(* Chuyện gì đến cũng  đến, cứ bình tĩnh mà đương đầu với nó )
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, bây giờ cũng chỉ  thể như . Cùng lắm thì  Luyện Yêu hồ tu luyện xong  trở .
“Các vị, hai    bắt chung với tiểu vương tử, đây chính là chứng cứ chính xác tiểu vương tử phản bội Hắc Ám thành chúng !” Phó thủ lĩnh  với những  , “Là bọn họ  chúng  chìm   cảnh ngày cành hắc ám,  chúng  vĩnh viễn   thấy ánh mặt trời !”
“Giết bọn chúng ! Giết bọn chúng !” Toàn bộ dan chúng đều kích động gầm rú, nhưng  ai trong  họ tấn công.
Độc Cô Thiên Diệp  bộ dáng của bọn họ, nhịn  , còn tưởng    thật sự  chuyện gì hại bọn họ  , để cho bọn họ  kích động như . Còn nữa, hai  họ   trở thành chứng cứ phản bội của ai  ?
“Im lặng !” Phó thủ lĩnh nâng tay,   bên  an tĩnh . “Ở trong , chúng   thể tấn công bọn họ, nhưng đội chấp pháp chắc chắn sẽ  bỏ qua mà trừng phạt bọn họ. Cuộc sống của chúng   vô cùng vất vả, chúng   thể    tiếp tục bách hại. Người , giam bọn chúng  nhà giam!"
Binh lính xung quanh xe tù bao vây, định áp giải bọn họ, Độc Cô Thiên Diệp : “Chúng  sẽ , các ngươi dẫn đường là .
Những  đó thấy Độc Cô Thiên Diệp và Tử Tiêu phối hợp như , liền  theo  họ. Hai  khác  xe tù loi tiểu vương tử còn hôn mê , kéo .
Những dân chúng  thấy tiểu vương tử, một đám đều ném những thứ  trong tay    . Bởi vì  thể tấn công hai  , cho nên  bộ cừu hận bọn họ đều phát lên   tiểu vương tử, nào là rau cỏ, trứng thối, khiến tiểu vương tử vốn chật vật càng thêm thê thảm.
Độc Cô Thiên Diệp đồng tình  đầu .
Rất nhanh, bọn họ liền  đưa tới cái nơi gọi là nhà gia. So với nhà tù trong tưởng tượng thì  hơn nhiều, ít nhất thì cũng   vách tường ố đen, phạn nhân thối bẩn như nàng nghĩ. Thoạt   vẻ  sạch sẽ.
Độc Cô Thiên Diệp và Tử Tiêu  nhốt chúng một chỗ, tiểu vương tử  thì nhốt ngay bên cạnh.
“Trông chừng cẩn thận,  thể để bọn họ trốn  như  . Nếu để  chạy thoát, cẩn thận lớp da của các ngươi !” Quản sự nhà tù  với thủ hạ của .
“Vâng, đại nhân.” Hai thị vệ hồi đáp.
Ba ngươi liếc mắt  bọn họ một cái,   ngoài đóng của .
“Phanh!” Tiếng đóng cửa điếc  gai óc.
Độc Cô Thiên Diệp  những  đó  ,  Tử Tiêu. Sống hai kiếp nàng còn   ở tù ,  nghĩ tới bây giờ   dịp.
“Này, bây giờ   ai, ngươi còn   tỉnh  ?!” Độc Cô Thiên Diệp  tới nhà tù bên cạnh,  với tiểu vương tử.
Tử Tiêu tìm một nơi sạch sẽ  xuống, cái loại biểu tình thanh thản , một chút cũng  giống như đang ở tù. Hắn  Độc Cô Thiên Diệp, thuận tiện   bên .
“Sao ngươi    tỉnh?” Tiểu vương tử mở to mắt,  Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp trực tiếp  xuống bên cạnh phòng giam, : “Khi  áp giải  phố    đầu   một chút, thấy ngươi  những  đó ném đồ,     đời nhà ma  ,  nghĩ tới đúng lúc thấy ngươi nhíu mày. Tuy rằng  nhanh, nhưng vẫn    thấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-28-2.html.]
Tiểu vương tử  thẳng dậy, cay mày  những thứ dính   .
Độc Cô Thiên Diệp   hai tay , : “Ngươi   nhẫn  gian ?”
Tiểu vương tử gật gật đầu. Những thứ    đều  tịch thu, hiện tại cái gì cũng  .
“Muốn tẩy rửa ?” Độc Cô Thiên Diệp  , “Thật    nước, nhưng cũng  thể cho  ngươi,  ?”
Tiểu vương tử  nàng, chờ câu .
Độc Cô Thiên Diệp  thấy vẻ mặt của , liền   lý giải  ý tứ của nàng, : “Tốt  gì thì chúng  cũng  ngươi liên lụy bắt tới đây, nhưng ngay cả nguyên nhân gì cũng  . À,  cho ngươi nước, ngươi tẩy rửa xong thì  giải đáp vấn đề của .”
Tiểu vương tử liếc mắt  nàng và Tử Tiêu một cái,  thấy ánh mắt Tử Tiêu vẫn dừng    nàng. Khí chất hai   cũng    bình thường,  giống như là  của đối phương.
“Được.” Bởi vì  lâu   gì, thanh âm của   chút khàn khàn.
Độc Cô Thiên Diệp đưa tay  khỏi nhà tù, ý niệm vừ động, một cái bồn tắ liền xuất hiện trong nhà giam của tiểu vương tử.
“Có cần  đun nóng ?” Độc Cô Thiên Diệp thu tay, hoi.
“Khụ khụ…” Tiểu vương tử  lời  của Độc Cô Thiên Diệp  cho đỏ mặt, mất tự nhiên : “Không cần, ngươi chỉ cần   là .
“Không thành vấn đề.” Độc Cô Thiên Diệp  lưng , đúng lúc  thấy ánh mắt của Tử Tiêu vẫn luôn  nàng, ý  trong mắt  cho nàng  nhịn  mà đỏ mặt. Không  là chỉ trêu chọc một  thôi ? Có vui như  ?!
Tiểu vương tử  thấy Độc Cô Thiên Diệp  , hai tay đỡ lấy thành bồn, rót linh lực , nước trong bồn nhanh chóng  đun nóng.
“Lại đây.” Tử Tiêu  với Độc Cô Thiên Diệp.
“Sao ?” Độc Cô Thiên Diệp  qua, Tử Tiêu   lấy từ  một cái đồ che mắt.
Tử Tiêu đeo lên cho Độc Cô Thiên Diệp, : “Cái  là  dùng lúc  ngủ, nàng chấp nhận một chút.”
Độc Cô Thiên Diệp nhịn   xem thường, : “Không đến mức đó chứ?”
“Sao mà  đến mức? Nếu   nàng  cẩn thận  ,  nàng phụ trách thì   bây giờ? Đây chính là chuyện vô cùng nghiêm túc.” Tử Tiêu , “Nàng chỉ cần phụ trách một   là  .”
Tiểu vương tử cởi quần áo bước  bồn,  thấy Tử Tiêu  , liền lảo đảo trực tiếp ngã huỵch xuống nước.
“Cũng đúng.” Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, hình như  chuyện như . Nếu lúc   cũng đề phòng Tử Tiêu như , thì bây giờ   gì  cơ hội, hễ một chút liền  nàng phụ trách linh tinh.
Tiểu vương tử  họ  chuyện, trực tiếp dùng linh lực tạo một bức tường xung quanh bồn,  vặn che  tầm mắt bọn họ.