Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 27-2.1

Cập nhật lúc: 2024-11-07 13:46:57
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Rất , thật sự !” Có lớn tiếng hô.

“Thật quá, chúng thể tiếp tục tu luyện !”

“Cảm ơn Thiên Diệp tiểu thư, cảm ơn gia chủ, thật sự !”

Mạc Chấn Đình các thị vệ kích động như , ý liên tục. Thiên Diệp thật sự cống hiến nhiều cho gia tộc !

Càng lúc càng nhiều thị vệ tỉnh , cả căn phòng đều sôi trào.

“Thiên Diệp, cảm ơn con!” Mạc Chấn Đình .

“Ông ngoại, đây là việc con .” Độc Cô Thiên Diệp thản nhiên .

Đợi bọn họ hung phấn đủ , Độc Cô Thiên Diệp : “Bây giờ các ngươi thể tu luyện, là chuyện vui. Ta hy vọng khi xong những lời , các ngươi cũng thể cao hứng như lúc .”

Độc Cô Thiên Diệp cho cả căn phòng yên tĩnh , khó hiểu Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp chỉ Đô Đô, : “Nơi các ngươi ở hiện giờ là gian bên trong thần khí của , Đô Đô là Khí linh, cũng là quản gia ở đây. Chờ đến khi các ngươi nghỉ ngơi hai ngày, nó và khế ước thú của sẽ tiến hành huấn luyện các ngươi, cho đến khi nào các ngươi đạt tới Huyễn tôn đỉnh, sẽ tiến hành linh hóa huyễn lực.”

“Linh hóa huyễn lực?” Có hiểu.

“Vì tìm kiếm dược liệu quan trọng, nên chúng đến đại lục Không Linh, Huyễn tôn chính là cấp bậc thấp nhất. Ở đây tu luyện huyễn khí mà là linh khí, chỉ khi nào đạt tới Huyễn tôn đỉnh, khi tiến hành linh hóa huyễn lực, các ngươi mới thể tiếp tục tu luyện. Một vài tình huống cụ thể, dịp thì bọn họ sẽ cho các ngươi . Cho nên hiện tại, mục tiêu của các ngươi chính là đề cao thực lực. Huấn luyện chắc chắn sẽ tàn khốc, chỉ khi nào đạt tới Huyễn tôn đỉnh, các ngươi mới thể tạm thời thoát khói nó. Nhớ kỹ, là tạm thời thoát khỏi.”

Nghe huấn luyện, đều khó chịu, ngược đều một lòng thử.

“Thời gian ở trong giống với bên ngoài, các ngươi thể yên tâm huấn luyện.” Độc Cô Thiên Diệp .

“Vâng, Thiên Diệp tiểu thư !” Các thị vệ ý chí chiến đấu sôi sục, trả lời.

Nói với họ xong , Độc Cô Thiên Diệp xoay đám Mạc Chấn Đình.

“Không là bọn cũng huấn luyện chứ?” Mạc lão tam .

Độc Cô Thiên Diệp : “Tam cữu thật thông minh! Cũng huấn luyện dành cho , Đô Đô sẽ sắp xếp. Mục tiên của họ là đạt tới Huyễn tôn đỉnh, còn đạt tới Thần cấp.”

“Hả? Có thật ?”

. Mục đích chủ yếu của chúng khi tới đây xong, bước tiếp theo chính là giải cứu biểu ca và biểu tỷ. Dựa thực lực của chúng hiện giờ, chắc chắn là khả năng, cho nên việc cấp bách hiện tại chính là đề cao thực lực! Cho nên, tam cữu, thể rãnh rỗi.” Độc Cô Thiên Diệp .

Nghĩ đến đám Mạc Liên sinh tử , trong phòng nháy mắt tĩnh lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-27-2-1.html.]

“Thực lực của chúng quả thực cần đề cao, cụ thể , chúng theo Đô Đô là . Không đến Thần cấp, pháp ngoài.” Mạc Chấn Đình . Có ông gõ nhịp, ai mà theo. Huống hồ đều tình trạng hiện tại, cho nên khi ở trong Luyện Yêu hồ đều tập trung tu luyện, ít khi ngoài.

Nói xong chuyện, Độc Cô Thiên Diệp mang theo cục cưng Lam Nguyệt khỏi Luyện Yêu hồ.

Từ khi nàng Luyện Yêu hồ, đến khi , thời gian chỉ trôi qua chốc lát. Vừa tới, Lam Nguyệt liền cảm thấy thể thoải mái.

“Tỷ tỷ, thật khó chịu !” Lam Nguyệt .

Độc Cô Thiên Diệp cởi bỏ áp chế lực khế ước, nhất thời Lam Nguyệt hào quang thăng cấp bao phủ, từ Thánh thú thăng đến Thần thú cấp 9 mới dừng .

Khi thực lực tăng trưởng, bề ngoài của nó cũng biến hóa theo. Đầu tiêng là cao lên mấy , xốc lều trại của Độc Cô Thiên Diệp lên. Sau đó thì tứ chi ngắn ngủn của nó trở nên thon dài, bàn tay trở nên trong suốt, móng tay dài , lung còn mọc thêm đôi cánh.

“Grào…” Cục cưng Lam Nguyệt rống dài một tiếng, thở mang theo long tức khiến cho lều trại chung quanh hóa thành tro bụi.

“Trời của ơi !” Bọn Thất Nguyệt ngoài từ lúc cục cưng Lam Nguyệt thăng cấp, chạy xa. Nhìn lều trại hóa thành tro bụi, trong lòng khiếp sợ một phen.

“Thiếu chút nữa chúng trở thành chất dinh dưỡng nui cây ở đây .” Thất Nguyệt .

“Thiên Diệp, ngươi mạng chúng ? Hắc Tử .

“Khụ khụ… các gì chứ, cũng như mà.” Độc Cô Thiên Diệp . Nàng quả thực chỉ một thở của Lam Nguyệt thôi cũng thể lợi hại như mà !

Lam Nguyệt phát tiết lực lượng của , đó liền khôi phục hình dáng tự vệ chui lòng Độc Cô Thiên Diệp, : “Tỷ tỷ, cũng lợi hại nha!”

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nhéo nhéo gương mặt phì nộn như cũ của nó.

“Được , chúng mau rời khỏi đây thôi. Đêm nay dựng trại nữa . Thất Nguyệt .

Từ đầu đến cuối Tử Tiêu cũng lời nào, chỉ là khi thấy cục cưng Lam Nguyệt, ánh mắt chợt lóe.

Bọn họ tìm nơi nghỉ ngơi nữa. Bởi vì nửa đêm Lam Nguyệt hù dọa kinh hồn, bọn họ đều buồn ngủ, tự tu luyện đến bình minh.

Mà ở một góc đáy biển, một tòa cung điện hoa lệ sừng sững tráng lệ đó. Dưới đáy biển, một vài linh thú xếp một hang tuần tra chung quanh.

Bên trong gian phòng, một nữ nhân đang chuẩn nghỉ ngơi đột nhiên bật dậy, nam nhân tiến phòng liền thấy, hỏi: “Sao ?”

“Con, con của chúng , cảm cảm nhận d.a.o động của nó ! Nó còn sống, nó c.h.ế.t !”

“Thật ?” Nam nhân cũng kích động, hỏi.

“Ta và nó mẫu tử liên tâm thuật, thực lực của nó tăng lên nhiều, tia d.a.o động cũng lơn hơn một chút, cảm nhận , thật sự cảm nhận ! Hài tử của chúng vẫn còn sống, vẫn còn sống !”

“Người ! Lập tức phái tìm điện hạ !”

Loading...