Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 732

Cập nhật lúc: 2025-04-09 13:02:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồ Kiếm cũng đeo ba lô , vui mừng : “Phương Dương, thật ?”

 

hì hì, : “Tất nhiên là thật. Hình như những con côn trùng đó biến mất. lát nữa chúng qua đó vẫn thử xem , dù thì lúc cần vội vàng”. Nghe xong, khuôn mặt tràn đầy sự vui mừng.

 

Khuôn mặt Bạch Vi cũng như trút gánh nặng.

 

tới vỗ nhẹ vai cô : “Khi nào chúng trở về, sẽ lập tức trở về nhậm chức ở tập đoàn Vọng Thiên. Đợi giải quyết xong tên khốn Cung Chính Vinh , sẽ cưới em”. Bạch Vi nở nụ ngọt ngào với .

 

hiểu ý cô , Bạch Vi cũng ôm chầm lấy , khẽ giọng nỉ non bên tai : “Phương Dương, cả đời em thể nào rời xa nữa”.

 

đang định thì thấy cô ả lẳng lơ nhạo: “Đại thiếu gia Phương Dương , chúng mau chuẩn đồ đạc rời khỏi đây , đây mới là chuyện chính”.

 

Cảm giác nhiệt độ trong lòng , và cả ánh mắt khác thường của những xung quanh, ho khan một tiếng, : “Được, chúng , tương lai còn dài mà”. Nói thả Bạch Vi .

 

Bạch Vi vuốt mái tóc rối, khuôn mặt đỏ bừng.Vì chúng sắp xếp thỏa từ lâu nên giờ cũng đấy.

 

Hồ Kiếm đeo ba lô, bên trong một ít muối biển chúng tự thu nhặt, d.a.o kéo, nồi. Hai vai Triệu Thư Hằng đeo hai xâu thịt ướp muối, tay cầm thương gỗ, uy phong lẫm liệt, phong thái của Eskimo.

 

Bốn cô gái còn thì mỗi tự đem quần áo, vải và một thứ như thảm lông. bên trong hang núi xem thử, thấy quả thật thứ gì để đem nữa mới lên đến đỉnh hang núi, chuẩn rời với .

 

Nhìn khuôn mặt rạng rỡ của , nghiêm mặt : “Mọi , chúng thật sự sắp rời khỏi đây , nhất định thật cẩn thận. Lát nữa chú ý lời , đừng để xảy sai sót gì”.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-732.html.]

Nếu quyết định rời thì nhất định thực hiện công tác chuẩn cuối cùng thật , đến lúc đó gặp chuyện gì quá kích động, kết quả xảy chuyện thì đó mới là điều đáng buồn thực sự.

 

Lúc , chợt nhớ đến một chuyện, hỏi: “Mọi còn nhớ trêи chuyến bay gặp tai nạn của chúng tất cả bao nhiêu ?”

 

Kết quả là ai nấy đều ngơ ngác , chỉ Bạch Vi trầm tư một lát đáp: “Đấy là máy bay nhỏ, hình như hành khách chỉ kín hơn nửa ghế, còn nhân viên trong tổ bay thì gần chục . Sao thế Phương Dương? Anh phát hiện manh mối gì ?”

 

thở dài một , : “Ừ, đến tận bây giờ, chúng cũng chỉ gặp lác đác vài hòn đảo , dù gộp cả máy bay của đoàn cứu hộ cũng đến hai mươi , thì những khác ? Không thể nào họ đều bỏ mạng biển hết , tin. Nếu chúng đều thể sống sót thì tất cả bọn họ cũng ”.

 

, đều trầm ngâm, Triệu Thư Hằng hỏi dò: “Không lẽ ai đó trong bọn họ ?”

 

“Chính xác, khả năng . Dẫu chúng cũng dạt bờ biển, nhưng cũng thể rơi thẳng xuống khu rừng trong hòn đảo ”.

 

tiếp: “Nếu đúng là thì chúng cẩn thận hơn nữa. Giả dụ nếu giữa hòn đảo thật sự cách thoát ngoài thì tin tức chúng kẹt ở đây truyền ngoài từ lâu , thể đến giờ cũng chỉ vài tham gia cứu viện như . Mọi nghĩ mà xem, từ lúc xảy chuyện đến giờ hai tháng , nhưng chúng mới chỉ thấy một chiếc máy bay của đoàn cứu hộ, chuyện kỳ lạ ?”

 

Phùng Kha chớp mắt : “Phương Dương, nhiều thế mà chẳng hiểu gì cả”.

 

thở dài : “ chỉ nhắc nhở khi khu rừng ở giữa đó, khả năng cao sẽ gặp vài chuyện kỳ lạ nên nhất định nôn nóng, càng chạy lung tung. Nếu chỉ xảy chuyện gì thì , nhưng nếu để liên lụy đến cả bọn thì chúng sẽ xui xẻo cả đám”.

 

Hồ Kiếm cũng trầm giọng : “ đấy, chúng đều chứng kiến sự kỳ lạ của hòn đảo . Nếu khu rừng giữa đảo lối , chắc nó để chúng thể rời một cách dễ dàng. Nếu thì thiết kế hòn đảo là uổng công vô ích ? Lát nữa, cẩn thận, chuyện đều theo Phương Dương”.

 

thở phào một , cuối cùng cũng hiểu lời . thể thẳng điều , vì như thể sẽ ảnh hưởng đến sự tập trung và tính đoàn kết trong nhóm.

 

nếu khác thì cứ thuận nước đẩy thuyền thôi.

Loading...