"Phải." Độc Cô Thiên Diệp , "Lúc đầu  cũng nghĩ vì hải thức của ngoại công  kêu gọi náo động, cho nên mới  gọi , nhưng     , thật  ngươi  thấy của , nhưng ngươi đang giãy dụa. Ta  may mắn, ngươi lựa chọn mang  . Ta cũng  cảm kích ngươi trong thời gian  giúp  nhiều như , cũng cảm ơn ngươi giúp ngoại công  tỉnh . Tuy rằng  xem ngươi như đồng bọn của , nhưng chúng   cùng một đường . Cho nên,  thả ngươi rời ."
Độc Cô Thiên Diệp  xong, dừng một chút, tiếp theo : "Ta cũng   lưu một nhân tố   định bên . Sau   chuyện gì cần giúp đỡ, ngươi  thể cho  ."
Giáng Vực lăng lăng  Độc Cô Thiên Diệp, nàng thật sự  cần  ? ! Không  vì , nghĩ , tâm Giáng Vực đột nhiên đau.
"Ngươi quyết định ?" Giáng Vực hỏi, tay cầm nhĩ đinh  ngừng nắm chặt.
"Kỳ thật quyết định     ." Độc Cô Thiên Diệp  , , "Đi theo chúng  cũng   là ý  ngươi. Ngươi  thói quen sống vô câu vô thúc,  khế ước trói buộc cũng  thích hợp với ngươi. Bây giờ    biện pháp giải trừ khế ước, nhưng   thể cho ngươi tự do lớn nhất."
Giáng Vực  Độc Cô Thiên Diệp, hồi lâu, khàn khàn : "Ta  ."
Hắn thật sự  nàng vứt bỏ ! Hắn sờ sờ n.g.ự.c  chút đau, : "Cái  vẫn để ở chỗ của ngươi . Coi như lưu  một kỷ niệm."
Giáng vực mang nhĩ đinh lên lỗ tai Độc Cô Thiên Diệp, : "Ta tin tưởng ngươi  dùng cái  đến trói buộc ."
Nói xong,   dậy bay đến  trung,  Lam Mân mang Độc Cô Thiên Diệp càng chạy càng xa. Hắn   một câu: cuộc sống tự do tự tại,   trở  !  cảm giác xa lạ trong lòng khiến  một câu cũng   nên lời,  theo hướng bọn Độc Cô Thiên Diệp ly khai, gió thổi  ngân phát hồng y của  bay lên.
"Ngươi     gì ?" Hữu Vô  thấy Độc Cô Thiên Diệp trở , hỏi.
"Xử lý một chuyên." Độc Cô Thiên Diệp , thoáng   , thấy bóng dáng cô độc của Giáng Vực.
"Tỷ tỷ,  tỷ để cho Giáng Vực ca ca chạy ?" Tiểu Hỏa  bên  Độc Cô Thiên Diệp, truyền âm hỏi.
"Bởi vì  theo chúng    cuộc sống  . Chúng   thể miễn cưỡng   cùng chúng ." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
"Nga." Tiểu Hỏa gật gật đầu.
Tốc độ của Lam Mân bây nhanh hơn lúc , hơn nữa   đều buồn phiền vì tình huống của Bồ thành, chạy  suốt đêm, ba ngày , bọn họ  về tới Bồ thành.
"Đây là   ?"
Mọi   tình huống phía ,  chút  thể tin .
Tường thành Bồ thành  hủy một nửa,  nhiều phòng ốc  phá hủy, trong đó hủy hoại nhiều nhất là phủ  Mạc gia,  bộ thành một đống phế tích.
"Hạ xuống xem." Độc Cô Thiên Diệp  với Lam Mân.
Lam Mân bay xuống,     từng phòng của Mạc gia ốc,  phòng ốc  hủy rối tinh rối mù, cơn tức trong lòng  ngừng bành trướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-28-1.html.]
"Ai  ? !" Mạc Chấn Đình gầm lên giận dữ, khiến những  chung quanh giật nảy . Huynh  Mạc gia cũng là vẻ mặt phẫn nộ!
"Các ngươi  trở !" Thanh âm Tạ Phàm truyền đến,   nghiêng  thì thấy nàng phi  mà đến.
"Tạ di, đây là  chuyện gì? Người của Mạc gia ?" Mạc Trì  thấy Tạ Phàm thì hỏi.
Tạ Phàm  Khung Cách, Mạc Chấn Đình và Hữu Vô,  kịp ôn chuyện, : "Các ngươi theo ."
Tạ Phàm  xong thì xoay  rời ,   cái gì cũng  ,  theo nàng,   một ngôi nhà.
"Đây là ?" Hữu Vô hỏi Tạ Phàm.
Tạ Phàm  , đẩy cửa , xuyên qua sân và hành lang,   một nhà lầu, tiếp tục  .
Bọn Mạc Trì  theo ,   lập tức  thấy thị vệ Mạc gia  ở bên trong.
"Bọn họ   ?" Bọn Mạc Trì  qua,  thấy  mê man, hỏi.
"Mấy ngày hôm ,  mấy  tới Bồ thành, đả thương  Mạc gia."
"Bọn họ là ai?" Mạc lão tam hỏi.
"Bọn họ  bọn họ là Phong gia ở đại lục Không Linh. Phong gia Bồ thành là một chi hệ phía  của bọn họ, bất mãn  diệt tộc, cho nên đến báo thù." Tạ Phàm , "Bọn họ bắt   Mạc gia,  Thiên Diệp và   Mạc gia tự   đổi ."
"Cái gì ? !"
Mọi  đều  tin tức   khiếp sợ,  nghĩ tới cư nhiên liên lụy đến thế lực thượng vị, hơn nữa đối phương điểm danh  Độc Cô Thiên Diệp ,     bọn họ  chịu c.h.ế.t ? !
Mọi  lâm  trầm mặc,  thể  quản bọn Mạc Liên, nhưng  của thượng vị thấp nhất cũng là Thần vương, huyễn tôn như bọn họ,  để   luyện tập cũng  đủ tư cách.
Độc Cô Thiên Diệp  đến bên giường các thị vệ, tra xét một chút, phát hiện nguồn suối huyễn lực của   đều   vỡ nát!
"Đáng chết!" Độc Cô Thiên Diệp nhịn   mắng một câu.
"Sao ?"
Độc Cô Thiên Diệp kiểm tra mỗi , sắc mặt càng ngày càng khó coi. Kiểm tra xong  cuối cùng, : "Nguồn suối huyễn lực của bọn họ đều  đánh nát."