Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 30: Trên chiến trường không triền miên

Cập nhật lúc: 2024-12-19 15:52:18
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chơi??

Bọn họ Tử Tiêu , lưng phát lạnh, như kề d.a.o cổ. Ở trong lĩnh vực của , bọn họ một chút năng lực phản kháng, giống như miếng thịt thớt, chỉ thể cắt .

“Ta đang vội, thể cho các ngươi c.h.ế.t từ từ, các ngươi hẳn nên cảm ơn nàng!” Tử Tiêu xong, vươn tay , lòng bàn tay hướng về phía , chậm rãi khép . Theo động tác của , một đoàn hỏa diễm màu tím xuất hiện, bao vây bọn họ. Thời gian một giây, hỏa diễm thối lui, chỗ tối còn ai. Mấy chục cao thủ thần cấp, cứ yên lặng biến mất như .

Nhìn thoáng qua hỏa diễm màu tím, Tử Tiêu lắc rời khỏi lĩnh vực.

Lúc Dộc Cô Thiên Diệp từ lĩnh vực , thấy Tử Tiêu, nghĩ cũng lĩnh vực, đang chuẩn tìm đối thủ tiếp theo, Tử Tiêu đột nhiên xuất hiện mặt nàng.

“Ngươi khỏe ?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi theo bản năng.

“Ta khỏe.” Tử Tiêu , đó gọi Thứ Hồn , ôm Độc Cô Thiên Diệp, cùng lên Thứ Hồn.

Thứ Hồn xuất hiện, rống dài một tiếng vang trời, bộ linh thú rơi xuống, quỳ rạp đất. Ngoại trừ Tiểu Hỏa huyết mạch cao quý mới quỳ, nhưng cũng thể phi hành, ngẩng đầu, vẻ mặt tò mò Thứ Hồn.

Độc Cô Thiên Diệp ngờ khi Thứ Hồn uy phong như , Tử Tiêu vỗ vỗ đầu của nó, nó mới thu liễm một chút uy áp, cho Tiểu Hiểu thể tự do hành động.

“Tiểu Hỏa.” Độc Cô Thiên Diệp đem đám thú thu hồi Luyện Yêu Hồ, với Tiểu Hỏa, “Đi thôi.”

Nhận mệnh lệnh của Độc Cô Thiên Diệp, Tiểu Hỏa trở về bản thể, phượng hoàng màu sắc rực rỡ xuất hiện mặt , bay hai vòng trung. Người Mạc gia và Độc Cô gia thấy Tiểu Hỏa, lập tức thu hồi linh thú của . Trên chiến trường chỉ còn thú của Thần Điện và Âu Dương gia, Tiểu Hỏa bay qua bay đầu chúng.

Cùng lúc đó, Mạc gia và Độc Cô gia ném bột phấn màu trắng đối thủ, xoay chạy xa.

“Đây là cái gì? Thơm quá!” Ngửi bột phấn dính , phát hiện độc dược, còn mùi thơm.

“Không , đây là…” Âu Dương Hạ Lịch nhận bột phấn, nhưng kịp gì, huyễn thú bao vây, Độc Cô Vân Hằng trung đắc ý, phẫn nộ quát: “Các ngươi dùng thủ đoạn ti bỉ như !”

“Ôi, cần như các ngươi là chính trực, đừng tưởng rằng , gian giới chỉ Lý Chính đưa ngươi ít độc dược, chúng chỉ là các ngươi một bước mà thôi.” Độc Cô Vân Hằng tủm tỉm , “Ngươi cứ từ từ hưởng thụ .”

Độc Cô Vân Hằng xong, chạy về mặt đội ngũ Độc Cô gia.

Độc Cô Thiên Diệp để Tiểu Hỏa rắc bột phấn linh thú để chúng nó nổi điên, cho Mạc gia và Độc Cô gia ném bột phấn Thần điện và Âu Dương gia, mùi thuốc bột, càng thể kích thích linh thú nỗi điên, phân biệt ai là ai, chỉ công kích mùi. Hơn nữa công kích bọn họ chính là linh thú của họ, ngay cả thời gian thu hồi linh thú bọn họ cũng , còn phòng Mạc gia đánh lén.

Sau khi Tiểu Hỏa trở về, Thứ Hồn tiếp tục phóng thích uy áp, mang theo Tử Tiêu và Độc Cô Thiên Diệp bay lên tầng mây cao. Độc Cô Thiên Diệp Thần điện và Âu Dương gia phía đang linh thú vây công (bao vây, tấn công), thấy Mạc gia và Độc Cô gia thỉnh thoảng chạy tới đánh lén, Thần Điện và Âu Dương gia c.h.ế.t nhiều. Nhìn phía xa xa, Độc Cô Dật Hiện đang đối chiến với Lục Viễn Sương, thực lực của Độc Cô Dật Hiên thấp hơn Lục Viễn Sương một chút, Độc Cô Thiên Diệp lo lắng.

Tử Tiêu xoay mặt Độc Cô Thiên Diệp , : “Nữ nhân là đối thủ của cha nàng. Hiện tại, nàng nên .”

Độc Cô Thiên Diệp Tử Tiêu, hỏi: “Ở phía vẫn đang chiến đấu, ngươi mang lên đây gì?”

Tử Tiểu vuốt ve khuông mặt nhỏ nhắn của nàng, : “Ta .”

“Ừ? Khi nào thì ?” Độc Cô Thiên Diệp ngờ mang nàng lên đây vì lý do , trong lòng khẽ động.

Tử Tiêu thiết tha nhiều Độc Cô Thiên Diệp, ôm chầm nàng, in một nụ hôn mặt nàng, : “Phải ngay .”

Nghe , trong lòng Độc Cô Thiên Diệp vô cùng nỡ, nàng chôn mặt n.g.ự.c , hai tay ôm lấy thắt lưng , rầu rĩ hỏi: “Khi nào thì trở về?”

Nhìn thấy phản ứng của Độc Cô Thiên Diệp, Tử Tiêu nắm thật chặt hai tay của nàng, : “Chờ nàng đủ cường đại, sẽ trở .”

“Ta cường đại ngươi mới trở ? Vì ?” Độc Cô Thiên Diệp rõ ý của Tử Tiêu, chẵng lẽ rời là bởi vì nàng quá yếu ?

“So với những khác, nàng lợi hại, nhưng những nàng vẫn thể chạm tới.” Tử Tiêu .

“Giống như thế giới của ngươi ?” Khi Độc Cô Thiên Diệp , trong lòng chút mất mát.

“Thế giới của , vẫn luôn mở với nàng, cũng chỉ mở vì nàng.” Tử Tiêu , sờ loạn đầu của nàng, “Mặc kệ ngươi ở nơi nào, vẫn ở chỗ , chờ ngươi.”

Độc Cô Thiên Diệp tiếng của Tử Tiêu, đang chê , hung véo một cái lưng của , thấy tiếng biến thành kêu rên mới buông .

“Haha, nha đầu nhẫn tâm!” Tử Tiêu cúi đầu cắn lỗ tai Độc Cô Thiên Diệp, nàng sợ tới mức cả cứng ngắc. Nhìn phản ứng của nàng, , l.i.ế.m vành tai của nàng trêu đùa nàng, đó hôn một đường đến cổ, vòng trở về môi.

Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy m.á.u đều vọt tới đỉnh đầu, cảm giác vô cùng xa lạ, cho cả nàng vô lực, vốn dĩ thể cứng ngắc lập tức xụi lơ xuống.

Nhìn bộ dáng của nàng, Tử Tiêu cảm thấy tự tự chịu. Cố hết sức rời khổi môi của nàng, tựa đầu đầu nàng, chút hổn hển, rầu rĩ : “Thực sự là yêu tinh.”

“Ngươi mới là yêu tinh, ngươi là yêu nghiệt!” Độc Cô Thiên Diệp phản kích . Không tiếp tục chủ đề ái , rời khỏi cái ôm ấm áp của , khuôn mặt yêu nghiệt đó, hỏi: “Ngươi vẫn cho tại cường đại , ngươi mới trở .”

Tử Tiêu nữa ôm nàng lòng, : “Nàng hẳn là Ngu Hành?”

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, : “Biết, là thống trị giả của thế giới .”

“Thần điện tính là gì, nhưng ca ca của nàng, ngươi , là tướng quân ở đó, nếu của khác giết….”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-30-tren-chien-truong-khong-trien-mien.html.]

Tử Tiêu thêm gì nữa, Độc Cô Thiên Diệp hiểu ý của . Nếu Lục Viễn Sương chết, ca ca của nàng (LVS) nhất định sẽ tìm các nàng (TD) báo thù, nếu (LVH) giết, Ngu Hành sẽ sự tồn tại của nàng, đến lúc đó Đản Đản và thượng cổ thần khí sẽ trốn khỏi mắt . Vậy thì nàng sẽ nguy hiểm.

Mà Tử Tiêu, kiềm chế bọn họ, bọn họ đặt sự chú ý lên nàng. đó là thống trị giả! Mà thận phận gì, thể chống thống trị giả!

“Ta phận của ngươi chỉ đơn giản là các chủ Ám Các, ngờ rằng ngươi so với tưởng tượng của còn lợi hại hơn.” Độc Cô Thiên Diệp , “Ngươi yên tâm, nhất định sẽ nhanh chóng cường đại.”

“Tiểu Diệp Nhi luyến tiếc ngaa!” Tử Tiêu ôm nàng, cảm thấy đang ôm bộ thế giới, sự cam đoan của nàng, trong lòng giống như ăn mật.

“Ai luyến tiếc ngươi, chỉ là thói quen của mà thôi.” Độc Cô Thiên Diệp giận dỗi mắng. chỉ là thói quen của , thói quen ngươi tồn tại, thói quen ở cạnh ngươi, thói quen ngươi và .

Không trung truyền đến một trận d.a.o động, ánh mắt Tử Tiêu tối , hướng tới nơi đó lặng lẽ phất tay. Hắn lấy một cái vòng tay đeo tay nàng, : “Có nó, nàng tùy thời thể tìm . Lúc nhớ , đưa linh lực , kêu tên của . Sau nếu gặp khó khăn, nó sẽ che chở nàng, đợi trở về.”

Độc Cô Thiên Diệp vòng tay tay, là tử linh ngọc hiếm thấy tạo thành! Đeo ở cổ tay nàng, cho tay của nàng càng thêm trắng nõn tinh tế.

Nghe dặn dò, nàng lập tức, trong lòng thật khó chịu.

“Ta sẽ trở về tìm nàng, chúng gặp mặt, sẽ tất cả cho nàng .” Tử Tiêu an ủi .

“Ừ.” Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, “Ta sẽ nhanh chóng trưởng thành.”

“Ta chờ nàng.” Tử Tiêu xong, hôn lên môi của nàng, đem sự lưu luyến hóa thành triền miên. Độc Cô Thiên Diệp cũng đáp , hai tay di động, đổi thành ôm hai vai của .

Giống như thế nào cũng nhấm nháp hết của nàng, thật ngốc cùng nàng cả đời. trung truyền đến d.a.o động, thể ngừng. Buông cánh môi hôn đến sưng, hôn lên mặt nàng một cái, đối với trung lệnh : “Đi .”

Hai hắc y nhân xuất hiện, quỳ xuống mặt Tử Tiêu. “Chủ tử.”

“Về chuyện gì sẽ để bọn họ truyền tin. La, Sát, tới nhận thức nữ chủ tử của các ngươi.” Tử Tiêu chỉ hai .

Tu La và Sát nhịn co rút khóe miệng. Bọn họ khi nào thì lưu lạc tới nổi đưa tin hả? Nghĩ nghĩ, bọn họ vẫn hành lễ với Độc Cô Thiên Diệp, bằng trở về sẽ Tử Tiêu ném tới Tuyết Sơn huấn luyện hai năm.

Độc Cô Thiên Diệp La và Sát, gật đầu chào hỏi, với Tử Tiêu: “Ta .”

Tử Tiêu vẫy tay để hai khỏi, cho Tu La và Sát buồn bực thôi. Cảm thấy bọn họ gọi tới chỉ để mắt mà thôi. Bọn họ gì cũng là sát quân đầu. Khi nào thì địa vị như hả?

“Tốt lắm, . Có gì với ? Hử?" Tử Tiêu

“Nói cái gì? Không cho phép trêu họa ghẹp nguyệt, nếu đừng trở .” Độc Cô Thiên Diệp uy h.i.ế.p , đó chủ động hôn lên môi , gọi Tiểu Hỏa , phi rơi xuống lưng nó.

Tử Tiêu ngờ Độc Cô Thiên Diệp hôn môi của , bóng hình màu trắng xinh lưng thất thải phượng hoàng, bay qua hung hăng hôn lên môi nàng, : “Ta sẽ thủ như ngọc vì nàng, nhưng mà nàng nhanh chóng trưởng thành.”

Độc Cô Thiên Diệp trừng mắt , gật đầu. Tử Tiêu vỗ vỗ đầu nàng, trở lưng Thứ Hồn, : “Đi thôi.”

Nhận lệnh, Thứ Hồn bay về phía , chỉ chốc lát thấy. Độc Cô Thiên Diệp ở lưng Tiểu Hỏa bọn họ khỏi, đến khi còn thấy bọn họ, mới Tiểu Hỏa bay xuống.

Lúc xuống trận chiến gần kết thúc, Thần Điện và Âu Dương gia giải quyết sắp hết, chỉ vài nhân vật lợi hại cố chống đở. Mạc gia và Độc Cô gia liên thủ, những đó cuối cùng cũng g.i.ế.c chết.

“Phanh!”

Thân ảnh màu trắng nặng nề đáp xuống mặt đất, Độc Cô Thiên Diệp , là Lục Viễn Sương Độc Cô Dật Hiên đánh bay, thanh kiếm xuyên qua n.g.ự.c nàng , m.á.u tươi từ miệng chậm rãi chảy .

“Vì, vì , nhẫn tâm với như ?” Lục Viễn Sương Độc Cô Dật Hiên trong mắt chảy một giọt lệ. Nhìn thích, cũng là g.i.ế.c c.h.ế.t , nàng thật cam lòng! Nàng xinh , thực lực mạnh mẽ, vì chướng mắt nàng, cố tình yêu một tiện nhân thực lực thấp kém?!

“Bởi vì yêu ngươi!” Độc Cô Dật Hiên lạnh lùng đáp.

“Ha ha, ha ha…. Ta yêu ngươi, ngươi đối xử với như thế! Lấy mạng , diệt Thần điện của , Độc Cô Dật Hiên, hận ngươi! Ta hận ngươi! Khụ khụ khụ…” Lục Viễn Sương kích động xong, ho khan mãnh liệt, “Ta chết, các ngươi cũng đừng đắc ý. Ca ca, báo thù cho !”

Nói lời cuối cùng, Lục Viễn Sương nhắm hai mắt . Đồng thời, một gia tộc lánh đời cũng biến mất đại lục Vũ Linh.

Độc Cô Thiên Diệp khung cảnh biến dạng, Đằng Hoàng còn vui vẻ ăn của Thần điện và Âu Dương gia. Nàng hướng của Tử Tiêu, híp mắt. Ánh mặt trời chiếu nàng, hình dáng của nàng trở nên mơ hồ.

Tới nữa , nàng cảm thấy đến một thế giới sinh mệnh. lúc nàng phát hiện mặt sông một ít phù du, một vài sinh vật giống cá nhỏ tôm nhỏ. Nàng chạy tới rõ ràng, nhưng dẫn .

Thời gian ngắn như , ngắn đến nổi nàng hoài nghi nàng tới nơi đó, chỉ là ảo giác thôi.

“Thiên Diệp, các ngươi về , ở đây giao cho chúng .” Mạc Kính Xuyên thấy Độc Cô Thiên Diệp hoảng hốt đó, còn tưởng rằng nàng mệt mỏi, nên bảo nàng về .

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, với Đằng Hoàng đang ăn vô cùng vui vẻ: “Nhanh chóng trở về.” Sau đó lên lưng Tiểu Hỏa khỏi.

Lại tới Đằng Hoàng đang ăn vui sướng, còn nhớ Độc Cô Thiên Diệp? Tự nhiên cũng lời của nàng, chờ nó ăn xong , phát hiện bóng dáng của Độc Cô Thiên Diệp.

“Chủ nhân ? Chủ nhân ? Không tại chủ nhân hả? Chủ nhân! Chủ nhân.” Đằng Hoàng gấp tới độ kêu to, nhưng mà Độc Cô Thiên Diệp thật xa thì thấy? , nàng cũng để ý tới. (D: Ta thật thích bé ĐH còn mấy nàng thì ?)

 

Loading...