Hàn Mỹ Kỳ như gì đó nhưng cất lời, Bạch Vi : “Phương Dương, và Triệu Thư Hằng với Hồ Kiếm ngoài . Em với Hàn Mỹ Kỳ cần chút chuyện”.
“Nói gì mà bí mật thế?” hoài nghi hỏi.
Bạch Vi trừng mắt với : “Kêu thì !” ngoan ngoãn đầu hàng.
Cũng , ngoài xử lý con lợn rừng giấu đó, nếu , để lâu cũng là một vấn đề.
dẫn Hồ Kiếm Và Triệu Thư Hằng đến nơi giấu con lợn rừng, bỏ cái khung gỗ và đống cành lá khô phủ lên để che mùi của con lợn rừng sang một bên, xác một con lợn rừng béo ục ịch hiện mặt.
“Ôi vãi, Phương Dương, cũng đỉnh đấy! Bao nhiêu ngày qua, ngoại trừ cá thì cũng chỉ cá, ông đây sắp ngán đến tận cổ !”
Triệu Thư Hằng vui mừng, tiến thẳng về phía , nhấc con lợn rừng lên, vui vẻ ngắm nghía.
Hồ Kiếm cũng nuốt miếng nước bọt, hỏi: “Phương… Phương Dương, với Hàn Mỹ Kỳ cũng ăn nó chứ?”
“Đương nhiên, điều ngày nào cũng ăn là . Chúng đang cố gắng sinh tồn đảo hoang, trừ khi biểu hiện giá trị tương ứng, nếu chúng dựa mà nuôi một vô dụng chứ. Anh đúng ?”
thản nhiên một câu, cho rằng đều hiểu đạo lý , nhưng vẫn nên nhân lúc Bạch Vi ở đây mà rõ thì hơn, cũng tránh để cô bé con thấy, đấy nghĩ nhiều.
Hồ Kiếm nhăn mặt, nhanh giãn , : “Được, dù thì Phương Dương cũng cứu chúng một mạng, sẽ theo các ”.
gật đầu, gì thêm, con lợn rừng mặt, trong lòng bỗng cảm thấy khó khăn. Thật , đây nghĩ, con lợn da dày thịt béo, thịt thể ăn, còn da của nó hợp để đồ giữ ấm mùa đông.
giờ bắt lợn rừng , lột da nó như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-702.html.]
: “Hai ai lột da ?”
Triệu Thư Hằng vội vã lắc đầu: “Anh nay là ấm ăn sung mặc sướng, gì mấy việc như ”.
Hồ Kiếm : “ sẽ hợp sức với , bây giờ tới lúc trổ tài . Mặc dù chẳng tài cán gì nhưng khi bảo vệ trong thành phố, từng đồ tể. Lúc , công việc săn lợn trong núi, chuyện lột da, nên ”. Nói , Hồ Kiếm bắt đầu xắn tay .
Chúng vẫn khó chấp nhận cái thứ m.á.u me be bét , nhưng động tác của Hồ Kiếm dứt khoát, chỉ một lúc thể lột sạch da lợn.
Mặc dù miếng da vẫn còn dính đầy m.á.u tươi, nhưng rửa xong chắc sẽ hơn.Vấn đề cuối cùng là thế nào để biến mảnh da lợn thành đồ để chúng mặc .
Không quá khó để bắt động vật nhưng xử lý lông và da là một chuyện khác, thậm chí là một kỹ năng khác luôn. Nếu nhớ nhầm, công nghệ chế tác da hề đơn giản.
Trước đây, vô tình trong một cuốn sách nước ngoài. Từ lúc lột da cho đến khi thành một sản phẩm chỉnh cần trải qua nhiều công đoạn.
Ví dụ như ngâm nước, phơi khô, da thuộc… Khi hỏi Hồ Kiếm là y , y trả lời chắc nịch rằng .
Còn mấy còn thì khỏi bàn. Dù chút đáng tiếc nhưng với chúng , chỉ cần mặc để giữ ấm là , những chuyện khác cũng quá quan trọng.
quyết tâm, tối nay sẽ lấy da lông về để thành vài mảnh da thuộc để chắn gió. Rửa sạch m.á.u tươi lớp da xong, chúng dùng d.a.o gọt hoa quả cẩn thận gọt giũa một khúc gỗ thành hình lưỡi dao, mặc dù d.a.o gỗ cùn nhưng thịt của con lợn rừng mềm nên dễ cắt.
Phần xương của nó càng đơn giản hơn, bất cứ ai trong ba chúng đều thể dùng đá để đập xương. Chúng rửa sạch phần thịt, lúc , nó vẫn còn là một con lợn rừng chỉnh, đến khi chúng trở về từ bờ biển thì con lợn chỉnh biến thành từng miếng, gồm thịt và xương .
Còn về nồi thì càng đơn giản, lúc , đây, trong hang động mà Triệu Thư Hằng ở, bộ xương khô từng dùng mũ sắt để nấu cơm, nếu như ông thể, chúng ?
Chúng rửa sạch mũ sắt, dựng một cái bếp đơn giản giống như bộ xương khô đặt chiếc mũ lên và nấu. Đáng hơn đó là đợi khi chúng , Hàn Mỹ Kỳ một bộ đồ khác, còn bộ dạng bẩn thỉu nữa.