Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 739

Cập nhật lúc: 2025-04-11 04:24:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một luồng gió mạnh ập tới, giật , kéo mạnh lấy tay Phùng Kha, lôi cô ả lên .

 

“A!” Phùng Kha tuyệt vọng nhắm mắt , cùng lúc đó “xoẹt” một tiếng, cái váy siêu ngắn của cô ả xé rách một lực kéo mạnh, để lộ cảnh xuân bên .

 

kịp nhiều, gần như chỉ chậm 0.1 giây nữa thôi, cái chân hổ mang theo luồng gió mạnh vồ tới chỗ ban nãy Phùng Kha .

 

Phùng Kha nhắm mắt , chuyện gì xảy , nhưng thì toát mồ hôi hột. May con hổ răng kiếm tấn công thất bại, thầm thở phào một .

 

định lên tiếng, con hổ răng kiếm đó cúi thể cao lớn của xuống, dùng sức bật lên như cái lò xo, bất cứ lúc nào cũng thể nhảy lên để lấy mạng chúng .

 

dựng tóc gáy, sức tiếp tục kéo Phùng Kha leo lên , hô lớn: “Mẹ kiếp, con mụ c.h.ế.t bầm , cô c.h.ế.t ! Còn mau leo lên tiếp !”

 

Phùng Kha hồn trong cơn khiếp sợ, đầu tiên cô ả phát hiện chiếc váy siêu ngắn của xé rách nên giờ lành lạnh, đó cô ả tiếp tục nắm lấy tay lôi leo lên tiếp. Nhân lúc con hổ răng kiếm phát động đợt tấn công mới, vội vã kéo Phùng Kha leo lên tiếp.

 

May mà cây cối trong khu rừng đều to lớn, cũng chắc chắn, vì thế cành lá sum suê.

 

Ít nhất từ độ cao thể thấy là chúng thoát khỏi phạm vi tấn công của con hổ răng kiếm .

 

Phù!

 

thở phào một , khá bất mãn Phùng Kha: “Lúc nãy, cô đang mơ màng cái gì thế? Suýt nữa cả hai đều ngủm củ tỏi ”.

 

Phùng Kha cũng nuốt nước miếng, vẫn còn sợ hãi : “Tại sợ quá ý mà”.

 

“Á! Váy của !” Ngay đó, Phùng Kha hét lên, như điếc cái lỗ tai của .

 

Một tay cô ả vội vàng che chỗ kín , tay thì vẫn bám chặt lấy cành cây kẻo ngã xuống .

 

đang phân vân thế nào thì cảm thấy một ánh mắt lạnh lùng b.ắ.n từ phía xa ở lưng tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-739.html.]

 

Toàn run rẩy, vội cởi áo khoác ngoài của , đưa cho Phùng Kha : “Cô mặc tạm cái áo , che đỡ tính tiếp”.

 

Thật hòn đảo chắc cũng còn ai khác, mà mấy còn chúng đều thì giờ lén cảnh xuân của cô ả lúc .

 

Phùng Kha lập tức cầm lấy cái áo, choàng qua eo , nghiễm nhiên coi nó thành cái váy quây, xong xuôi cô ả còn vui vẻ : “Phương Dương, chiếc áo khoác của thành váy quây thật đấy!”

 

để ý đến cô ả, mà quan sát xung quanh thì thấy đều leo lên chỗ khá cao của cây.

 

Còn con hổ răng kiếm, dù nó cam tâm đến mấy thì cũng thể bò lên mà bắt chúng .

 

Như , hổ leo cây, trọng lượng khủng bố của nó chứng minh nếu nó mà leo lên thì kiểu gì cũng ngã chổng vó.

 

Hiện giờ, chúng an , nhưng nghĩa là sẽ an mãi. Thấy chúng đều leo lên cây, con hổ răng kiếm qua bên , vòng qua mấy cái cây của chúng hít hít ngửi ngửi, vẻ g.i.ế.c chúng thì sẽ thôi.

 

Bạch Vi khổ : “Sớm con hổ răng kiếm ở trong rừng thì chúng chẳng ”.

 

Bạch Vi : “ nếu chúng thì thể về xã hội hiện đại ”.

 

Phùng Kha ở bên cạnh cũng bình tĩnh , ngừng vỗ bộ n.g.ự.c khá đẫy đà của , : “Phương Dương, chẳng con hổ răng kiếm sẽ chạy về phương Bắc khi tới mùa đông ? Hay chúng chờ ở đây thêm vài hôm cho trời lạnh, để nó chạy tới khu rừng phía Bắc”.

 

gì, còn Triệu Thư Hằng đang ở một cái cây khác phản đối thẳng thừng: “Cô nghĩ cái cách quái gì thế hả? Chúng cây thể ăn uống, cùng lắm là cầm cự hai, ba hôm thôi.

 

Huống hồ đến lúc trời lạnh , khả năng chịu lạnh của chúng kém hơn con hổ răng kiếm nhiều”.

 

Dứt lời, Triệu Thư Hằng tiếp: “Đáng tiếc thật, nếu đây mà là ở Yến Kinh, sẽ cho con hổ răng kiếm sống nổi ba phút”.

 

bật : “Nếu đây mà là xã hội hiện đại của loài , con hổ răng kiếm nhốt sở thú lâu , đến lượt chắc?”

 

xong, trong khu rừng trở nên yên lặng hơn, chỉ con hổ răng kiếm đang lòng vòng bên mấy cái cây, tiếng bàn chân nó ma sát với mặt đất đều khiến chúng cau mày trầm tư.

Loading...