Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 15: Dị tượng
Cập nhật lúc: 2024-10-03 11:45:22
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tê - -
Độc Cô Thiên Diệp đề phòng cắn một cái, m.á.u tươi chảy . Cầu Cầu l.i.ế.m m.á.u đó, nháy mắt thiên địa quy tắc thành lập.
Khác với những khế ước , hào quang ngân bạch mà là đủ màu sắc. Hào quang vây quanh một một thú, khế ước thành lập! Không kịp phản ứng, hào quang màu sắc rực rỡ tiến trong cơ thể Độc Cô Thiên Diệp, một lượng lớn huyễn lực tiến kinh mạch của nàng, một đường hướng đến đan điền, huyễn lực của nàng phá tan huyễn tông cấp 8, huyễn tông cấp 9, huyễn hoàng cấp 1 đến huyền hoàng cấp 2 mới dừng .
Độc Cô Thiên Diệp gọi tất cả huyễn thú trong Luyện Yêu Hồ , quang mang bao phủ cả một đám, trong nháy mắt đêm tối biến thành ban ngày! Tiểu Hỏa cấp 2, Thanh Loan cấp 1, đồng thời trở thành siêu cấp thần thú. Lam Mân thành siêu thần thú cấp 4, Tiểu Cửu thành thần thú cấp 9, Hắc Phong thành thần thú cấp 9, Tiểu Ngân thành thần thú cấp 6, Liệt Hỏa thành thần thú cấp 5.
Tiểu Bạch Cầu phản ứng gì cũng , ngây ngốc bãi đất trống đầy huyễn thú, ngây ngốc chúng thú thăng cấp, ngây ngốc chính .
Toàn bộ huyễn thú bao vây xung quanh đảo đều bạo động, do huyễn thú bạo động mà nước biển dâng cao trăm mét, thậm chí biến thành sóng thần. Nước biển ngừng đánh đảo nhỏ, cảm giác bộ đảo như lay động. Tiếng kêu của huyễn thú tràn ngập bộ mặt biển.
Sóng thần tràn đến đảo nhỏ, nhưng chỉ tràn mười kilomet đất liền giống như một bức tường vô hình ngăn cản , thể động, nước ngày càng dâng cao hình thành một bức tường nước cao mấy trăm thước (1 thước=1m), gần như vây đảo nhỏ .
“Đây là chuyện gì?”
Mấy Mạc Trì đang nghỉ ngơi, Độc Cô Thiên Diệp thình lình thăng cấp bọn họ sợ ngây . Chờ thăng cấp thành thấy huyễn hải thú bạo động, đó thấy bức tường nước trăm mét bao vây xung quanh cho kinh sợ.
Dân cư đảo cũng dị tượng đột nhiên phát sinh dọa sợ, nhát gan còn ôm để an ủi lẫn .
‘Trời ạ, đây là linh vị vứt bỏ chúng ?”
“Chẳng lẽ là vì chúng phạm sai lầm gì ?”
“Chẳng lẽ vì chúng nổi lên tâm tư xa ? Xin linh vị tha thứ cho chúng !”
Nhìn nước biển bao quanh đảo nhỏ, sóng biển cao mấy trăm thước giống như cái mồm to nuốt bụng, dân cư đảo đều choáng váng. Thậm chí tín đồ Linh vị dáng vóc tiều tụy hoài nghi sai cái gì mà linh vị từ bỏ.
Ánh sáng chiếu rọi bộ huyễn hải lĩnh vực, tất cả kinh ngạc cột sáng, đây là lực lượng thần kỳ nào .
Thần Tinh Tông tế đàn cột sáng, cảm giác như thánh hỏa trong thế giới hắc ám đang chiếu sáng bóng đêm vô tận. Đây là điều mà hy vọng.
“Đi thăm dò.” Hắn với khí.
“Phanh - -”
Trong phòng ngón tay thon dài của một mặc đồ hoa lệ bóp nát cái chén.
“Nó thế nhưng khế ước với khác?! Đám phế vật bắt nó ? Một đám vô dụng!” Lời lạnh như băng , Sảm Tạp kiềm tức giận: “Đi tìm cho ! Tìm , các ngươi cũng đừng trở nữa.”
Độc Cô Thiên Diệp kịp cảm thụ lực lượng đột nhiên tăng trưởng trong cơ thể, ôm lấy Cầu Cầu còn đang kinh hách, :” Chúng cách bờ biển quá gần, vạn nhất huyễn thú lên bờ thì phiền toái. Chúng rời khỏi đây , đến trung tâm đảo.” Độc Cô Thiên Diệp xong, thu khế ước thú Luyện Yêu Hồ, cùng với mấy Mạc Trì lưng Thanh Loan bay đến trung tâm đảo.
Thanh Loan chở đến trung tâm đảo, tìm đỉnh núi hạ xuống. Dọc theo đường thấy huyễn thú đảo hải huyễn thú bạo động quấy nhiễu, khiến bộ đảo nhỏ rung chuyển, trong chốc lát huyễn thú kêu la và đánh lên đảo. Toàn bộ đảo hỗn loạn.
“Ngươi tại thế ?” Độc Cô Thiên Diệp xoay Cầu Cầu thẳng hỏi.
Tứ chi ngắn nhỏ của Cầu Cầu tự giác thu , Độc Cô Thiên Diệp ánh mắt yếu ớt :” Người cũng , ô ô, thật dọa !”
Độc Cô Thiên Diệp bộ dáng của Cầu Cầu hỏi cũng hỏi kết quả gì, chỉ thể buông tha. Nhìn nước vây quanh bốn phía, tiếng kêu của huyễn hải, Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy Cầu Cầu là một điều bí ẩn.
Nghĩ đến việc xảy khi khế ước, Độc Cô Thiên Diệp bế Cầu Cầu lên, hỏi: “Vì ngươi khế ước với .”
“Tạp Tạp vứt bỏ , khế ước với Tạp Tạp thì Tạp Tạp sẽ vứt bỏ .” Cẩu Cẩu trừng mắt lên án Độc Cô Thiên Diệp.
Ai, mềm lòng .
“Ngươi khác suy nghĩ gì ?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Cầu Cầu gật đầu.
“Chỉ cần là . Nếu trong lòng của , mới khác nghĩ gì.” Cầu Cầu .
Hãn ~ Không còn gì để .
“Vậy ngươi xem thử đang nghĩ chuyện gì?” Độc Cô Thiên Diệp chỉ Mạc lão tam .
Cầu Cầu chớp mắt to Mạc lão tam, : “Hắn suy nghĩ thể ngủ . Còn đang suy nghĩ thể đang nghĩ gì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-15-di-tuong.html.]
“Phốc - -” Mọi lời của Cầu Cầu chọc , biểu tình của Mạc lão tam thì Cầu Cầu sự thật.
“Vậy ngươi xem nghĩ chuyện gì?” Độc Cô Thiên Diệp chỉ Mạc lão nhị.
Mạc lão nhị bình thường trầm mặc ít lời, tâm tư sâu sắc, ai cũng thể đoán .
“Hắn nghĩ nhanh chóng tìm phụ và .” Tiểu Bạch Cầu thoáng qua Mạc lão nhị .
Nói đến Mạc Chấn Đình và Mạc Thu Thủy thì bầu khí bắt đầu nghiêm trọng, Độc Cô Thiên Diệp bức tường nước ngày càng cao, : “Trước tìm những trong Ám Các .”
Lúc , trong sơn động cách Độc Cô Thiên Diệp xa, một đám đang vây quanh đống lửa thương lượng sự tình, vẻ mặt của mỗi đều nghiêm túc.
“Bên ngoài xảy chuyện gì?” Một hỏi, tiếng kêu của huyễn thú ở bên ngoài, cảm giác nổi da gà khắp .
“Huyễn hải thú đột nhiên vây quanh nơi , hiện tại sóng thần.” Một khác tiếp lời.
“Vì sóng thần dâng lên đảo mà ?”
“Cảm giác như cái gì đó chặn .”
“Nhị Các chủ, chúng còn ở trong bao lâu?”
Hắc Tử vẫn như , từng mở miệng chuyện. Nghe hỏi , : “Nhanh thôi. Thất Nguyệt phái đến đón chúng .”
Phương tiện phổ biến biển chính là thuyền, hoặc khế ước hải huyễn thú, phi hành thú. hiện tại hải vực hải huyễn thú chặn, phi hành thú của Hắc Tử Thần điện đả thương, thể mang nhiều rời khỏi đây.
Không vì nguyên nhân gì mà Thần điện phái nhiều như , hơn nữa cấp bậc của bọn họ đều là huyễn hoàng. Ở đảo tìm tử Ám các, Thần điện nhận Hắc Tử, song phương trải qua một hồi đại chiến, Ám các may mắn đào thoát. Biết đảo của Ám các, Thần điện lực tìm kiếm, nếu Hắc Tử , Thần điện tìm bọn họ thì ngay cả năng lực chống cự bọn họ cũng . Cuối cùng đành trốn tránh Thần điện và xin sự giúp đỡ của Thất Nguyệt.
Thất Nguyệt đến viện trợ bọn họ nhưng là ai, thần thần bí bí là đến lúc đó sẽ . Hắc Tử hận thể lập tức đến mặt Thất Nguyệt đánh cho một trận.
“Không Tam Các chủ phái ai tới, thần thần bí bí chịu . Chẳng lẽ mật thành? Ha ha…” Một mặt đầy râu nở nụ .
“ tình huống bên ngoài ngày càng hỗn loạn, đó thể xảy chuyện gì đó. Bằng tại lâu còn tìm chúng ?”
“Chẳng lẽ kí hiệu chúng lưu khó tìm?”
Bất tri bất giác mấy tán gẫu đến rạng sáng.
“Điện chủ, chính là nơi . Bọn họ ở đỉnh núi.”
“Xác định ?”
“Xác định. Chúng phát hiện ám hiệu liên lạc bọn họ để .”
“Lá gan Ám các ngày càng lớn. Lại dám đến huyễn hải kiêu ngạo. Lần nếu bắt nhị Các chủ Ám các – Hắc Tử sẽ gây đả kích nhỏ với Ám các. Đến lúc đó nhất định sẽ khen ngợi, ha ha!” Thập Điện chủ của Vũ điện to, giống như thấy tương lai sáng lạn của .
“Hừ, lão Cửu luôn ỷ công lao của nhiều hơn , luôn khinh thường , hiện tại sẽ khiến thuần phục chân ! Đi, theo bắt , trừ Hắc Tử những khác g.i.ế.c cần hỏi.”
“Thập Điện chủ!”
Hai mươi mấy tử Vũ điện lĩnh mệnh, lén lút tìm kiếm đỉnh núi, tìm mấy Ám các trong sơn động, lập tức vây quanh.
“Người Ám các, nhận lấy cái chết!”
Khi Thần điện tới Hắc Tử cũng phát hiện, rút lui kịp, chỉ thể đón đầu. Nghe Thần điện kêu gào, đều ngoài sẵn sàng nghênh đón quân địch.
“Hắc Tử ? Có trốn trong sơn động dám đây?”
“Lần ai đánh đến lộ m.ô.n.g ? Chậc chậc, hình như là ngươi thì , Thập Điện chủ?” Hắc Tử phe phẩy cây quạt, chậm rì rì sơn động.
Điện chủ Vũ điện mới còn lớn thấy Hắc Tử thì mặt liền đen sì, Hắc Tử : “ lúc thể báo thù! Ngươi thương, xem ngươi chạy trốn!”
“Trốn! Chúng thể trốn chứ! Chỉ sợ đến lúc đó chạy trốn chính là các ngươi!” Hắc Tử tà mị, của Thần điện.
“Chết đến nơi mà còn mạnh miệng. Ta vốn lưu một mạng của ngươi để một cuộc giao dịch với Ám các. Hiện tại xem cần thiết, thiếu ngươi mới là đả kích lớn nhất với Ám các! Toàn bộ lên cho !”