Một thế lực như quan tâm đến con gái của thật ?
Không thể nào, chắc chắn bọn họ chuyện gì đó ngáng chân, hoặc là giống như chúng đoán, từ trường của hòn đảo vấn đề, ai thể phát hiện nó .
Chúng từng tìm hiểu, Trái Đất vẫn tồn tại một nơi kỳ lạ như tam giác quỷ Bermuda, luôn xảy đủ thứ chuyện kỳ dị, ví dụ như hệ thống lái tự động đột nhiên vô hiệu hóa, hoặc ở nơi nào đó vật phẩm trong quá khứ rơi từ trêи trời xuống.
Sau các nghiên cứu khoa học phỏng đoán rằng, hiện tượng kỳ lạ ở những nơi đa phần là do từ trường hỗn loạn tạo thành, còn hòn đảo nhỏ mà hiện tại chúng đang ở, phần nhiều cũng vì từ trường xảy vấn đề.
Rừng lá kim giữa khí hậu nhiệt đới, thời tiết kỳ lạ đổi liên tục, con mãng xà khổng lồ vượt quá thể tích từng ghi nhận cùng với mãnh thú kỳ lạ như hổ răng kiếm, thậm chí chúng từng đến những thứ , nhưng ở nơi đây thì từng thứ biến thành hiện thực.
Cũng chính vì thế, chỉ ở hòn đảo kỳ diệu kỳ quặc , những chuyện mới thể trở thành hiện thực.
Tuy rằng trong lòng vẫn khá băn khoăn, nhưng tối nay, bất ngờ cảm thấy nhẹ nhõm.
Nguyên nhân điều gì khác, thanh kiếm sắc treo đầu cuối cùng cũng biến mất, đám Lý Hạo nhổ cả gốc lẫn rễ.
Cũng nghĩa là, ngoài mấy kẻ đó , cho dù trêи hòn đảo hoang còn khác, chúng cũng cần lo họ sẽ hại chúng .
Sáng sớm ngày hôm , vươn vai thật mạnh, thể thừa nhận, ngủ một giấc ngon lành thì tâm trạng cũng thư thái hơn nhiều.
Ăn sáng xong, đang nghĩ xem thời gian tới chúng nên gì thì hiểu cô ả lẳng lơ và Hàn Mỹ Kỳ cãi .
về phía Triệu Thư Hằng, nào ngờ cũng đang mờ mịt, còn Bạch Vi điềm nhiên như gì xả .
cũng khá buồn bực, mà cô ả lẳng lơ và Hàn Mỹ Kỳ mắt với thế nhỉ, cứ gặp mặt là cãi cọ?
Thế nhưng nảy suy nghĩ thì cô ả lẳng lơ chạy tới và : “ thể bóp chân đ.ấ.m lưng cho Phương Dương, cô ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-729.html.]
Nói cô ả lẳng lơ bắt đầu bóp vai đ.ấ.m chân cho , quá mạnh cũng quá nhẹ tay, thấy kinh ngạc, hóa cô ả còn ngón nghề ?
Quan trọng hơn cả, tay nghề của cô ả thành thạo, đ.ấ.m bóp cho thoải mái khiến cứ hừ hừ suốt, cuối cùng cũng trải nghiệm cuộc sống của một địa chủ trong xã hội xưa .
Chẳng trách ai cũng mời vài cô nha về phụ trách bóp vai với đ.ấ.m chân, hóa cảm giác cũng thoải mái.
đầu hỏi: “Cô… Phùng Kha, cô học kỹ năng từ thế?” Cô ả lẳng lơ chỉ đáp, xong xuôi còn đầu nhướn mày diễu võ giương oai với Hàn Mỹ Kỳ.
buột miệng hỏi.
“Chẳng lẽ cô việc ở phố đèn đỏ hả?”
Trong động bất chợt im lặng, đó là những tiếng khúc khích kìm nén, Hàn Mỹ Kỳ mặt mũi vốn đỏ bừng cũng phì vì câu của , nhưng cô ả lẳng lơ thì đơ một lúc mới kịp hiểu.
Hiếm lúc thấy cô ả đỏ mặt, đùng đùng tức giận thụi vai một cú: “Phương Dương, gì đó!”
thừa câu sẽ khiến cô ả tức giận, nhưng cũng còn cách nào khác, vì điều tiết mâu thuẫn giữa cô và Hàn Mỹ Kỳ, cũng chỉ thể như thế thôi.
Thấy cô ả lẳng lơ dường như tức giận, vội vàng hề hề: “Phùng Kha, cô đừng nghĩ nhiều nha, đang khen tay nghề mát-xa của cô đấy chứ! Cả đời từng trải nghiệm đãi ngộ , quả thực quá thoải mái”.
Thực rõ chứ, cô ả lẳng lơ cùng một chuyến bay với chúng , từ Thịnh Hải bay tới Xiêng La.
Nếu cô thực sự việc ở phố đèn đỏ thì gì thời gian du lịch? Thế nhưng cô ả lẳng lơ khen như thế thì thật sự bật , hớn hở tiếp tục đ.ấ.m chân bóp vai cho .
Thế nhưng bao lâu, Hồ Kiếm nhặt củi ở bên ngoài về, thấy cảnh bỗng chốc khoái chí lắm: “Sao mới vài phút mà lên hoàng đế hả Phương Dương!”
cũng cảm thấy nghẹn lời, lúc cũng tình huống ép buộc, chứ nếu Bạch Vi vẫn còn ở đây, cho dù hai mươi lá gan cũng dám xằng bậy.
Có trời mới nếu cứ để Hàn Mỹ Kỳ và cô ả lẳng lơ cãi tiếp thì tình hình trong hang động sẽ chuyển biến thế nào?