"Chủ nhân, hiện tại  kêu chủ nhân!"
" đúng, cảm tạ chủ nhân!"
Độc Cô Thiên Diệp  bọn họ, : "Từ giờ trở , chúng  chính là  một nhà! Ta sẽ  coi các ngươi là nô lệ, cho nên các ngươi cũng  cần kêu  là chủ nhân. Chỉ cần đoàn kết một lòng, chúng  sẽ cùng   tới địa phương  cao!"
"Không gọi chủ nhân thì gọi gì?" Có  hỏi.
"Khụ khụ,  gọi là Độc Cô Thiên Diệp, các ngươi  thể gọi  là Thiên Diệp." Độc Cô Thiên Diệp .
"Không ,  gọi chủ nhân,  kêu tiểu thư ." Mậu Tâm  , .
Cái đó  khác lắm ?
"Tiểu thư!" Những  khác cũng  kêu. Hơn nữa kiên trì kêu nàng tiểu thư.
Độc Cô Thiên Diệp thu hồi Linh Châu, chính  từ từ hạ xuống.
"Tiểu thư." Mậu Tâm hành lễ với Độc Cô Thiên Diệp. Những  khác cũng hướng nàng quỳ lạy.
"Ách,   đều  lên ." Độc Cô Thiên Diệp đỡ Mậu Tâm  lên.
"Cảm ơn tiểu thư." Mọi   dậy, trong mắt đều là vui sướng.
Độc Cô Thiên Diệp  khăn che mặt của bọn họ,   là để nàng nhận thức bọn họ như  chứ?
"Khăn che mặt  thể bỏ  ? Không lẽ  nhận thức các ngươi như  chứ!"
"Phốc xuy!" Mọi  nở nụ , tháo khăn che mặt xuống.
Mậu Ngôn : "Ban đầu lúc chúng  còn  nhận chủ là  thể tháo xuống. Chúng    thể diện. Hiện tại cái   cần đeo."
Hóa  là như .
Độc Cô Thiên Diệp   , phát hiện Mậu tam Mậu Hòa giống , đều lộ  vẻ mặt trẻ con. Mà khuôn mặt Mậu Tâm cùng Mậu Ngôn giống  hình chữ bát. Mẫu  của Mậu Ngôn cũng là một đại mỹ nhân.
"Ừ, lời nguyền của các ngươi   hóa giải,     nhiều  như , đêm nay  say  về, chúc mừng một bữa, thế nào?" Độc Cô Thiên Diệp dũng cảm .
"Tốt!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-30-3.html.]
"Tốt!"
Mọi  đều  lên hoan hô. Bọn họ  bao nhiêu năm  tổ chức tiệc chúc mừng ? Cho tới bây giờ vẫn  ! Lời nguyền  cho bọn họ quên chúc mừng!
Nói là   ngay, nếu là tập thể chúc mừng, Độc Cô Thiên Diệp để   tổ chức tại quảng trường. Hoả hình   hủy, một trăm cái bàn  đặt  đài, lúc   tới  mặt bàn  đầy rượu và thức ăn.
"Tiểu thư,  đại biểu cho bộ tộc của chúng  cảm ơn ngươi! Ta kính ngươi một chén." Mậu Tâm bưng bát rượu đến  mặt Độc Cô Thiên Diệp, .
Mọi  đều là bộ dáng vui sướng, Độc Cô Thiên Diệp cũng   khí vui sướng ,  to : "Tốt, cạn!"
Mậu Tâm  về bàn, mẫu  của Mậu Ngôn là Mậu Mộng  tới  mặt Độc Cô Thiên Diệp, : "Cảm ơn tiểu thư cứu Ngôn, cứu  ! Một chén   kính ."
"Ai da, ngài khách khí. Vậy  kính !" Độc Cô Thiên Diệp  xong, uống hết bát rượu đầy.
Độc Cô Thiên Diệp  buông bát,  ở bên cạnh  rót đầy cho nàng. Độc Cô Thiên Diệp loạng choạng, Tử Tiêu ngăn nàng , : "Uống ít thôi."
"Ha ha,   việc gì , hôm nay  cao hứng!" Độc Cô Thiên Diệp  xong,  tiếp tục cùng Mậu Ngôn uống rượu.
Mậu Mộng  ở gần, : "Rượu  uống  lúc đầu   gì, tác dụng chậm một chút. Tiểu thư vẫn nên uống ít một chút mới ."
Độc Cô Thiên Diệp  uống thêm mấy bát, Tử Tiêu  cho nàng tiếp tục uống, vì thế nàng liền lấy rượu trái cây trong Luyện Yêu Hồ , phân cho  , : "Ta uống rượu   thể chứ?" Sau đó phân cho những  khác : "Rượu  là linh thú của  luyện chế, đến đến đến,   đều đến nếm thử ."
Độc Cô Thiên Diệp phân mỗi bàn một vò, Đô Đô đang lo rượu nhiều    uống,  Độc Cô Thiên Diệp  lấy rượu, lập tức cho thiệt nhiều, một bàn  hai ba vò.
Tử Tiêu  rượu , lúc  ở Thương Khung đế quốc,  cùng Thương Cẩn  hố thiệt nhiều tiền. Không nghĩ tới  là khế ước thú của nàng luyện chế. Bất quá rượu  uống  say ít, liền buông bát  để nàng uống.
Vừa   uống đến khuya, cuối cùng ngay cả Tử tiêu đều  chịu nổi,  uống  ít. Hắn cản cho Độc Cô Thiên Diệp  ít rượu,    mời uống  ít linh rượu, cảm giác say ngà ngà.
"Tốt lắm,   về thu thập , ngày mai  mang bọn ngươi  một địa phương mới! Về  các ngươi sẽ  sống ở đây nữa. Giải tán ." Độc Cô Thiên Diệp vẫy tay với  , .
Tốp năm tốp ba đều tự  về nhà. Lúc chiều, sân của Độc Cô Thiên Diệp cùng Tử Tiêu  an bài   đó, là một gian tiểu viện độc lập, phía     ở , bởi vì bọn họ mới dọn .
Mậu Hòa và Mậu Mộng đỡ Mậu Tâm say rượu  , những  khác đều uống đến mức ngã trái ngã , Độc Cô Thiên Diệp cự tuyệt  khác đỡ nàng, để bọn họ trở về nghỉ ngơi, nàng cùng Tử Tiêu  trở về. Một đêm trăng tròn, hai  chậm rãi  tới, lôi kéo hai bóng dáng thật dài.
"Từ sớm nàng  nghĩ thu phục bọn họ, đúng chứ?" Tử Tiêu .
"Hắc hắc, đúng ." Độc Cô Thiên Diệp nở nụ  một chút, , "Ban đầu còn tưởng rằng  một phen trắc trở,  nghĩ tới sẽ thuận lợi như ."