Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 22: Ngươi không được

Cập nhật lúc: 2024-10-06 11:52:30
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay Thánh Hải thành phá lệ náo nhiệt, đường cái đều là một đám rộn ràng nhốn nháo, tất cả cửa hàng đều kín hết chỗ, mặt của mỗi đều là nụ vui vẻ.

Hiến tế bắt đầu giữa trưa, bây giờ tất cả đều cử hành các loại hoạt động đường cái. Người của tứ đại Đế quốc đều dạo đường cái, nơi khó dịp rầm rộ như .

"Không ngờ tới của Thần điện nhiều như !"

"Cũng lão đại bây giờ thế nào ." Mấy Tôn Khuê buồn bã ỉu xìu xen kẽ ở trong nhóm phố.

"Qua hôm nay, của Thần điện sẽ xử phạt lão đại nữa."

"Nếu thì chúng cứu lão đại ? !"

" chúng ."

"Ai."

"Các vị, Thiếu điện chủ của chúng cho mời." Phong Ly đột nhiên xuất hiện ở mặt của Mạc Tư đế quốc.

"Phong thiếu điện chủ? Hắn tìm chúng chuyện gì ?" Mạc Tử Khanh hỏi.

"Các ngươi sẽ ." Phong Ly , "Bên , mời."

Mọi theo Phong Ly tới viện của Phong Giản, thấy và Thánh Tử Thần điện đang uống ở trong sân.

"Thiếu điện chủ, bọn họ đến." Phong Ly với Phong Giản.

"Làm phiền ngươi , Phong Ly." Phong Giản lộ chiêu bài tươi của , "Ngươi lui việc ."

"Dạ." Phong Ly hành lễ xong liền lui .

"Phong Thiếu điện chủ, Thánh Tử điện hạ."

"Lúc gọi gọi, thật các ngươi hỗ trợ một việc." Phong Giản mấy Mạc Tử Khanh . Nhìn ánh mắt nghi hoặc của , , "Quan hệ giữa và lão đại của các ngươi , chỉ cần các ngươi phối hợp một chút thôi. Hôm nay lúc hiến tế, các ngươi..."

Thần Tinh Tông mặt đối mặt giằng co với Thần Vãn Tình. Thần Vãn Tình Thần Tinh Tông, rơi lệ, nhưng trong mắt lộ vẻ ưu thương tan nát cõi lòng.

"Vì ?" Thần Vãn Tình tê tâm liệt phế to, chỉ nhẹ giọng hỏi.

"Đây là sứ mệnh để ngươi tồn tại." Ánh mắt của Thần Tinh Tông đổi, .

"Sứ mệnh?" Thần Vãn Tình hỏi, "Tồn tại của là vì sứ mệnh ? Ta nữ nhi của ngươi ?"

"Năm đó nhiều nữ tử nhưng chỉ mẫu ngươi sinh ngươi là thiếu nữ mang mệnh sát còn lực lượng thuần khiết." Thần Tinh Tông , chút nào xem đối phương thành nữ nhi của , chỉ là một công cụ chuẩn hai mươi mấy năm vì hôm nay.

"Ngươi cảm thấy ngươi sẽ thành công ?" Thần Vãn Tình châm chọc , "Một mặc áo thánh khiết nhưng là ác ma, ngươi cho là thể thành công ? Thiếu tế phẩm là đây ngươi còn thể thành công ?" Vẻ mặt của Thần Vãn Tình thê lương , lấy một thanh kiếm định cắt đứt yết hầu của .

Lúc thanh kiếm cứa cổ, nàng uy áp của Thần Tinh Tông ngăn , nhúc nhích .

"Ta chuẩn nhiều năm như , thể để ngươi hủy chứ!" Vẻ mặt của Thần Tinh Tông vẫn đổi, Thần Vãn Tình, , "Thiên phú của ngươi cũng khá cao, tính tình của ngươi cũng giống lúc còn trẻ, đáng tiếc..."

Lúc Thạch Nam viện của Thần Tinh Tông, Thần Vãn Tình cố định ở đó, hành lễ với Thần Tinh Tông.

"Điện chủ."

"Hoạt về ?" Thần Tinh Tông hỏi.

"Đã ăn một vạn tiểu hài tử, bây giờ tiến thời kỳ trưởng thành." Thạch Nam trả lời.

"Tốt! Mang nàng tới tế đàn, theo kế hoạch mà tiến hành." Thần Tinh Tông xoay , thản nhiên .

"Dạ." Thạch Nam tới mang Thần Vãn Tình .

Thần Vãn Tình vẫn nam nhân đầu , từng vì nàng mà tìm đến các loại bảo vật, chỉ dạy nàng tu luyện. Hóa tất cả những việc đây đều là vì hôm nay, hóa điểm xuất phát cũng là vì là phụ của nàng! Bây giờ lấy tất cả những gì mà cho nàng bao gồm cả mạng của nàng!

Một giọt nước mắt cuối cùng vẫn chảy xuống hai má.

Độc Cô Thiên Diệp và Lôi Phượng Khởi Thánh Hải thành từ , bóng dáng của một đám mặc quần áo màu trắng ở phía , : "Lôi điện chủ, mỗi ngày các ngươi đều mặc quần áo màu trắng quần áo, cảm thấy đang chịu tang ?"

Lôi Phượng Khởi liếc mắt Độc Cô Thiên Diệp, nhưng trả lời.

"Thật cảm thấy đó nha, Lôi điện chủ nên nhiều vì ngày còn nhiều nữa ." Độc Cô Thiên Diệp để ý tới mắt của Lôi Phượng Khởi lạnh lẽo, tiếp tục .

"Ngươi thật sự nên nắm chặt cơ hội nhiều ." Lôi Phượng Khởi .

"Đa tạ Lôi điện chủ nhắc nhở, sẽ nhiều."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-22-nguoi-khong-duoc.html.]

"Hừ." Lôi Phượng Khởi hề để ý tới Độc Cô Thiên Diệp, trực tiếp đưa nàng tới viện của Thần Tinh Tông.

"Điện chủ gọi đến, lúc chờ chuyện trọng yếu gì với ?" Độc Cô Thiên Diệp , "Sẽ là lấy quốc gia của bệ hạ trao đổi với cái mạng nhỏ của đó chứ?"

"Ngươi thông minh, cũng cả gan loạn." Thần Tinh Tông Độc Cô Thiên Diệp .

"Cảm ơn khích lệ, vẫn thông minh." Độc Cô Thiên Diệp xuống đối diện Thần Tinh Tông , "Về phần ngươi cả gan loạn thì lúc qua, gan lớn đó là vì gan lớn."

"Ha ha, ngươi cũng hôm nay mang ngươi đây ?" Thần Tinh Tông mỉm .

"À…để đoán một chút, là để tham quan ngày hội mười năm một của các ngươi ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"." Thần Tinh Tông , "Không tham quan, là tham dự."

"Phải ? Không tài cán gì và gì cho ngày trọng yếu của Thần điện đây?"

"Tế phẩm."

"Tế phẩm?"

Thần Tinh Tông Độc Cô Thiên Diệp, : " , tế phẩm."

Độc Cô Thiên Diệp dựa lưng ghế, : "Điện chủ đại nhân, cho dù g.i.ế.c Ngưu Viêm là cũng vì g.i.ế.c . Ngươi vì chuyện mà để tế phẩm ? ! Ta cũng coi như là Mạc tư Đế quốc Định quốc hầu, ngươi đối xử với như , sợ Đế quốc của xuất chiến với Thần điện ?"

"Ha ha, mới khen ngươi thông minh, bây giờ xem cũng chỉ như mà thôi. Ta thể cho ngươi tế phẩm, đương nhiên sẽ để ý những việc ." Thần Tinh Tông . "Có ngươi chết, dĩ nhiên dám lưu ngươi."

"Có chết? Người thể để ngươi theo, trừ Linh vị đại nhân chỉ sợ còn nào khác nữa." Độc Cô Thiên Diệp , "Điện chủ đại nhân, thể cho Linh vị cái mạng nhỏ của ? Có vẻ và nàng oán cừu nha."

"Phụ trái tử thừa *." Thần Tinh Tông . Sau đó với Lôi Phượng Khởi, "Dẫn . Tách Vãn Tình , chờ đến giữa trưa mang tới."

(* Cha nợ con trả)

"Dạ."

Độc Cô Thiên Diệp Lôi Phượng Khởi mang ngoài, lúc qua tiền viện thì gặp thoáng qua Hỏa điện điện chủ. Trong nháy mắt ngang qua, nàng ngửi mùi của Đăng tinh thảo. Nàng nghi hoặc thoáng qua, còn kịp suy nghĩ thì Lôi Phượng Khởi mang .

Lôi Phượng Khởi mang Độc Cô Thiên Diệp nhà giam của Lôi điện, nhốt một nàng trong một gian phòng. Cố ý kêu hai huyễn hoàng trông coi nàng. Ra lệnh cho hai : "Trông coi cho ." liền rời .

Độc Cô Thiên Diệp trong phòng bên ngoài chỉ thể thấy đầu của hai thủ vệ . Thần điện cũng ghê gớm thật, thế nhưng để hai huyễn hoàng cao cấp đến đây trông coi nàng.

"Khả khả, thích mùi ở đây." Tiểu Bạch Cầu chui từ vạt áo n.g.ự.c Độc Cô Thiên Diệp , .

"Mùi? Mùi gì?" Độc Cô Thiên Diệp dùng sức ngửi nhưng ngửi hương vị gì hết.

"Mùi trong khí đó. Người ngửi thấy ở xung quanh đây." Tiểu Bạch Cầu .

"Ngửi thấy mùi gì ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Không . Rất thối. Toàn bộ đều là mùi thối thối."

Độc Cô Thiên Diệp nữa, lúc huyễn thú thể ngửi nhưng loài ngửi , cho nên chuyện cũng là chuyện bình thường.

"Khả khả, đói bụng." Tiểu Bạch Cầu Độc Cô Thiên Diệp .

Độc Cô Thiên Diệp lấy đồ ăn chuẩn trong Luyện Yêu Hồ đưa cho Tiểu Bạch Cầu xong liền đất bắt đầu suy nghĩ.

Một lát , một bóng tới bên ngoài phòng giam Độc Cô Thiên Diệp, Độc Cô Thiên Diệp trấn định ở bên trong, trêu đùa: "Lúc nào nàng cũng thể trấn định như !"

Độc Cô Thiên Diệp trợn mắt, bóng quen thuộc ở bên ngoài.

"Sao ngươi tới đây?" Độc Cô Thiên Diệp chút ngoài ý , "Lá gan của ngươi cũng quá lớn đó."

"Nàng đang lo lắng ?" Tử Tiêu đẩy cửa , lời của Độc Cô Thiên Diệp, hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp nhịn liếc mắt xem thường, : "Ngươi thật sự là dát vàng lên mặt !"

Tử Tiêu tới xuống bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp, : "Ta việc . Kim tệ dát lên mặt nặng đó!"

"Nhàm chán." Độc Cô Thiên Diệp , "Sao ngươi tới đây?"

"Đến gặp nàng đó." Tử Tiêu , "Nhìn xem nàng của Thần điện dọa cho choáng váng thôi."

"Ngươi rảnh rỗi? !" Độc Cô Thiên Diệp gì, "Không ngươi là Ám các các chủ ? Sao thấy giống như ngươi việc gì ?"

 

Loading...