Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ,  luyện hóa Băng Tâm   tốn bao nhiêu thồi ,  nhất vẫn nên để cho những  khác  , nếu   khả năng sẽ ảnh hưởng hành trình của  . Vì thế kêu  Tiểu Ngân và Tiểu Cửu, để cho chúng nó thông tri cho đám  Mạc Tử Khanh  Lam Thành hội hợp cùng những  khác  đầu tháng 7, cũng hộ tống bọn họ  Lam Thành,  khi hội hợp cùng  của Tạ Bình thì cũng  cần chờ nàng, trực tiếp  đế đô Philadelphia của đế quốc Thương Khung. Nàng  Lam Mân,  thể vượt qua bọn họ.
Sau khi xử lý việc đó, nàng mang theo Băng Tâm  Luyện Yêu Hồ, tìm một nơi khoanh chân  xuống,  băng tâm trong tay, nàng hít sâu một ,  đó nuốt Băng Tâm .
Lạnh thấu xương !
Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy những nơi Băng Tâm xẹt qua cũng  còn là của , kinh mạch  đông ,   cảm giác gì nữa. Nàng thử điều động huyễn lực trong  thể bao vây băng tâm , lập tức  nó  sức chống cự,  bộ huyễn lực  đông thành một khối băng, ngăn chặn kinh mạch . Không chỉ  như thế, nàng rõ ràng cảm thấy cơ bắp, xương cốt,   của   bộ đều  đông  thành băng.
Đám Đô Đô và Lam Mân  chung quanh nàng, thấy cả  nàng  đông  thành một khối băng lớn, nước xung quanh cũng  đông , bao vây nàng, hình thành một vòng băng trong suốt. Thấy bộ dáng cau mày thống khổ của nàng trong vòng băng, một đám đều  lo lắng.
"Chủ nhân  thành công  ?" Thanh Loan nhịn   hỏi.
"Hẳn là  thành vấn đề ." Lam Mân  xác định .
Một ngày .
"Băng   chủ nhân bắt đầu hòa tan chảy." Đô Đô mở miệng .
Nhất thời Thanh Loan, Lam Mân, Liệt Hỏa đều chuyển ánh mắt về phía Độc Cô Thiên Diệp, quả thực  thấy băng   nàng đang chậm rãi tan chảy.
Ngay lúc Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy  sắp  đông chết, Phượng Hoàng Kim Hỏa trong đan điền bắt đầu chạy xung quanh  thể nàng, những chỗ  đóng băng chậm rãi tan chảy,  đó  đóng băng,   tan chảy, cứ tuần  như thế.
Mặt khác, Tiểu Ngân và Tiểu Cửu trở  doanh địa, nhắn  ý tứ của Độc Cô Thiên Diệp. Tuy rằng   đều  nghi vấn, nhưng đều hiểu  thể hỏi, cho nên ở lúc cuối tháng 6,   thu thập lều trại xong, rời  nơi bọn họ sinh hoạt hơn hai tháng.
"Tử Khanh, chúng  cứ như  rời , chẳng lẽ để   một  trong sơn mạch ?" Đan Kinh Thiên   Mạc Tử Khanh  mặt .
Mạc Tử Khanh  đỉnh núi xa xa, : " Nếu nàng để chúng  rời  , chắc chắn là  chuyện riêng của nàng."
" như thế   nguy hiểm . Nàng dù  chỉ  một , gặp nguy hiểm    bây giờ ?"
"Yên tâm . Nếu thật sự gặp  chuyện gì, chúng   mới là kéo chân nàng." Hạ Nham  thấy bọn họ  chuyện, sâu kín .
"Ách,  . Khi nào thì chúng  đều thành kéo chân nàng ?! Ngao ngao ngao !" Vẻ mặt Đan Kinh Thiên buồn bực .
Bây giờ  cũng là huyễn vương đó, lấy   bên ngoài  cũng là thiên tài hạng nhất,   thành cản trở ?!
"Không ,   càng cố gắng mới ." Đan Kinh Thiên âm thầm .
Không chỉ , lúc  trong lòng   đều  ý nghĩ giống , cố gắng tu luyện, vượt qua bước chân của Độc Cô Thiên Diệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-2-chuong-34-1.html.]
Lam thành  ở phía nam của sơn mạch Miễn Miễn, bởi vì là thành thị thứ nhất mà đế quốc Mạc Nhĩ Tư đặt chân đến khi tới đế quốc Thương Khung, cho nên  vị trí  vẻ đặc biệt. Lại bởi vì cách sơn mạch Miễn Miễn khá gần,  tới sơn mạch Miễn Miễn lịch lãm sẽ nghỉ ngơi và giao dịch ở đây, dần dần phát triển trở thành thành thị lớn nhất Bắc Bộ của đế quốc Thương Khung.
Điểm   khác với Kỳ Phong thành lắm, chẳng qua môn quy   Kỳ Phong thành  thể bằng  .
Trong khách sạn lớn nhất Lam thành, một đám  vây quanh một lão nhân đang   ghế dựa, một đám đều  bộ dáng  hỏi  dám hỏi.
"Sao , các ngươi táo bón tập thể?" Tạ lão đầu trợn mắt,  các học viên xung quanh.
"Phó hiệu trưởng, các đồng học khác khi nào mới đến ?" Rốt cục   nhịn   , mở miệng hỏi.
"Nên đến lúc tới thì sẽ tới, ngươi gấp cái gì ?" Tạ lão đầu .
" bây giờ cách ngày tỷ thí   xa ."
"Biết." Tạ lão đầu phun  hai chữ  nhắm mắt  .
"Cũng   tình huống bây giờ bọn họ thế nào ."
" là,  nghĩ cấp bậc của bọn họ hẳn là  cao."
"Chờ thì . Bây giờ thì  về nghiên cứu luyện đan thôi."
Mọi   khỏi phòng của Tạ lão đầu. Sau khi bọn họ , Tạ lão đầu mở mắt , trong mắt  tò mò, cũng  lo lắng. Sau khi rời khỏi học viện, tuy rằng Độc Cô Thiên Diệp cách hai ngày sẽ liên hệ với , nhưng nàng vẫn  chịu  thực lực bây giờ của bọn họ,. Hơn nữa  mấy ngày nàng  liên hệ với ,  cho  nhịn   bắt đầu lo lắng.
Cùng lúc đó, ngoài cửa Lam Thành  một đám  quần áo tả tơi  tới, đại khái  đến trăm . Thị vệ thủ thành  thấy bọn họ  đến từ sơn mạch Miễn Miễn,  chật vật như thế, bọn họ  những   đều lịch lãm trong sơn mạch về. Mọi  đều tôn trọng  dám   trong sơn mạch lịch lãm, sẽ  khinh thị vì bọn họ chật vật trở về. Bởi  bọn họ  phí chút sức lực nào thì   thành .
Vào thành, đám  Mạc Tử Khanh  ngóng  nơi bọn Tạ lão đầu nghỉ chân  nhanh. Nửa giờ , bọn họ cũng  tới khách sạn . Khách sạn ở Lam thành,  từng thấy  chật vật hơn như  nhiều, cho nên khi tiểu nhị  đến nhiều  như  đến đây, nhanh chóng chào đón, tha thiết hỏi: "Khách quan,  ở trọ  ?"
Không đợi bọn họ trả lời, chợt  thấy thanh âm kích động của Mạc Phong: "Thất ca, bên  !"
"Tiểu nhị, bọn họ  cùng chúng , ngươi  an bài phòng ." Hạ Liên  với tiểu nhị.
"Thì  bọn họ là  mà   chờ! Các vị, xin hãy  theo ." Tiểu nhị  xong dẫn đầu chạy lên lầu, "Các vị về phòng nghỉ ngơi ,  lập tức đưa nước ấm  phòng."
"Thất ca, các ngươi  nghĩ ngơi hồi phục một chút , chúng   báo cho bọn họ các ngươi  đến.  , tỷ của   ?" Mạc Phong .
"Nàng còn  chút việc, sẽ   . Chúng   ." Mạc Tử Khanh .