhiều.

 

Nếu như lúc thể chạy một liền 500m, thì bây giờ thể chạy vèo vèo 800m mà thấy mệt.

 

Bạch Vi vui mừng nắm lấy cánh tay : “Xem khỏi bệnh thật , kể thì còn cảm ơn Vương Cương đấy”. Bạch Vi, thì mặc quần áo.

 

cho dù như thế thì xúc cảm mềm mại quyến rũ đó vẫn khiến . Vì tư thế bây giờ của chúng nên lâu, Bạch Vi như cũng thấy ngại ngùng.

 

: “Lần cảm ơn em mới đúng, liên quan gì tới tên súc sinh chứ?”

 

nữa mà Vương Cương đánh tơi tả như con ch.ó chết.

 

Vương Cương yếu ớt : “Phải , đều tại tên súc sinh là . đáng tội, nên chọc Phương Dương đây”.

 

Cả quá trình Viên Dung đều xem bên cạnh, hề phát tiếng động nào, mãi đến lúc mới : “Phương…Phương Dương, hai tha cho . Đó chỉ là ý nhất thời thôi, cố ý ”.

 

“Vốn chúng đều lưu lạc đảo hoang, chúng nên với các . ngờ chúng thì các điều, còn diễn vở “Bác nông dân và con rắn” với chúng . bụng, cũng rảnh giúp các ”.

 

lạnh, : “Nếu hôm nay, mà khỏi ốm thì chuyện đơn giản như thế . Lần , bỏ qua tha cho các một . Sáng mai thức dậy thì mau cút ngay cho ”. Nói xong, xuống ngủ tiếp.

 

Lần , Vương Cương điều , co rúc ở một góc, còn dám thở mạnh. Mà Bạch Vi thì chủ động dán sưởi ấm cơ thể cho nữa.

 

cứ như ghen , cướp cái thảm lông một cách vô lý đắp lên .

 

mỉm , chỉ đành nhẹ nhàng đặt tay lên Bạch Vi để cô thấy ấm hơn một chút.

 

Bạch Vi phản kháng, ngược để gì thì .

 

Vì đột nhiên khỏi ốm nên tối hôm nay sung sức, cứ trằn trọc mãi thôi. Lúc đang suy nghĩ vẩn vơ thì chợt liếc thấy góc sâu trong vách núi một bóng đen lặng lẽ dậy.

 

định dậy theo bản năng, nhưng vị trí thì bóng đen đó Vương Cương mà là Viên Dung.

Loading...