“Không  gì, chỉ   thử ngươi ở trong   thể sống tới ngày mai   thôi. Haha… phế vật Mạc gia,  cược là ngươi  thể sống qua tối nay. Hahaha……” Một  trong đó , “Dù  thì dù ngươi mất tích, Mạc gia cũng   là chúng  .”
“Ngươi sống cũng   ý nghĩa,  bằng cho chúng  vui chơi một chút .”
“Phế vật thì  thể  gì? Còn  mau  trong . Nếu ngày mai ngươi  thể  ngoài,  sẽ bỏ qua cho ngươi. Ta cược là ngày mai ngươi  thể  .”
“Phế vật, mau   !”
Một tiếng ‘phế vật’ tựa như lưỡi đao cắm sâu  tâm linh Tiểu Thiên Diệp, tức giận  thế nhát gan, nàng  lên, chạy tới giữa bọn họ, bắt lấy tay  cắn. Phẫn nộ hóa thành khí lực, rang nanh của nàng cắm sâu  trong thịt .
“AAA!!!!” Người   đau la to, mặt khác, hai   dung sức kéo nàng . Bởi vì dùng sức quá mức, nàng   ném xuống đất.
Tiểu Thiên Diệp   lên, thừa lúc ba   chú ý, chạy  rừng cây. Nhìn thấy Tiểu Thiên Diệp chạy mất, ba  bất chấp vết thương  tay  sự nguy hiểm bên trong, đuổi theo Tiểu Thiên Diệp.
Biết rằng  bắt sẽ mất mạng, Tiểu Thiên Diệp liều mạng chạy,    ba   bắt .
Cũng   vì , bên ngoài sơn mạch Miễn Miễn cư nhiên   một con huyễn thú, bốn  một đường chạy  vùng trung vi.
“Đứng , tiểu tiện nhân !”
“Đợi đến khi bắt  ngươi, lão tử sẽ lột da ngươi .”
“Phế vật mà  chạy nhanh như ,  nó. Hô… mệt c.h.ế.t  .”
“A…” Tiểu Thiên Diệp vì  đầu  ,  vấp viên đá, ngã xuống.
“Chạy  ! Tiểu tiện nhân, chạy tiếp  !” Ba   thở hổn hển,  Tiểu Thiên Diệp té xuống đất, bao vây nàng.
“Lão tử  , khi bắt  ngươi nhất định sẽ lột da ngươi .” Người  Tiểu Thiên Diệp cắn   mặt nàng, bắt lấy tay nàng, hung ác .
“Lột da ? Ta thích nhất là lột da đó?”
Một thanh âm khàn khàn đột nhiên thốt lên,  ba   giật  một trận.
“Ai… là ai đang  chuyện?”
Một  ảnh từ rừng cây phía   tới, theo bước chân, mặt đắt như đang rung chuyển. Đến khi thấy rõ  ảnh của nó, ba   sợ tới mức ngã  xuống đất, Tiểu Thiên Diệp cũng  dọa đến   xụi lơ.
Đó là một con quái vật cao hơn năm thước,   tròn tròn, bộ lông màu đỏ, khuôn mặt như tụ  một chỗ,  phân biệt  ngũ quan, chỉ thấy mồm to như bồn máu, đỉnh đầu  hai cái sừng. Trên hai bả vai quái thú  hai  mặc áo trắng, đúng là  Độc Cô Thiên Diệp  thấy ở Tế đàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-9-1-1.html.]
“Là ?!” Độc Cô Thiên Diệp cùng Giáng Vực vẫn  một bên   chuyện, thấy  đó,   nàng đột nhiên lạnh như băng,  chút run rẩy .
“Ai?” Giáng Vực .
“Sáng nay ở Thần điện    thấy .” Độc Cô Thiên Diệp cố gắng hồi phục tâm tính của , tận lực  để cho cảm xúc của Tiểu Thiên Diệp ảnh hưởng tới .
Hai  một thú, mắt tỏa sáng  bốn đứa trẻ, quái thú dùng đầu lưỡi thô to  ngừng l.i.ế.m môi khủng bố của .
“Chậc chậc. Bốn đứa trẻ mềm mại cỡ nào, nếu ăn , còn bổ hơn ăn mười huyễn thú.” Thạch Quân tao nhã  .
Thạch Nam, cũng chính là  Độc Cô Thiên Diệp  thấy ở Tế đàn, lạnh lùng : “Quả thực  tệ, cũng   khẩu vị của Hoạt Quy thế nào.”
“Ta chỉ  ăn.” Nước bọt của Hoạt Quy    ướt lông mao  n.g.ự.c nó.
Lời  của hai   bốn  Tiểu Thiên Diệp hoảng sợ  nhỏ,  hai  trực tiếp  dọa đến hôn mê, chỉ  nàng và   nàng cắn vẫn còn thanh tỉnh.
“Nữ hài còn bổ hơn, để ăn cuối cùng. Hoạt Quy,  .” Thạch Nam  xong, nhảy xuống khỏi  Hoạt Quy, khoanh tay  .
Thạch Quân cũng nhảy xuống,  tới bên cạnh Thạch Nam, vẻ mặt hứng thú  sắc mặt mấy đứa trẻ trắng bệch vì sợ hãi. Nụ   mặt  thoạt  ấm áp,   cho   cảm thấy lạnh đến tận xương tủy.
Hoạt Quy bước tới một bước, vòng qua Tiểu Thiên Diệp,  tới bên cạnh ba nam hài. Nó dường như  thích  bộ dạng sợ hãi của  khác,  ăn nam hài còn thanh tỉnh, mà nắm lấy  đang té xỉu, xé rách quần áo của  vứt   trung, dùng móng tay bén nhọn lột da , từ cổ cho đến lòng bàn chân. Nam hài  đau đớn  cho tỉnh ,  thấy tình trạng của , trực tiếp  hù chết.
Rất nhanh, da của nam hài   nó lột , chỉ còn   thể huyết nhục mơ hồ. Hoạt Quy   thể hồng hồng trong tay, hai mắt hiện lên tia hưng phấn, quát to một tiếng, bắt đầu ăn thịt. Không đến hai phút, trong tay nó chỉ còn một đống xương trắng. (Yu: cha  ơi, thiệt khủng khiếp :chair: :chair: :chair: )
Phương thức tử vong khủng bố như , đừng  là Tiểu Thiên Diệp, chính Độc Cô Thiên Diệp  cũng cảm thấy  dày  co thắt dữ dội. Thần điện  thật sự phát điên !
“Kỹ thuật của Hoạt Quy càng ngày càng .” Thạch Quân cảm thán .
“Lãng phí thời gian ! Điện chủ sai chúng  bổ sung lực lượng cho Hoạt Quy, chúng   mau chóng  thành mới .” Thạch Nam .
“Thánh Hải thành  cái gì  mà ngươi  về nhanh như . Ta còn  ở ngoài chơi thêm một đoạn thời gian nữa.” Thạch Quân , “Ngươi xem, biểu tình sợ hãi của bọn chúng đáng yêu cỡ nào kìa,    đồ chơi  như  chứ? Thần điện chúng  nhiều  như , cũng   chuyện gì cho chúng  , cho nên ngươi cứ tiếp tục ở bên ngoài cùng với  .”
Tiểu Thiên Diệp lúc    dọa, càng   ,  càng tỉnh táo  cảnh tượng tàn nhẫn  măt. Nàng   thấy  chung quanh đang  gì, chỉ  thấy hai chữ “Thần điện”.
Thần điện ! Cư nhiên là Thần điện    kính ngưỡng !
Hoạt Quy ăn xong một , tay và miệng đều đầy máu, lông mao  n.g.ự.c cũng  dính máu. Nó nắm lấy một nam hài, dùng cách tương tự ăn .
Ngay khi Hoạt Quy ăn  thứ hai, còn thừa  một chân thì một âm thanh quát lớn từ  trời cao truyền xuống: “Một con mãnh thú nho nhỏ mà  dám  chuyện ác ở trong  !”