Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 30.1
Cập nhật lúc: 2024-12-19 15:52:45
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên , thứ hồn chở Tử Tiêu bay nhanh ở trung.
“Ta , ngươi rốt cuộc cũng giải phong ấn!” Thứ Hồn oa oa hét lớn, “Rốt cuộc thể khôi phục thực lực, ha ha ha!”
Tử Tiêu khinh bỉ liếc Thứ Hồn một cái, : “Ngươi xác định, là vì thời gian ngươi chỉ để ý tới nữ nhân n.g.ự.c to nên thực lực mới tăng?”
Ách---- ------ -----
Thứ Hồn , gì. Được , tuy rằng phong ấn cho thực lực của nó giảm xuống, nhưng chỉ cần tu luyện thật , thực lực của nó vẫn thể tăng một ít, ít nhất khi ở bí cảnh Không linh cần một nữ nhân đến cứu!
Tử Tiêu để ý Thứ Hồn, hỏi: “Hiện tại ở nơi nào?”
“Vân Linh đại lục. Đang đường tới đây.” Tu La đang ẩn trong khí đáp.
“Thứ Hồn, chúng qua .” Tư Tiêu phân phó .
“Thật nhiều lời.” Thứ Hồn rống lên một tiếng trong trung, bay về phía , vốn thấy bóng dáng của bọn họ, lúc càn khỏi .
Trong một cung điện ở Vân Linh đại lục, Lục Viễn Hồng đang ở trong phòng của tu luyện, đột nhiên cảm thấy n.g.ự.c khó chịu, đưa từ trạng thái tu luyện . Hắn vuốt n.g.ự.c , như nghĩ tới chuyện gì, lấy mệnh bài của Lục Viễn Sương, phát hiện mệnh bài bể thành mấy khối.
“Muội !”
Lục Viễn Hồng đặt lệnh bài lên trán, nhắm mắt , miệng niệm vài câu, một đạo sáng từ mệnh bài , chui trán .
“….Ca ca, báo thù cho !” Hình ảnh Lục Viễn Sương khi c.h.ế.t xuất hiện trong đầu , thấy chết, nàng cam lòng báo thù, Lục Viễn Hồng cất mệnh bài, khỏi cung điện.
“Tướng quân.” Thủ vệ hành lễ với Lục Viễn Hồng .
“Ta ngoài một chút, nếu thiên tôn truyền tin tức xuống, chờ trở bẩm báo cho .” Lục Viễn Hồng phân phó .
“Rõ, tướng quân.”
Lục Viễn Hồng kêu linh thú , lên nó bay tới thông đạo, lúc cách thông đạo xa, đột nhiên cảm giác cái gì, dừng , cảnh giác bốn phía.
“Ai? Đi !” Hắn lớn tiếng .
Không trả lời, nhưng cũng thả lỏng cảnh giác.
Chỉ chốc lát , một mặc quần áo màu tím, cưỡi kỳ lân xuất hiện mặt . Bên cạnhhắn còn hai hắc y nhân.
“Động tác của ngươi thật chậm.” Tử Tiêu .
“Ngươi là ai?’’ Lục Viễn Hồng bọn họ, đề phòng hỏi.
“Chúng là ai? Tu La, ngươi cho .” Tử Tiêu vuốt lông Thứ Hồn .
Tu La liếc Lục Viễn Hồng một cái, lạnh lùng mở miệng. “Chúng là tới g.i.ế.c ngươi!” Nói xong phát linh lực, công kích Lục Viễn Hồng, Lục Viễn Hồng kịp phản ứng, công kích dữ dội. Lúc khi dễ Độc Cô gia thảm như , bây giờ bản thảm hại vô cùng, c.h.ế.t nhắm mắt.
Tử Tiêu Tu La tay, mỉm : “Rất nha Tu La, động tác vẫn lưu loát, sạch sẽ như , thực lực tiến bộ.”
“Tạ chủ thượng khích lệ!”
Tu La mặt đỏ, tim loạn nhận khích lệ, biểu cảm còn chân thật. Nhìn thấy Tử Tiêu gì, bổ sung một câu: “Da mặt vẫn dày như !”
“Cùng chủ thượng ngốc lâu.” Tu La thản nhiên , dẫn tới một cước của Tử Tiêu. mà lúc Tử Tiêu động thủ, tránh khỏi chỗ đó.
“Ha ha ha, cho ngươi ngoạn phong ấn , hiện tại cả Tu La cũng đánh , ha ha ha, xứng đáng a!” Thứ Hồn thấy Tử Tiêu đá trúng Tu La, mừng rỡ ha ha.
Tử Tiêu híp mắt Thứ Hồn, vuốt lông nó, : “Thứ Hồn, ngươi ngươi đang cái việc ngốc gì , hử?’’
Thứ Hồn Tử Tiêu , tiếng lập tức im bặt, khẩn trương hỏi: “Cái gì, việc ngốc gì?”
“Chính là----’’ Tử Tiêu vuốt lông của nó lê tay tới tận cổ, : “Khi ở lưng ngươi, mà ngươi chê !”
“Khụ khụ, chủ nhân, chủ nhân, như , tiểu gia ngươi, thật sự, tiểu gia ngươi, tiểu gia là Tu La, khẳng định sẽ ngươi khi dễ, tiểu gia thật sự ngươi!” Thứ Hồn Tử Tiêu hung hăng bóp cổ, to biến thành kêu to.
Bộ dạng buồn , cho Tu La và Tu Sát nhịn giương khóe miệng.
“A, ngờ khi đến thấy cảnh như !” Tiếng của Thất Nguyệt đột nhiên truyền đến.
Tu La và La Sát hướng , thấy Thất Nguyệt và Hắc Tử còn thêm một hắc y nhân xuất hiện.
Tử Tiêu dùng sức bóp chặt cổ Thứ Hồn, đầu Thất Nguyệt và Hắc Tử, : “Các ngươi trở ?”
Thất Nguyệt lập tức xông đến chỗ Tử Tiêu, lớn : “Lão đại gia, nhớ ngươi chết, vì ngươi cơm nước dùng, ngươi cũng a! Ta tới lâu như , còn là suy nghĩ vì ngươi ! Ngươi nghĩ nhiều về ngươi thế nào a~~!”(D: sộc mùi đam)
“Cái gì mà vì chủ thượng suy nghĩ?” Tu Sát tới bên Hắc Tử hỏi.
“Bởi vì thấy lão đại theo đuổi Thiên Diệp, thì nhịn phá hư.” Hắc Tử lời ít mà ý nhiều đáp. (D: đấy bảo là đam mỹ mờ)
“Phốc------’’ Lần La và Sát trực tiếp tiếng, Thất Nguyệt ở đây bộ lớn, nhịn dựng ngón cái.
Tử Tiêu Thất Nguyệt khẩu thị tâm phi, ngừng bóp cổ Thứ Hồn, : “Ngươi nghĩ thế nào chẵng lẽ ? Trận pháp giải phong ấn chuẩn , chúng trở về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-30-1.html.]
Thất Nguyệt thừa lúc Tử Tiêu chuyện với bọn họ, ngầm Thứ Hồn.
------Huynh , thế nào, là bạn chí cốt ! Cứu ngươi từ trong dầu sôi lửa bỏng a!
-----Không sai, hảo , mời ngươi uống rượu!
-----Không cái loại giống ?
------Sao thể, tuyệt đối xinh !
“Ta , hai các ngươi liếc mắt đưa tình bao lâu? Hay là chúng , để tránh quấy rầy các ngươi?” Tử Tiêu , đem lực chú ý của hai kéo , ngẩng đầu, phát hiện đều bọn họ.
Thất Nguyệt chạy nhanh tới, hì hì : “Liếc mắt đưa tình cái gì? Chúng là cách xa lâu, là để bày tỏ tình cảm ?”
“Thì là thế ! Vậy ngươi cứ tiếp tục, chúng về .” Tử Tiêu .
“Ôi chao ôi chao ôi chao, lão đại, đừng mà! Ta và nó tình cảm sâu đậm như , nãy trao đổi xong , trao đổi xong .” Thất Nguyệt hét lớn.
Nói giởn hả? Hắn phong ấn, Thứ Hồn cũng sai biệt lắm, hai bọn họ đủ thực lực trở về!
“Khụ khụ.” Hắc Tử ho khan hai tiếng mới nhịn , : “Lão đại, chúng về , sớm đem phong ấn cởi bỏ sẽ hơn, vạn nhất Ngu Hành động tác, chúng mới thể đủ thực lực chống !”
“Ừ, thôi!” Tử Tiêu .
Tu La và La Sát nhận mệnh lệnh, động thủ, hai tay kết ấn, nhanh một khe đạo trống rỗng xuất hiện mặt bọn họ.
Tử Tiêu cửa , ánh mắt lóe lóe, vuốt đầu Thứ Hồn, : “Thứ Hồn, rời khỏi lâu như , chúng trở về .”
Thứ Hồn gật đầu, mang theo Tử Tiêu . Theo , Thất Nguyệt và bọn Hắc Tử nối đuôi . Một cuối cùng biến mất, cái khe chậm rãi khép .
Tòa cung điện bộ từ ngọc thạch quý hiếm, Tử Tiêu, Thứ Hồn hóa thành hình , Thất Nguyệt, Hắc Tử, Tu La, La Sát, tới, dọc đường thị vệ đều kích động hành lễ với Tử tiêu.
“Chủ thượng, ngài trở !”
“Chủ thượng!”
“Thất Nguyệt đại nhân cũng trở !”
“Ô ô, nhóm đại nhân đều về!”
“Chủ thượng, chúng nhớ chết.”
Tử Tiêu bọn thị vệ kích động, lời bọn họ , một cái tát chụp xuống đầu thị vệ , : “Ngươi nhớ , sợ là nghĩ sẽ trở về ?! Không các ngươi càng tự do ? Nói cho một chút, mỗi ngày các ngươi bãi mấy cục?”
“Hắc hắc…” Bị vạch trần tâm tư! bọn họ vẫn phản bác : “Chúng bãi mấy cục? Chúng vẫn cố gắng tu luyện!”
“Các ngươi cố gắng tu luyện? Đã lâu như , vẫn đột phá Thần cấp, cũng ! Lúc ngươi là Thần Tôn cao nhất ?” Thất Nguyệt .
“Chủ thượng, hai vị đại nhân. Tất cả chuẩn .’’ Một bề ngoài của tiểu hài tử mười tuổi từ trong phòng , hành lễ với Tử Tiêu và Thất Nguyệt .
“Tiểu Đậu đỏ, nhớ ?” Thất Nguyệt thấy Tiểu Đậu đỏ, chạy tới nhéo cái mặt bánh bao của .
Tiểu Đậu đỏ tát một cái mặt của Thất Nguyệt, : “Không cho phép nhéo mặt của ! Ta cũng tiểu hài tử!”
Tiểu Đậu đỏ tuổi nhỏ, vài trăm tuổi , thực lực cũng mạnh, nhưng vì bẩm sinh, bề ngoài mười tuổi vẫn kéo dài.
“Hắc hắc… Tiểu Đậu đỏ, ngươi để cho xoa mặt, sẽ cho ngươi một tin tức .” Thất Nguyệt Tiểu Đậu đỏ .
“Tin tức gì?” Tiểu Đậu đỏ hỏi. Có lẽ bởi vì thể phát triển, tuy tuổi của Tiểu Đậu đỏ khá lớn, nhưng trong lòng vẫn giống tiểu hài tử, tràn ngập hiếu kỳ.
“Ngươi để nhéo sẽ cho ngươi .” Thất Nguyệt thần bí .
Tiểu Đậu đỏ nghĩ nghĩ gật đầu đồng ý. Thất Nguyệt tủm tỉm đưa tay qua, nắm lấy khuôn mặt của , trong lòng cảm thán : cảm giác thật !
“Tốt lắm, ngươi nhéo , mau chuyện gì.” Tiểu Đậu đỏ vuốt ve tay Thất Nguyệt.
Thất Nguyệt cũng lừa , vẻ mặt vô cùng thật : “Chúng tìm thể trị hết bệnh của ngươi.”
Tiểu Đậu đỏ còn tưởng chuyện gì, thấy thế, mặt lập tức xụ xuống, : “Ngươi gạt ? Lần thắng Biển Thước thể chửa khỏi bệnh của , kết quả chỉ là mừng hụt.”
“Lần tuyệt đối là thật! bây giờ nàng vẫn .’’ Thất Nguyệt .
Tiểu Đậu Đỏ tin, những khác hứng thú chạy tới, hỏi: “Thất Nguyệt đại nhân, là ai a? Nếu thật sự thể chữa khỏi bệnh cho Tiểu Đậu đỏ, chúng mời tới.”
“Hắc hắc, cho các ngươi, đó chính là nữ chủ nhân tương lai của chúng .’’ Thất Nguyệt sự tồn tại của Độc Cô Thiên Diệp.
“Cái gì? Nữ chủ nhân?!’’ Mọi kinh ngạc kêu tiếng, Tử Tiêu, Thất Nguyệt, thầm suy đoán độ chính xác của chuyện .
Trong cung điện lúc cũng thị nữ, phì yến gầy, các loại mỹ nữ đều ! Các nàng đều nghĩ biện pháp leo lên giường của Tử Tiêu, thể chủ nhân của cung điện , xui xẻo chính là thích nữ nhân, phiền, trực tiếp quăng tất cả nữ nhân ngoài. Cho nên bây giờ trong cung điện đều là nam nhân.
Lúc bọn họ còn nghĩ hứng thú với nữ nhân, thể thích nam nhân. Khi đó đều cảm thấy bất an!