Ngày hôm , Độc Cô Thiên Diệp phân phó   tiếp tục huấn luyện, nàng bắt đầu ở  dạo trong sơn mạch. Nói là  dạo, kỳ thật là nàng càn quét các đỉnh núi. Nhìn thấy nơi nào  dược liệu, khoáng thạch,  thì  đó là một màn ‘gió thu cuốn hết lá vàng, nhạn bay  thấy bóng’, huyễn thú trong sơn mạch  thấy mà run run  thôi.
Chưa từng thấy qua  keo kiệt như ! Đây là ý nghĩ của  nhiều huyễn thú  khi  thấy Độc Cô Thiên Diệp  qua đỉnh núi.
Hôm nay, Độc Cô Thiên Diệp mang theo chúng thú     một đỉnh núi. Tìm thấy một cái sơn động,   .
"Chủ nhân, nơi  độ ấm thật là thấp !"
Tiểu Ngân  vách tường kết băng chung quanh, rùng  một cái.
“Ừ, đúng là  thấp . Ngươi  trờ về Luyện Yêu Hồ   ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Không cần,  cũng   con sư tử ngốc , thấy nơi lạnh thì chịu  nổi  trốn ." Tiểu Ngân mở miệng chế nhạo Liệt Hỏa bên trong Luyện Yêu Hồ.
Nơi  cách doanh địa gần mấy vạn km, là một ngọn núi   tên. Có lẽ nguyên nhân là nơi  lạnh, vì  huyễn thú nơi   ít.
Buổi sáng lúc nàng còn càn quét đỉnh núi ở gần doanh địa, đột nhiên Đô Đô truyền âm cho   nơi   thứ . Nghe giọng điệu hưng phấn của nó, Độc Cô Thiên Diệp lập tức  lên Thanh Loan bay đến đây nơi . Sau đó Tiểu Ngân và Liệt Hỏa đều  , ai ngờ  khi Liệt Hỏa   quát to một tiếng thì để cho Độc Cô Thiên Diệp thu nó trở về, bởi vì nơi  thật sự  lạnh. Vì  mà nó  Tiểu Ngân chê  một phen.
Căn cứ theo chỉ dẫn của Đô Đô, Độc Cô Thiên Diệp   trong sơn động. Thông đạo uốn lượn như , nàng  khỏi nhớ tới lúc nàng mới gặp Tiểu Hỏa. Khi đó cũng là một sơn động uốn lượn như .
Tiếp tục  về phía , cuối cùng Tiểu Ngân  chịu nổi, trở  Luyện Yêu Hồ. Mà nàng dùng Kim Hỏa Phượng Hoàng của Tiểu Hỏa bao bọc   mới  thể tiếp tục .
"Đô Đô, trong  rốt cục là cái gì  ? Ngay cả  cụng  dùng đến Kim Hỏa Phượng Hoàng mới  thể chịu đựng ." Độc Cô Thiên Diệp    trao đổi với Đô Đô.
"Ta cũng  chắc chắn, chỉ  thể cảm giác là thứ gì đó." Đô Đô trả lời .
"Thứ gì đó là cái gì  ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi .
"Thì là thứ gì đó đó !" Đô Đô trả lời.
Ách,  ,   ngươi đánh bại . Độc Cô Thiên Diệp   gì.
Lại  đại khái 5 phút, cuối cùng Độc Cô Thiên Diệp   một sơn động rộng lớn. Vừa  ,  thấy là thế giới tinh khiết mộng ảo như nước. Vách tường bốn phía kết một tầng băng thật dày, ở chính giữa  một ao nhỏ nhưng   đóng băng, bên trong  một đóa hoa màu lam   giống hoa sen, còn lóe lên hào quang sâu kín, chiếu mặt băng bốn phía thành màu lam . Sâu trong bãi đá  một cái  giống như trứng huyễn thú nhưng  nhận  là loài nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-2-chuong-34-thien-hoa-bang-tam.html.]
Độc Cô Thiên Diệp tới gần mép ao,  xổm xuống,  hoa sen màu lam  mặt nước. Nói là hoa sen, nhưng cũng  giống, đóa hoa hoa sen  lớn, cánh hoa  nở nhiều lắm, đa   màu hồng nhạt và màu xanh. Mà đóa hoa sen  chiếm gần hết một nửa ao, đóa hoa nhỏ mà tinhh tế, nàng quan sát thấy  gần trăm cánh hoa. Hơn nữa điều  giống bình thường là, đóa hoa   màu lam , thuần túy giống như ngọc bích!
"Đây là ?" Độc Cô Thiên Diệp  thực vật trong nước, hỏi Đô Đô.
"Đây là Thiên Hoa." Đô Đô , " Là chí tôn giữa các loại dược liệu, là địa bảo duy nhất, cây gãy cành  thể mọc , mất da thịt chỉ còn xương cốt cũng  thể cứu . Hơn nữa 'Một ngày một cành hoa', tức là  một mảnh trời chỉ  duy nhất một đóa Thiên Hoa. Chỉ cần nó còn  mảnh hoa nó sẽ  chết. Chủ nhân, ngươi di dời   ."
"Trời ạ, chúng  nhặt  bảo bối !" Độc Cô Thiên Diệp vui vẻ kêu một tiếng,  đó nhảy  trong ao, nước lạnh như băng khiến nàng run rẩy. Nàng cúi thắt lưng, chậm rãi sờ soạng đến kinh mạch của Thiên Hoa,  cẩn thận nhổ tận gốc, thành công di dời Thiên Hoa  Luyện Yêu Hồ. Trong Luyện Yêu Hồ, Đô Đô  chuẩn  xong một nơi , Độc Cô Thiên Diệp trở , hai  cùng  trồng nó. Sau khi trồng xong Thiên Hoa, Độc Cô Thiên Diệp hỏi Đô Đô: "Đây là thứ gì đó mà ngươi ?"
"Không . Thứ mà   ở  cái ao. Chủ nhân  nghĩ tới vì  bốn phía đều là băng , nhưng cái ao   đóng băng ?" Đô Đô chu khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi.
"Ta tưởng nguyên nhân do Thiên Hoa." Độc Cô Thiên Diệp .
"Không . Tuy rằng Thiên Hoa khó , điều kiện sinh trưởng cũng  hà khắc. Nếu   đoán sai thì  ao  một viên băng tâm."
"Băng Tâm ? Đó là cái gì ?"
"Nó  chút giống với Vạn Nguyên Hỏa Chủng mà Tiểu Hỏa tỷ tỷ luyện hóa. Nếu  Vạn Nguyên Hỏa Chủng là tổ tông của lửa,  Băng Tâm là Lão Đại của băng và thủy. Người luyện hóa Băng Tâm, thì băng tuyết và nước trong thế gian đều   lời của .  mà, đến nay   ai luyện hóa Băng Tâm thành công. Ngươi hẳn là  thể." Đô Đô 
"Ta ? Vì   ?"
"Bởi vì ngươi  Kim Hỏa Phượng Hoàng! Băng Tâm  trắng  là cũng là nước, nước lửa tương khắc."
"Ừ,    thử."
Độc Cô Thiên Diệp  xong   ngoài Luyện Yêu Hồ,   nàng thông minh hơn, dùng huyễn lực bao bọc    mới nhảy xuống ao, tìm kiếm trong nước một phen, quả thực phát hiện một viên tinh thạch màu lam lớn bằng ngón cái. Nàng bơi  qua, bắt lấy Băng Tâm, nhất thời cảm thấy tay của  hình như  đông thành khối băng . Nàng phóng xuất  huyễn lực, ngăn cách Băng Tâm và bàn tay của ,  đó bơi  bờ.
"Hô!" Độc Cô Thiên Diệp lên bờ,  trong tay băng tâm, "Thứ  cũng quá lạnh!"
"Chủ nhân, ngươi  nhất là luyện hóa nó bây giờ, nó  thể rời  nơi nó thành hình quá lâu." Đô Đô nhắc nhở .