Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 734

Cập nhật lúc: 2025-04-10 04:32:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúng cứ nghĩ dù đám côn trùng quấy nhiễu đường , nhưng ít cũng sẽ gặp vài mối nguy hiểm nào đó.

 

Nào ngờ là . Đi đến cạnh khu rừng, chúng dừng , đều .

 

: “Nếu chúng đến đây , chắc chắn thể bỏ dở giữa chừng. Dù phía thứ gì, chúng cũng . Huống hồ hôm nay côn trùng là chúng bớt một mối nguy hiểm cực lớn ”.

 

Mọi đều đồng ý, Bạch Vi nhắc nhở: “ cũng cẩn thận, ai chú ý thấy , nhưng thấy trong khu rừng lạ. Khi chúng ở bên ngoài, vẫn tiếng côn trùng kêu chim hót, nhưng đến đây , tự nhiên yên tĩnh đến lạ thường”.

 

Bạch Vi quanh một lượt, tiếp: “Trông kiểu là dễ thú dữ đang trốn ở phía đấy!”

 

“Thú dữ?” Bạch Vi xong, Phùng Kha kinh ngạc hét lên.

 

Con hổ răng kiếm đợt chẳng là thú dữ còn gì? Nó để bóng ma tâm lý lớn cho chúng .

 

Lúc đó, Hàn Mỹ Kỳ chỉ còn cách cái c.h.ế.t trong gang tấc, sắc mặt tái nhợt của cô khiến khác giận sôi.

 

Lúc , sắc mặt của đều trở nên khó coi, chúng vẫn còn nhớ như in con hổ răng kiếm trong đêm bão tuyết đó.

 

Có thể , chúng thể sống sót là nhờ khẩu s.ú.n.g của , cũng vì sức mạnh của cả nhóm, mà là vì chúng một cái cửa gỗ.

 

Phải là bên ngoài cánh cửa gỗ của chúng chỉ cách của một con đường nhỏ, con hổ răng kiếm đó thì to lớn, chỉ thể dùng một lượng sức nhỏ, nếu để nó khôi phục bản tính trong rừng sâu, chắc dù súng, b.ắ.n nổi ba viên đạn thì đầu rời khỏi cổ .

 

nuốt nước miếng : “Được , dù thú dữ , nghĩ chúng vẫn sẽ lối thoát. Dẫu nếu lập hòn đảo để mấy con thú dữ khổng lồ đây, mà còn cho chúng lối thoát thì mới là lạ đấy!”

 

Bạch Vi cũng : “, đây cũng là cơ hội của chúng . Mọi cứ coi đây là một chuyến phiêu lưu là xong”.

 

hít sâu một , vung tay lên : “Mọi bình tĩnh, đừng phí thời gian nữa, tiếp tục thôi”.

 

Sau khi lòng vòng một hồi, bây giờ sắc trời còn sớm nữa, chắc cũng ba giờ chiều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-734.html.]

 

Nếu chúng tiếp tục kéo dài thời gian, qua ngày hôm nay, đám côn trùng vùng đồng bằng sẽ , đến lúc đường lui cũng .

 

Nếu phía đường thì đấy mới là sự tuyệt vọng thật sự. Chúng ở trêи hòn đảo hai tháng, chẳng khác gì Robinson, nên quen thuộc với cách tính thời gian dựa hướng mặt trời.

 

giải thích sơ qua suy nghĩ của cho một lượt, vì thế ai nấy đều bình tĩnh .

 

bảo Hồ Kiếm chú ý đến Hàn Mỹ Kỳ, vì đây vốn là trách nhiệm của y.

 

sắp xếp như , đương nhiên y sẽ từ chối. lặng lẽ mò về phía , nhưng càng càng thể cảm thấy sự khác thường của khu rừng .

 

Khác với bên ngoài, khu rừng trong đây như một sức mạnh kỳ dị gì đó khiến thấy áp lực.

 

Chúng bước chân thấy như một cái búa tạ đè ngang lồng n.g.ự.c , khiến chúng hít thở khó khăn, mà càng sâu bên trong thì cảm giác càng rõ rệt.

 

“Mọi chờ , xem đây là thứ gì?” Lúc đang tập trung lên phía , đề phòng con thú dữ nào đó bất ngờ tấn công chúng thì chợt một giọng từ phía truyền tới, dọa giật nảy .

 

ngoảnh thấy Hàn Mỹ Kỳ đang ngạc nhiên chỉ trong một bụi cỏ. vội vàng đến gần, chỉ thấy trong đó một pho tượng bằng đá, so với pho tượng thì nó giống bia đá hơn.

 

Trên bia đá khắc ba hình vẽ, nhưng chúng hiểu nó nghĩa là gì. phủi lớp bụi bẩn và dây leo đó , bấy giờ mới hiểu nội dung khắc bên .

 

Trên bia đá chỉ ba hình vẽ, trông vẻ cổ xưa, giống phong cách vẽ hiện đại của chúng .

 

Bức tranh đầu tiên là một con hổ xuống núi oai hùng, nó đều là các thớ thịt rắn chắc, hoa văn trán khí phách, đồng thời nó còn đang há cái miệng to đùng, lộ cái răng nanh bén nhọn như đang gầm gừ với chúng .

 

đang quan sát bức tranh thì Triệu Thư Hằng chợt lên tiếng: “Phương Dương, trông con hổ quen quen ?”

 

“Quen?” 

 

Những khác cũng thấy kinh ngạc, đó Hàn Mỹ Kỳ thất thanh : “Đây, đây là con hổ răng kiếm đó ?” ngẩn một lúc, quan sát kỹ càng.

Loading...