Cứ như , Hữu Vô đại sư  tới huyễn hải lĩnh vực, giúp   luyện chế một thánh khí, đang chuẩn  hỏi thăm về Mạc Chấn Đình thì   Thần điện phát hiện. Hắn nếu đánh  với huyễn hoàng cao nhất cũng xem như bất phân thắng bại, nhưng   gặp   là Lôi Phượng Khởi, vì thế  nhanh  bắt,  đưa đến hình phòng  Vô Ưu đảo. Từ nay về  bắt đầu cuộc sống  nghiêm hình tra tấn mỗi ngày.
Hữu Vô đại sư   đơn giản, nhưng đám  Mạc lão tam  tức giận  thôi. Hữu Vô đạo sư  trọng thương như thế nào   đều , nếu   Độc Cô Thiên Diệp, hoặc nàng tới đó trễ hai ngày, thì  sẽ mất mạng!
“Thần điện c.h.ế.t tiệt! Mặt ngoài  như thần thánh, thật  chính là một đám ngụy thần côn!” Mạc lão tam mắng, “ Nhất định  khiến bọn họ trả giá.”
“Nếu phụ  và tiểu  thật sự ở đó, nhất định  quậy nơi đó long trời lở đất!”
“Hữu Vô gia gia,       tung tích của ngoại công bọn họ ?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
“Không . Ta đến huyễn hải  lâu   bắt  . Khụ khụ” Hữu Vô đại sư ho khan hai tiếng,  thể hiện  sự suy yếu.
Độc Cô Thiên Diệp  , : “Ta nhất định khiến cho Thần điện  trả giá đại giới!”
“Khụ khụ, khụ khụ, nha đầu,  cần.” Hữu Vô đại sư  ho khan vài tiếng, , “Thần điện ở Huyền Nguyệt đại lục  địa vị tối cao, con  cần bởi vì  mà đối nghịch với nó.”
“Hừ, Thần điện bất quá là giả vờ thánh khiết nhưng bên trong khoác áo sài lang!” Nghĩ đến việc tiểu Thiên Diệp mất  trí nhớ, sinh hoạt khốn khổ, Độc Cô Thiên Diệp chán ghét .
“Tại  con   ?”
Độc Cô Thiên Diệp kể  chuyện  đầu tiên   Thần điện   cảm giác của bản  hình như Thần điện đang bày  âm mưu gì đó. Hữu Vô đại sư và Tạ Bình  phản ứng giống , đối với mãnh thú hiện thế, bọn họ đều tỏ vẻ bất an.
Độc Cô Thiên Diệp  thấy vẻ mặt lo lắng của bọn họ, : “Chuyện  con chỉ là đoán mà thôi. Hiện tại việc cấp bách chính là tìm  ngoại công và hiệu trưởng. Con cũng  giao dịch với Ám các để bọn họ cùng chúng  hỗ trợ tìm .”
“Ám Các? Không  đối đầu với Thần điện ? Nhân mạch   tồn tại ở huyễn hải?” Mạc Trì hỏi.
“Thế nhân đều  Ám Các đối đầu với Thần điện, nghĩ rằng tổng bộ Thần điện ở huyễn hải thì Ám Các  thể xuất hiện ở nơi . Có lẽ ngay cả Thần Tinh Tông cũng cho rằng như .  bọn họ  , tổng bộ Ám Các đặt ngay tại huyễn hải lĩnh vực!” Độc Cô Thiên Diệp .
Người khác đều  lá gan nàng lớn, nhưng theo nàng lá gan Tử Tiêu mới là lớn. Đem đại bản doanh của chính  công khai đặt  mí mắt của Thần điện.
“Ha ha, Các chủ Ám Các lá gan thật là lớn!” Mạc lão tam .
“ , Thiên Diệp,    sinh nhật của con Các chủ Ám Các cho  đem lễ vật đến, con khi nào thì  giao tình với Ám Các?” Mạc lão tứ hỏi. Lúc đó   ai cũng tò mò, nhưng vì phong ba  yến hội, về    giao chiến với Phong gia, tiếp thu sản nghiệp Phong gia,   ai cũng bận việc cũng quên mất chuyện .
“Tử Tiêu chính là  mà con đưa đến  ở tại phòng con trong lễ mừng năm mới.” Độc Cô Thiên Diệp giải thích , “Lễ vật của Thần điện là do  sắp xếp.”
“Hắn   mà  con  tới Thần điện?” Mạc lão tam hỏi.
Đối với nghi hoặc của  , Độc Cô Thiên Diệp nhún nhún vai tỏ vẻ chính  cũng  .
“Giờ con   ngoài, Phong Giản  thể  trở . “Độc Cô Thiên Diệp : “Vô gia gia  dưỡng thương cho , con chờ   tiên phong đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-14-1-tieu-bach-cau-dang-yeu-1.html.]
“Được , con ở bên ngoài cần hết sức cẩn thận,  chuyện gì thì đem chúng   ngoài.”
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu,  khỏi Luyện Yêu Hồ. Thời điểm nàng  , Phong Giản còn  trở về. Nàng rót cho  ly , cầm trong tay nhưng  uống.
Chốc lát , Phong Giản  trở ,  mặt  còn chiêu bài tươi   khi, mày  nhăn , trong mắt  sự lo lắng  từng biến mất.
“Xảy  chuyện gì ?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Phong Giản   Độc Cô Thiên Diệp, giật giật khóe miệng, vẫn   chuyện.
“Thiếu Điện chủ Phong Điện Phong Giản, Tam đương gia Ám Các Thất Nguyệt, ngươi khi nào thì học nữ nhân    thôi  ?” Độc Cô Thiên Diệp khó  dịp  thấy Phong Giản như thế , nhịn   trêu chọc .
Phong Giản  Độc Cô Thiên Diệp   thì liếc mắt xem thường, : “ là xảy  chuyện.”
“Là chuyện gì?”
“Một    của Ám Các  vây khốn ở một hòn đảo.” Phong Giản .
Ân? Có ý gì? Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu ý bảo chính   hiểu.
“Ám Các phái  vài  ,  huyễn hải thú tấn công  bao vây  đảo.” Phong Giản , “Đại bộ phận   của Ám các đều   ngoài chấp hành nhiệm vụ, hiện tại tổng Các  thể điều động   tìm. Hiện tại  là thời điểm đặc thù,   thể rời Thánh Hải đảo.”
“Cho nên hiện tại  ai  thể giúp bọn họ.” Độc Cô Thiên Diệp nhận  ý khác trong lời  của Phong Giản.
Phong Giản gật đầu.
“Ở nơi nào?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
“Cách Thánh Linh đảo hai mươi vạn dặm về phía Bắc.” Lời  của Độc Cô Thiên Diệp  mắt Phong Giản hiện tia ánh sáng, : “Ngươi  thể  cứu bọn họ?”
“Tuy rằng chúng  đang trong quá trình giao dịch, nhưng bọn họ vì   tìm  mới gặp chuyện  may. hiện tại còn   tin tức ngoại công của ,  còn  thời gian vài ngày,  thể   xem.” Độc Cô Thiên Diệp .
“Đa tạ.” Phong Giản chắp tay  lời cảm tạ với Độc Cô Thiên Diệp, giọng điệu  chút giả dối.
“Ta   ở đây, ngươi   chiếu cố bọn họ.” Độc Cô Thiên Diệp .
“Ta sẽ.” Phong giản gật đầu,  tử tư đế quốc ở nơi  liền giao cho .
“   tin tức về  ngươi  tìm,     thấy họ ở phương Bắc.    tin tức  xác thực , cho nên   cho ngươi. Ngươi hãy mang theo thông tin thạch của Ám Các  tin tức gì thì trực tiếp liên hệ với .”