Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 3: Lần đầu giao đấu
Cập nhật lúc: 2024-09-30 14:23:23
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi theo thanh âm , chỉ thấy một nữ tử 20 tuổi mặc trang phục màu trắng xuất hiện trong tầm mắt của . Đến khi thấy rõ khuôn mặt của nàng ——
"Tê ~" nhịn sợ hãi than.
Dung mạo trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa, hẳn là nàng ! sắc mặt nàng trong trẻo lạnh lùng, cho một loại cảm giác mà dám chạm.
"Chưa từng Thần điện còn thánh nữ ? Không nghĩ tới Thần điện thánh tử thoạt giống như mặt trời ấm áp, thánh nữ giống ánh trăng lạnh như băng. Người của Thần điện thật là lạ." Đan Kinh Thiên lén lút .
Những khác gật đầu đồng ý.
"Có bao lâu ! Lần về mới ngươi kéo đánh một trận ." Nghe thấy lời của Thần Vãn Tình, Phong Giản lập tức bật .
Nói giỡn , tình nguyện nhiệm vụ hai , cũng "luận bàn" cùng Thần Vãn Tình. Đừng tên nàng ôn nhu như , thực là một kẻ võ si ! Mỗi ngày chỉ tu luyện, đó tìm luận bàn, nhưng sức chiến đấu của nàng đặc biệt mạnh, những đồng cấp khác dễ dàng nàng đánh bại. Hắn cao hơn nàng vài cấp, vẫn là thường xuyên nàng đánh tới biến dạng, hình tượng mất hết, thường xuyên trong Thần điện chế giễu. Bởi vì trẻ tuổi trong Thần điện đều từng nàng kéo luận bàn, chỉ cần lúc ánh mắt nàng lộ hưng phấn, bắt đầu trốn. Chỉ Vân Cẩm thể đánh bại nàng, nhưng Vân Cẩm thường xuyên trong điện, lúc cùng nàng luận bàn, nàng biển g.i.ế.c huyễn thú.
"Ngày 19 tháng 10." Thần Vãn Tình chằm chằm Phong Giản , kéo về từ trong suy nghĩ.
"Được , nhanh chóng để bọn họ lên thuyền, bằng khi trời tối qua Hồi Sa Loan ." Phong Giản .
Lảng tránh vấn đề rõ ràng, nhưng hiệu quả . Quả nhiên Thần Vãn Tình theo dõi nữa, chỉ Phong Li đón lên thuyền, an bài phòng cho họ.
Đi lên đầu tiên là Tạ Bình. Một huyễn tôn, đến nơi nào cũng tôn kính, cho dù là Thần điện thế nhân kính ngưỡng cũng ngoại lệ. Sau đó là một lão sư của đế quốc Cách Thụy, huyễn hoàng cao nhất.
Các học viên lục tục lên thuyền, đợi khi lên xong , Độc Cô Thiên Diệp mới bắt đầu lên.
Đối với Thần điện, vì , trong lòng Độc Cô Thiên Diệp đặc biệt mâu thuẫn. Vừa nghĩ đến Thần điện, nàng lập tức cảm thấy bọn họ là ngụy quân tử, một đám Thần côn, một đám ác ma vẻ ngoài thánh khiết ! Vừa nghĩ đến Thần điện thì trong lòng cảm thấy đáng ghét, đó là một loại chán ghét từ trong xương tỏa .
Ban đầu nàng nghĩ đây là vì hoài nghi mẫu và ông ngoại còn viện trưởng Thần điện bắt, nhưng nàng phát hiện nguyên nhân . Bởi vì nếu hoài nghi, nàng sẽ mâu thuẫn như . Mà loại chán ghét hẳn là tình cảm do thể lưu . Quan trọng nhất là, nàng cư nhiên phát hiện mất một đoạn trí nhớ ngắn! Đó là một đoạn trí nhớ khi tiểu Thiên Diệp 8 tuổi.
Liên tưởng đến việc chán ghét rõ với Thần điện, nàng nghĩ, hẳn là liên quan đến đoạn trí nhớ mất . là tiểu Thiên Diệp lúc đó nhỏ như , thể quan hệ với Thần điện ? Cuối cùng năm đó xảy việc gì, cư nhiên khiến nàng ép buộc bản quên . (rin: spoil cho các nàng đoạn trí nhớ liên quan đến một tội ác tày trời của Thần Điện)
Độc Cô Thiên Diệp suy tư bước bàn đạp, bởi vì suy nghĩ quá mức nhập thần, chú ý tới nàng là cuối cùng, cũng chú ý thần sắc khác thường của Thần Vãn Tình.
"Sách —— "
Lúc Độc Cô Thiên Diệp sắp bước lên thuyền, thanh âm lợi khí phá truyền đến, đánh gãy trầm tư của nàng. Nàng ngẩng đầu , thấy một đoạn ngân xà tiên bay nhanh tới, mà đoạn còn ở tay Thần điện thánh nữ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-3-lan-dau-giao-dau.html.]
.
Thần Vãn Tình !
Ánh mắt Độc Cô Thiên Diệp tối sầm , nhanh chóng lui hai bước, tránh thoát đoạn roi . Thần Vãn Tình cũng cho nàng thời gian phản ứng, roi vút tới, đó cuốn lấy bàn đạp, dùng sức một chút, bộ bàn đạp nàng cuốn bay. Vào lúc roi cuốn lấy bàn đạp Độc Cô Thiên Diệp lập tức nhảy qua bàn đạp còn , vững, thì thấy bàn đạp đá trong nước.
"Thần Vãn Tình, ngươi đang gì ?" Phong Giản la lớn với Thần Vãn Tình.
Hắn thấy động tĩnh đầu thì thấy một màn bàn đạp cuốn bay, hoảng sợ. Hắn chỉ Độc Cô Thiên Diệp một chút, nghĩ tới lên thuyền xong, Thần Vãn Tình lập tức phát động công kích với Độc Cô Thiên Diệp. Bây giờ nàng cách thuyền hơn mười thước, cách bến tàu hai ba mươi thước, nếu Thần Vãn Tình bàn đạp rơi xuống biển như lúc nãy, nàng căn bản kịp lui về ! Mà phía Thần Vãn Tình chắn ngang.
Các học viên khác đang về , thấy Phong Giản hô to, đều xoay . Học viên của đế quốc Mạc Nhĩ Tư thấy Độc Cô Thiên Diệp ngăn bàn đạp, đều tức giận .
"Không gì cả. Nghe nàng hạng nhất tỷ thí cá nhân, tìm nàng luận bàn một chút. Xem xem hạng nhất như nàng là tiếng mà miếng !" Thần Vãn Tình để ý tới những khác, xong huy roi về phía Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp mắt lạnh Thần Vãn Tình, nàng vì công kích . Nghe thấy lời của Thần Vãn Tình, trong lòng nàng lạnh một trận.
Lấy cớ !
Thấy roi đến , Độc Cô Thiên Diệp ôm Tiểu Cửu ngừng né tránh bàn đạp. Tuy rằng Thần Vãn Tình tay tàn nhẫn, khí thế bức nhân, nhưng nàng vẫn thoải mái ứng phó như cũ, cũng chật vật như tưởng tượng, trừ bỏ bàn đạp chớp lên ngừng, khiến nàng ngẫu nhiên mất cân bằng.
"Ngươi luôn tránh né là tính gì ?" Thần Vãn Tình thấy Độc Cô Thiên Diệp vẫn tránh né, thế công càng thêm mãnh liệt.
"Vậy ngươi đánh lén tính gì ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi ngược .
"Ta chỉ luận bàn với ngươi một chút." Thần Vãn Tình .
"Phải ?" Độc Cô Thiên Diệp lạnh, ", cùng luận bàn, là trả giá đại giới !"
Bàn đạp chân lực lượng của hai đánh gãy nhiều đoạn. "Răng rắc ——" một tiếng, bàn đạp chân Độc Cô Thiên Diệp bắt đầu vỡ , thuyền sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng.
"Thần Vãn Tình, ngươi dừng tay !" Phong Giản tức giận, hô to với Thần Vãn Tình. Hắn lo lắng hai , định lên ngăn cản, thấy ánh mắt ngăn cản của Độc Cô Thiên Diệp. Đó là kêu đừng xen việc của khác !