Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 13-2.1

Cập nhật lúc: 2024-11-11 16:34:27
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Độc Cô Vân Hằng cũng thương thế nghiêm trọng, chỉ thể ngoan ngoãn trong thùng, sắc mặt thối thối Độc Cô Thiên Diệp. Không là hậu bối chi nào, để ông mắt như hình ảnh . Lại , khi Độc Cô Thiên Diệp thấy ông trong đầu lập tức xuất hiện vẻ mặt tức giận của ông gọi g.i.ế.c nàng và mẫu nàng. Tuy rằng Tiểu Thiên Diệp hiểu, nhưng trí nhớ lắm, hình ảnh từ lúc ba tuổi đến bây giờ còn nhớ rõ.

Lần dược lực hấp thu nhanh, chỉ hơn một giờ nước trở nên trong suốt. Tuy Độc Cô Thiên Diệp thích Độc Cô Vân Hằng, nhưng bộ quá trình vẫn ông, khi ông phản ứng hại thì đúng lúc điều chỉnh. Nàng cho họ, nếu ông bài xích dược hiệu, sẽ khỏi hẳn, sẽ lưu di chứng vĩnh viễn.

May mà, đến cuối cùng cũng xuất hiện vấn đề lớn gì, khi ngâm hai thoải mái đều Độc Cô Thiên Diệp thư hoãn . Bởi vì giờ ông còn sức lực, Độc Cô Dật Lan ôm ông về giường, Phượng Tam Muội cầm gối đầu để ông tựa tường.

"Sau tính gì?" Độc Cô Thiên Diệp thấy vặn, thì lấy bát gáo của nàng oa bắt đầu trong sơn động Đông tây thuận tiện hỏi bọn họ.

"Tính cái gì?" Phượng Tam Muội thấy Độc Cô Vân Hằng tỉnh , vui vẻ, nghĩ đến chuyện .

Độc Cô Thiên Diệp ném mấy cây dược liệu trong nồi nấu, chỉ lát trong sơn động bay mùi dược. "Hai tính cứ như xuất hiện mặt những khác, là giữ bí mật chuyện ông tỉnh với bên ngoài ? Dù từ chuyện bà trúng kỳ hương, bọn họ kế hoạch ."

Phượng Tam Muội chưởng quản gia tộc Độc Cô ba mươi năm, mấy thứ đương nhiên bà dự đoán . Độc Cô Dật Lan cũng bắt đầu trầm mặc .

"Ngươi trúng độc ? Ai hạ ? Trong lúc hôn mê xảy chuyện gì?" Độc Cô Vân Hằng thấy Phượng Tam Muội trúng độc, hỏi.

Thừa dịp Độc Cô Thiên Diệp nấu cơm thời gian, Phượng Tam Muội một những chuyện xảy trong gia tộc ba mươi năm nay, thuận tiện cũng cho Độc Cô Thiên Diệp . Trừ khi việc Độc Cô Dật Hiên và Mạc Thu Thủy trấn áp nàng dừng một chút, những chuyện khác nàng phản ứng gì.

"Ta hôn mê ba mươi năm?" Độc Cô Vân Hằng kinh ngạc . Ông chỉ mơ một giấc mơ, nghĩ qua lâu như . Lại ý tưởng của chi hai ba bốn năm lúc , tức giận đến . Ông chỉ hôn mê ba mươi năm, bọn họ ầm ỹ chia nhà? Lại Phượng Tam Muội trúng kỳ hương, là chi thứ hai và chi thứ bốn liên hợp , ông giận đến tái mặt.

Độc Cô Thiên Diệp múc một chén cháo nấu xong, đưa đến trong tay Độc Cô Vân Hằng, lạnh lùng : "Ông ba mươi năm ăn gì, uống chút cháo thuốc ấm ." Nói xong cũng quản phản ứng Độc Cô Vân Hằng, đưa bát tay Phượng Tam Muội.

Ban đầu khi Độc Cô Vân Hằng ngửi vị thuốc thì ăn, nhưng thấy Phượng Tam Muội tự uy ông, thì cau mày ăn.

"Đắng quá." Độc Cô Vân Hằng . Hương vị ngon chút nào, nhưng khi ăn thì ấm từ miệng đến tận lòng bàn chân.

Độc Cô Thiên Diệp thấy Độc Cô Vân Hằng nguyện ý ăn, ném hai loại dược liệu trong nồi, nấu một lát, múc một chén cho Phượng Tam Muội. "Đây là hầm cho bà. Giờ thể bà vô cùng thiếu hụt, hôm nay mệt mỏi một ngày, uống chút cháo dược bổ sung."

Độc Cô Vân Hằng thấy thái độ Độc Cô Thiên Diệp đối xử với khác Phượng Tam Muội, hờn giận hỏi: “Cuối cùng ngươi là ai?"

"..." Độc Cô Thiên Diệp xem thường ông, mặc kệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-13-2-1.html.]

Phượng Tam Muội uống một ngụm cháo, hương vị độc đáo, mặc dù vị thuốc, nhưng cũng khó nuốt. Sau khi uống xong, cả ấm áp thoải mái. Nghe thấy lời mang vị chua của Độc Cô Vân Hằng, : "Đó là con của tiểu ngũ, Thiên Diệp."

"Con của tiểu ngũ? Nàng thể tu luyện ? Đi đại lục Vũ Linh thế nào ?" Độc Cô Vân Hằng kinh ngạc hỏi. Nghĩ lúc tức giận nhất thời, để g.i.ế.c nàng và mẫu nàng, khó trách giờ nàng mặt lạnh với .

"Ta đến thế nào, cần Độc Cô gia chủ quan tâm ." Độc Cô Thiên Diệp lời của Độc Cô Vân Hằng, sắc mặt càng thêm lạnh.

"Cái gì Độc Cô gia chủ, ngươi nên gọi là ông cố, hoặc là thái gia gia." Phượng Tam Muội thấy xưng hô của Độc Cô Thiên Diệp với Độc Cô Vân Hằng, mở miệng sửa cho nàng.

"Con là phế vật thể tu luyện, kêu ông cố sợ ông trực tiếp chụp c.h.ế.t con. Con còn sống đủ !" Độc Cô Thiên Diệp cũng thèm Độc Cô Vân Hằng một cái.

"Nói bậy, ông cố nhận con. Sau kêu ông cố, gọi bà bà cố, chuyện khác cần xen . Nếu nhận, sẽ nhận !" Phượng Tam Muội nghĩ Độc Cô Thiên Diệp còn giận Độc Cô Vân Hằng, dỗ nàng.

Độc Cô Dật Lan một bên lập tức liền văng lên, Độc Cô Vân Hằng và Phượng Tam Muội trừng mắt .

Độc Cô Thiên Diệp cũng lời của Phượng Tam Muội chọc , đây giống lời của mấy trăm tuổi chứ ! Kỳ thật khi ông vì phụ nặng thương như , còn hôn mê ba mươi năm, oán khí trong lòng với ông biến mất nhiều. Gia chủ đại gia tộc như còn thể ngóng trông ông giống bình dân . Chỉ là trong lòng vẫn giận, cho nên lúc hầm cháo mới thả thêm một loại dược liệu cay đắng cũng bổ, dược liệu bỏ đó là hóa giải vị cay đắng .

"Đã qua nhiều năm như còn so đo!" Độc Cô Vân Hằng xụ mặt .

"Đương nhiên so đo. Là vì các ngươi, thành đứa nhỏ cha , đến bây giờ còn thể một nhà đoàn tụ." Độc Cô Thiên Diệp .

"Ông cố con cũng sai , tuổi lớn, con hãy tha thứ ." Phượng Tam Muội mở miệng .

Độc Cô Dật Lan đến bên Độc Cô Thiên Diệp, : "Chuyện thể chứng, lúc khi về ông nội lập tức hối hận đón con và mẫu con về, khi phái , của thần điện tìm đến. Ông nội vì giao ngũ , đại chiến với nọ, thương hôn mê. Sau đó bà nội mẫu con thần điện bắt, cũng hết sức cứu, nề hà thế lực khác đạp một chân , cho nên... Mấy năm nay chúng vẫn luôn tại tìm kiếm biện pháp cứu trị ông nội, mới trì hoãn chuyện tìm con."

Độc Cô Vân Hằng thấy Độc Cô Dật Lan lộ tâm trạng của lúc đó, trừng mắt : “Chuyện gì mà ."

Độc Cô Dật Lan , ông nội là c.h.ế.t vì sĩ diện mà!

"Tốt lắm, Thiên Diệp con cũng đừng nóng giận. Con cũng tình huống lúc của gia tộc, con xem chúng nên gì?" Phượng Tam Muội xem như tính tình hai , cố ý chuyển hướng đề tài.

Loading...