ngay đó, Bạch Vi hoảng sợ kéo áo : “Anh biển kìa!”
ngoảnh biển thì trông thấy bóng đen khiến chúng mất ngủ đó. Ban đầu, chúng còn thể thấy những con cá lớn đạp sóng mặt biển, nhưng khi con mãng xà bất ngờ xuất hiện, mặt biển chợt lặng im, đến mức dường như những con sóng cũng ngừng vỗ. Chúng chăm chú biển, còn dám thở mạnh.
Dù Vương Cương ý định g.i.ế.c hai , nhưng bây giờ vẫn khỏi thấy sốt sắng cho . Hi vọng bọn họ sẽ nhanh chóng phát hiện điểm kỳ lạ ngoài biển tức tốc bỏ chạy.
Vương Cương chỉ chăm chú ném cá lên bờ, mà hề để ý mặt nước đang ngày càng sâu.
Ban đầu nước chỉ đến đầu gối , nhưng giờ dâng lên đến tận eo .
Viên Dung phát hiện điểm bất thường, : “Anh Cương, mau lên bờ , em cứ thấy là lạ thế nào ý. Từng cá tha hồ mà ăn , chúng mau thôi”.
Vương Cương định gì đó, ngoảnh lên bờ, quả nhiên mười mấy con cá lớn, bấy giờ mới hăm hở ừ một tiếng chuẩn lên bờ.
Khi lên bờ, bóng đen khiếp đó bơi cực nhanh, cách bờ biển tới năm mét.
Thậm chí ánh nắng mặt trời, chúng còn thể lờ mờ thấy từng cái vảy lóe lên tia sáng đen kịt lạnh lẽo của nó.
ngay đó, nó như nhận mệnh lệnh mất liên lạc gì đó, bóng đen đó biến thành con ruồi mất đầu, bơi lượn lung tung biển, chẳng mấy chốc, bóng nó nhạt dần, cuối cùng thì biến mất.
và Bạch Vi đều thở phào một , : “Được , kệ họ . Chúng mau tìm một nơi ở thích hợp cái , đoán từ hôm nay trở , ban đêm sẽ lạnh đấy”.
Bạch Vi gật đầu đồng ý, vì những chỗ chúng tìm thấy lúc thích hợp để ở, nên về chúng thăm dò về phía mà tìm hiểu. Giữa đường , mổ lấy con cá lấy thịt, tay dính đầy máu.
may dù tìm thấy nguồn nước ngọt ở đây, nhưng nước muối thì cực nhiều.
Vì thế, nhanh chóng rửa sạch tay, xuyên thịt cá lên sợi dây cũng khá tiện. Trời tối dần, những điểm kỳ lạ của hòn đảo cũng hiện .
Vì nơi rộng lớn, nên chúng tìm kiếm một lúc lâu, cuối cùng mới tìm một rìa khác của rừng lá kim dọc theo bờ biển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-695.html.]
Chỗ khác chỗ lúc , hầu như cũng là vách đá dựng , nhưng điều đáng ngạc nhiên là trong các vách núi một hang động.
Hai bên đều là vách khá cao, còn ở giữa dồn ép thành một khe rãnh như nứt , bên vài khe hở, lối lớn nhất thì ở mặt bên.
Chúng chui từ bên sườn vách đá trong xem, hang động rộng, đủ chứa cỡ mười .
Điều quan trọng nhất là trong cực kỳ sạch sẽ, khi kiểm tra cẩn thận một lượt, chúng mới bỏ đồ xuống.
Bạch Vi : “Chỗ đấy, chúng ngủ ở đây, đốt một đống lửa ở bên ngoài cũng sẽ phát hiện”.
quan sát kỹ nơi một lát : “Trông cũng , nhưng cứ thấy điểm gì đó kỳ lạ. thôi kệ , giờ cũng sắp tối , chúng cũng tìm chỗ khác nữa . Nếu ở đây, chắc tối nay sẽ c.h.ế.t cóng mất”.
Vì cân nhắc đến ngoại hình của hang động , tìm vài cành cây thô to để bắc thành một cái giá ba góc đơn giản.
Sau đó chúng cởi áo khoác ngoài vắt lên đó, đặt ở phía trong cùng của hang động, tác dụng chắn gió luôn. đốt một đống lửa ở bên ngoài, bắt đầu nướng cá.
Vì hôm nay, chúng mang theo ít đồ, nên dừa và hoa quả dại, mà chỉ cá thôi.
bởi còn một nửa cá thừa lúc , nên chúng cũng ăn thoải mái.Đến Bạch Vi cũng ăn non nửa con cá, đó xoa bụng mỉm , nửa con cá còn trong tay với ánh mắt thèm khát.
ha ha: “Muốn ăn tiếp ?”
Bạch Vi gật đầu: “Đương nhiên, tiếc là em ăn nổi nữa ”.
Chúng ăn cá dọn dẹp hang động xong thì trời tối , dù đốt lửa, nhưng chúng vẫn cảm thấy nhiệt độ đang hạ xuống.
dịch đống lửa sang bên cạnh, tránh cản lưu thông khí, : “Bây giờ xem phỏng đoán lúc của là đúng . Khí hậu của hòn đảo đổi nhanh, cùng với đó, tự rời khỏi đây là chuyện thể. Con mãng xà đó chính là thần thú bảo vệ hòn đảo như trong tiểu thuyết, ngoài phép đây!”.
Chúng cứ tưởng nhiệt độ giảm trận mưa tối qua là kỳ tích , ngờ chuyện khiến và Bạch Vi ngạc nhiên hơn nữa còn tiếp tục xảy .