Cô hừ một tiếng, cầm băng vệ sinh nhà vệ sinh, đóng sập cửa .
dùng cái cốc ép dẹp mấy quả táo đỏ và mấy lát gừng, từ từ cẩn thận tỉ mỉ lấy hạt của táo đỏ .
Bạch Vi kéo cửa nhà vệ sinh và ngoài, lúc qua , cô một câu: “ xem xem thể trò trống gì”, đó cô thằng cạnh giường, khi cầm điều khiển bật tivi lên, cô cởi giày cao gót , trèo lên giường, kéo chăn lên đắp kín nửa , vẻ mặt chút cảm xúc tựa lưng đầu giường xem tivi.
Sau khi chuyên tâm lấy hết hạt táo đỏ , sờ ấm nước thì thấy nhiệt độ đủ , liền cầm ấm nước nhà vệ sinh, thấm một cái khăn tắm sạch nước nóng.
“Này, dùng cái khăn ấm mà chườm bụng.” cầm cái khăn nóng chạy đến bên cạnh giường đưa cho cô .
Cô nghệt mặt rằng, cũng cầm lấy khăn.
“Để lâu là khăn nguội mất, nhanh lên, xong còn về phòng ngủ sớm.” Lúc cô mới liếc một cái, đó cầm lấy cái khăn, hai tay lọ mọ trong chăn cái gì đó.
Chắc là kéo áo lên, kế tiếp là kéo váy xuống.
Nghĩ đến đây, thể chút hưng phấn cho .
Tiếc là cô đang đến tháng.
“Xong , thể ngoài .” Cô lạnh lùng .
“ còn chút canh táo đỏ và gừng.” Nói xong, cầm chai nước khoáng mới mua đổ ấm, bỏ thêm cả táo đỏ lọc sạch hạt và gừng ấm, đậy nắp và bắt đầu nấu.
Mãi đến khi nước sôi năm phút mới thêm đường đỏ khuấy, đó tắt nguồn điện , là nấu xong một ấm canh táo đỏ và gừng trị cảm lạnh và đau bụng đến tháng.
Món từng nấu cho Lâm Lạc Thủy khá nhiều , nó hiệu quả đối với mặt của chị em phụ nữ, nhưng m.á.u nhiều quá thì uống nhiều, nếu khả năng sẽ chảy m.á.u ngừng.
rót một cốc, khi đợi nó nguội bớt một chút thì bưng đến bên giường cho Bạch Vi, : “Nhân lúc nó còn ấm thì uống , khẩu vị tồi .”
Vẻ mặt Bạch Vi chút biểu cảm, liếc cái cốc đó, dường như do dự một chút, cuối cùng cũng cầm lấy cốc nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-95.html.]
“Khăn lạnh nhỉ, đưa cho , nhúng nữa cho nó nóng lên.”
“Không cần .” Cô lấy cái khăn để lên cái tủ ở đầu giường, bê cốc nước lên khẽ nhấp một ngụm, đó cau mày .
Món mặc dù đường đỏ và táo đỏ nhưng vẫn chút cay.
cởi giày , đặt m.ô.n.g lên giường, vén cái chăn lên.
“Anh gì ?” Bạch Vi túm chặt lấy cái chăn, căng thẳng tức giận kêu lên.
“Xoa bóp huyệt tam lý ở chân cho cô, chỗ đó thể giảm cơn đau bụng đến tháng.”
dùng sức kéo cái chăn , một tay túm chặt lấy chân của cô , lúc mới phát hiện là cô vẫn cởi quần tất.
Là quần tất màu đen, hết sức quyến rũ, cảm giác tay sờ cũng sịn, xem khó rách.
“Khốn nạn, thả !” Mặt cô đỏ ửng lên, giận dữ liều mạng đạp thẳng chân .
tóm chặt lấy cổ chân của cô , nhàn nhạt : “Giám đốc Bạch, hầu hết tất cả các bộ phận cơ thể cô đều từng sờ , bây giờ chỉ là xoa bóp chân một chút thôi mà chứ gì cô , cần như thế chứ.”
“Không cần xoa bóp, mau thả !”
“Xin , là theo đuổi cô, thì quan tâm cô, che chở bảo vệ cô, khiến cô cảm nhận tình yêu của , thế nên bắt buộc xoa bóp.”
“Anh… từng thấy ai khốn nạn vô liêm sỉ giống như thế !”“Đương nhiên , là độc nhất vô nhị mà, mau thả lỏng chút , đừng giãy giụa nữa, để tránh khỏi đánh.”
“Anh dám đánh thử xem, lập tức báo cảnh sát.”
“ khuyên cô đừng báo nữa gì, lúc nãy cũng , bắt ? gọi một cuộc điện thoại thì sẽ bảo lãnh cho , thế nên cô đừng tốn sức nữa.
Còn nữa, khuyên cô thêm nữa, đừng giãy giụa, cô càng giãy giụa càng thích thú, lỡ lát nữa kiềm chế nổi cởi quần áo của cô , đến lúc đó đừng mà trách .”
“Anh dám?”