Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 6 - Chương 22: Luyện đan sư học xào rau

Cập nhật lúc: 2025-03-03 13:01:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiểu Diệp Nhi bây giờ đang ở ?" Tử Tiêu hỏi Tiểu Đậu đỏ.

"Tới chỗ của Niên Hoa đại sư." Tiểu Đậu đỏ .

Tử Tiêu Mộng Thiên Quân, : "Ngươi cho Tiểu Diệp Nhi, kêu nàng Luyện Yêu Hồ ngốc một thời gian ngắn. Không thể để cho Ngu

Hành thấy nàng! Thân thế của nàng bây giờ thể phơi bày, chỉ cần thấy , chúng thể chống chế."

Mộng Thiên Quân gật gật đầu, hình động, biến mất trong phòng.

Tử Tiêu ngoài cửa, : "Bọn họ đến lúc nào?"

"Vừa tới cửu thiên huyền giới, của chúng liền phát hiện, hẳn là lập tức đến." Tiểu Đậu đỏ .

"Hẳn là nhanh, chúng bên ngoài nghênh đón thiên tôn đại nhân !" Tử Tiêu , mang theo Tiểu Đậu đỏ ngoài. Khi ngoài với thị vệ: "Đi báo với Thất Nguyệt và Hắc Tử."

"Dạ, chủ thượng." Một thị vệ lĩnh mệnh rời .

Tử Tiêu trời, chờ khi bọn Thất Nguyệt đến : "Chúng thôi."

"Tại Ngu Hành đến đây?" Thất Nguyệt hỏi.

"Vì Tiểu Diệp Nhi mà tới." Tử Tiêu xong, dẫn đầu bay , Thất Nguyệt và Hắc Tử theo sát đó.

Mộng Thiên Quân sân viện của Niên Hoa, lúc thì thấy hai một thú đang ăn vui vẻ trời trăng trong sân, hai vò rượu ngã qua một bên. Nhìn thấy Mộng Thiên Quân, Niên Hoa hô: "Mộng Vương rảnh rổi đên đây chơi ?"

"Ta tìm Thiên Diệp." Mộng Thiên Quân Độc Cô Thiên Diệp, .

Đây là đầu tiên ngày đó thấy nàng. Hắn Độc Cô Thiên Diệp thích trở thành khác, nhưng thể buông tha áp lực trăm vạn năm tình cảm. Đến bây giờ cũng nên đối mặt với nàng thế nào, đành xuất hiện mặt.

Độc Cô Thiên Diệp buông ly rượu, hỏi: "Xảy chuyện tình?"

Mộng Thiên Quân điều chỉnh tâm trạng, : "Ngu Hành tới, Tiêu ngươi Luyện Yêu Hồ tránh một chút, tránh Ngu Hành."

"Ngu Hành tới ?" Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc, nghĩ tới khi Hỏa Linh Châu nhận chủ động tĩnh lớn như , cũng thể.

"Ngu Hành tới, Thiên Diệp vì né tránh?" Niên Hoa hỏi.

"Một hồi sẽ cho ngươi ." Độc Cô Thiên Diệp xong, thu dọn đồ trong viện, mang theo Mộng Thiên Quân và Niên Hoa, Tiểu Bạch Cầu đang say rượu Luyện Yêu Hồ.

Lần đầu tiên Niên Hoa Luyện Yêu Hồ, cảnh tượng bên trong, chậc chậc tán thưởng. "Đây là Luyện Yêu Hồ? Không nghĩ tới còn cơ hội đến Luyện Yêu Hồ."

"Đô Đô, ngươi chú ý tình huống bên ngoài, Ngu Hành khỏi thì cho chúng ." Độc Cô Thiên Diệp với Đô Đô đột nhiên xuất hiện trong lòng .

"Dạ chủ nhân." Đô Đô gật đầu, mặt béo nút cho Độc Cô Thiên Diệp nhịn nhéo vài cái.

"Đây là?" Niên Hoa Đô Đô hỏi.

Buông mặt niết chút đỏ lên của Đô Đô , Độc Cô Thiên Diệp : "Đây là khí linh của Luyện Yêu Hồ, là đại quản gia nơi . Đến đến đến, chúng tiếp tục uống! Thiên Quân ngươi cũng đến đây , đồ ăn nhắm rượu."

Độc Cô Thiên Diệp nhanh nướng hai bàn lớn thịt nướng, xào vài món ăn. Nguyên liệu nấu ăn bọn vẫn gặp qua, cho nên khi Độc Cô Thiên Diệp vẫn thì hai bắt đầu chờ mong.

Niên Hoa mới thấy tay nghề Độc Cô Thiên Diệp, nàng gì cũng ngon, ở một bên chãy nước miếng .

Độc Cô Thiên Diệp hai mắt Niên Hoa biến hóa, xào rau : "Nơi chúng một cách , bắt nam nhân, tiên nắm bao tử của ."

"Còn cách như ?" Niên Hoa hỏi.

"Có!" Độc Cô Thiên Diệp để đồ ăn dĩa, Niên Hoa đến lấy đặt lên bàn, đó bắt đầu tiếp.

"Thật hả? Ta đây cũng thử xem, nhưng nấu ăn, là ngươi dạy ?" Niên Hoa , chút dáng vẻ của khi xuống bếp.

"Tốt!" Độc Cô Thiên Diệp đáp.

"Cảm ơn ngươi, Thiên Diệp!" Niên Hoa xong, dáng vẻ Độc Cô Thiên Diệp từ thưởng thức biến thành học tập, thỉnh thoảng hỏi cái hỏi cái .

Mộng Thiên Quân ở bàn bên cạnh, Độc Cô Thiên Diệp mặc tạp dề xào rau si ngốc ngẩn . Trước nàng đoan trang đại khí, sẽ chuyện xuống bếp nấu ăn! Rõ ràng tưởng niệm trăm vạn năm, vì lúc nàng càng cho càng thêm ấm áp, cho càng thêm động tâm đây? Bóng dáng nhỏ nhắn thản nhiên , cho cảm thấy nhờ nàng mà cuộc sộng hắc ám của thấy ánh mặt trời. Tay , bắt mặt trời, cảm thấy nàng vẫn như trăm vạn năm xa xôi như .

Độc Cô Thiên Diệp xào một mâm đồ ăn thật ngon, đặt lên bàn, lấy một vò rượu trái cây Đô Đô ủ , : "Vừa mới uống rượu ngon của ngươi, bây giờ cho ngươi nếm thử rượu trái cây của đại quản gia chúng nhưỡng."

Niên Hoa xuống bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp, : "Không thể tưởng xào rau đơn giản còn nhiều như ."

"Không Ngu Hành ở chỗ ngốc bao lâu, chúng nếu việc gì, ngươi thể học một ít, xào rau, nấu canh, thức ăn đa dạng đều nhiều. Nhìn ngươi cái nào cũng thích mà."

"Ừ thế nào, học hết. Ha ha!"

Tiểu Bạch Cầu chổng vó ngủ ở bàn, Độc Cô Thiên Diệp cho mỗi một ly rượu, khoái trá vui chơi giải trí, thỉnh thoảng tiếng hoan hô.

Trong Luyện Yêu Hồ hoà thuận vui vẻ, bên ngoài cũng thể tâm tình như .

Tử Tiêu, Thất Nguyệt và Hắc Tử trung, ba từ xa tới.

"Thiên tôn đích tới cửu thiên huyền giới của , cho Tử Tiêu thụ sủng nhược kinh!" Tử Tiêu chấp tay với Ngu Hành .

Ngu Hành mặt Tử Tiêu, to : "Ngu mời mà tới, xin chí tôn cần để ý."

"Ha ha, thể, mời!" Tử Tiêu xua tay với Ngu Hành, đưa đến cung điện của .

"Thiên tôn đại nhân là bận rộn, tới chỗ của ?" Tử Tiêu ghế chủ vị, Ngu Hành xuống bên cạnh .

"Ta đó lâu ngài dẫn theo một nữ tử trở về, đều đồn đãi là thê tử của ngài. Nghĩ chúng cũng là bằng hữu lâu như , đến xem là nữ nhân như thế nào mới nhận sự ưu ái của ngài." Ngu Hành .

"Ha ha, ngài nàng a! Chỉ là duyên phận, cản cũng . Theo lý hẳn là mang theo nàng bái phỏng ngài và Mộng Vương, nhưng ngài hẳn là cũng , nàng thương, cho nên mới thất lễ." Tử Tiêu .

"Bị thương? Chúng đây càng vấn an nàng." Ngu Hành .

"Có sự quan tâm của thiên tôn, tin tưởng nha đầu chắc chắn cao hứng nhảy dựng lên!" Tử Tiêu .

Lúc Tiểu Đậu đỏ từ bên ngoài , hành lễ với đang , đó với Tử Tiêu: "Chủ thượng, nữ chủ nhân còn ở cửu thiên huyền giới."

"Cái gì?" Tử Tiêu vẻ kinh ngạc , "Nàng ?"

"Ngày hôm qua Niên Hoa đại sư tháo băng gạc chân cho nữ chủ nhân, nàng liền lôi kéo Niên Hoa đại sư ngoài. Nói là buồn mấy tháng nên chơi một chuyến. Còn cắt đuôi thị vệ theo, hiện tại nơi nào."

"Không ở cửu thiên huyền giới?" Tử Tiêu hỏi.

"Thị vệ trở về thấy các nàng thông đạo, nhưng ." Tiểu Đậu đỏ .

Ngu Hành Tử Tiêu và Tiểu Đậu đỏ , : "Không ở cửu thiên huyền giới? là chí tôn luyến tiếc cho chúng gặp, dấu nàng chứ?!"

"Thiên tôn đại nhân, nữ chủ nhân thật sự ở đây, tin ngài thể tự kiểm tra." Tiểu Đậu đỏ vẻ mặt mất hứng .

Tử Tiêu quát Tiểu Đậu đỏ: "Tiểu Đậu đỏ, thể quy củ, lui !"

Tiểu Đậu đỏ dậm dậm chân, mất hứng : "Thuộc hạ cáo lui!" Sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó lui xuống.

Tử Tiêu Ngu Hành, : "Tiểu Đậu đỏ ý gì, thiên tôn cần để ý. nha đầu ở trong , thì chắc là thật sự . Thiên tôn nếu tin, thể giống Tiểu Đậu đỏ , tự kiểm tra."

Ngu Hành Tử Tiêu, cho Thao Thiết một ánh mắt, Thao Thiết gật đầu, bắt đầu phóng ý thức bao trùm cả cung điện, tiếp theo phóng bên, một lát , lắc đầu với Ngu Hành.

Tử Tiêu động tác của bọn họ, cũng gì, chờ Thao Thiết xong, , : "Tiểu Đậu đỏ là sự thật, nếu dám giấu giếm các ngươi, sẽ tha !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-6-chuong-22-luyen-dan-su-hoc-xao-rau.html.]

Ngu Hành tiếc hận : "Xem cơ hội thấy thê tử của ngươi."

"Ha ha, cái nha đầu , cả ngày chỉ ngoạn, nếu thương, nàng sẽ ở chỗ của ngốc lâu như ! Aizz, khi nào thì nàng mới ngoan hơn một chút cũng, tu luyện thật . Cấp bậc của nàng hiện tại, aizz, tới thật ngượng ngùng." Tử Tiêu bất đắc dĩ .

Ngu Hành , Thao Thiết đột nhiên mở miệng : "Chí tôn đại nhân, tại ngửi mui của Hỏa Linh Châu? Hỏa Linh Châu đang ở Lạp Mã Hỏa Diệm Sơn , chí tôn đại nhân khi nào thì chiếm chí bảo ? Nói cũng cho chúng vui mừng dùm ngài!"

Hai hàng lông mài của Ngu Hành nhíu , : "Chí tôn lấy Hỏa Linh Châu, thật là đáng mừng! Đây chính là viên châu đầu tiên thần sáng thế tạo , nó cuồng bạo, núi Lạp Mã còn nó tổn thương. Không chí tôn đại nhân dùng biện pháp gì để thu phục nó, thể lấy cho chúng chiêm ngưởng ?"

"Ha ha ha, Hỏa Linh Châu thu phục, là nha đầu tự lấy. Chính là vì thu phục Hỏa Linh Châu, nàng mới thể thương nghiêm trọng như ." Tử Tiêu đau lòng .

"Nga? Hỏa Linh Châu chỉ nhận thần sáng thế, chẳng lẽ thê tử của ngài là thần sáng thế chuyển thế ?" Thao Thiết vẻ kinh ngạc .

"Phốc ——" Thất Nguyệt phun một ngụm , to : "Đoán như cũng nữa hả? Nếu như là thần sáng thế, thể hạt châu của nàng đốt thành như ?"

Thao Thiết Thất Nguyệt , mặt lập tức kéo xuống i, nhưng mặt vốn cũng lạnh, nên thấy quá rõ, vì thế Tử Tiêu Thất Nguyệt và Hắc Tử đều xem nhẹ bỏ qua.

Ngu Hành đối với lời Tử Tiêu vẫn quá tin tưởng, : "Nói mới nhớ, lâu đến đây, đổi gì ."

Tử Tiêu vỗ vỗ tay, : " lâu tới, một ít đổi, nếu chúng ngoài ạo, gọi bọn họ chuẩn chút rượu và thức ăn, chúng uống mấy chén như thế nào?"

"Tốt, ha ha!" Ngu Hành đồng ý .

Vì thế một hàng mấy bên ngoài, thăm, thật chính là Ngu Hành Thao Thiết xác nhận xemĐộc Cô Thiên Diệp ở đây mà thôi.

Bọn Tử Tiêu đối hành vi của Thao Thiết coi như thấy, để cho bọn chúng xem, bọn chúng sẽ c.h.ế.t tâm! Dù Độc Cô Thiên Diệp ở trong Luyện Yêu Hồ, bọn chúng cũng khả năng tìm !

Đi một vòng, cuối cùng Thao Thiết vẫn lắc đầu với Ngu Hành. Tử Tiêu nhân cơ hội rượu và thức ăn chuẩn xong, mang theo bọn Ngu Hành tới nhà ăn, giả ý ăn mấy miếng, uống vài ly rượu, Ngu Hành mang theo thao thiết và Cung Sử rời khỏi. Mặc dù đường rời , Ngu Hành cũng quên kêu thao thiết tiếp tục cảm nhận sự tồn tại Độc Cô Thiên Diệp và Hỏa Linh Châu.

"Chủ thượng, ngài tin lời Tử Tiêu là thật ?" Cung Sử hỏi Ngu Hành.

"Lời của Tử Tiêu thể tin?! Thao Thiết ngửi hương vị của Hỏa Linh Châu, nhất định là dấu nàng ." Ngu Hành âm ngoan hướng hoàng cung của Tử Tiêu.

"Nữ nhân là chuyển thế của thần sáng thế ?" Thao Thiết hỏi.

"Mặc kệ , chúng cũng thể để nàng sống. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất." Ngu Hành : "Nữ nhân khẳng định còn ở đây, liên hệ với của Cùng Kỳ ở đây, phái thật kỹ, tìm thời cơ chặn giết!"

"Dạ, chủ nhân!"

"Dạ, chủ thượng!"

Ba xong, biến mất ở cửu thiên huyền giới.

Trong vương cung, Thất Nguyệt Tử Tiêu, : "Ngươi nghĩ Ngu Hành tin lời chúng ?"

Tử Tiêu chắp tay lưng hướng Ngu Hành biến mất, : "Theo tính tình của , thể tin tưởng lời chúng ? cũng phát hiện Tiểu Diệp Nhi ở đây, thể bộ như đang tin tưởng. Hiện tại chừng an bài theo dõi ! Hãy chờ xem, lập tức sẽ hành động. Hai các ngươi, thông báo phía chú ý."

"Đã ." Thất Nguyệt và Hắc Tử trăm miệng một lời đáp.

Trong Luyện Yêu Hồ, Độc Cô Thiên Diệp và Mộng Thiên Quân thức ăn đen thùi lùi mặt, khó xử, : "Niên Hoa, còn ăn?"

Niên Hoa bưng một mâm cuối cùng lên, : "Nếm thử thôi, lẽ hai phần đồ ăn ngon hơn?"

"Mấy ngươi cũng , kết quả mặn quá, thì là quá chua, nếu chính là nấu chín. Chúng ăn tiêu chảy là kỳ tích. Ngươi kêu chúng ăn nữa, sẽ c.h.ế.t !" Độc Cô Thiên Diệp thảm hề hề .

Hiện tại nàng buông tha ý niệm dạy Niên Hoa nấu ăn. Vốn cảm thấy dạy nấu ăn đơn giản, nhưng khi Niên Hoa thì giống như đang đại chiến , phòng bếp thiêu hai cái, đồ ăn vốn thể đút miệng. Mộng Thiên Quân ở một bên cũng học , mà nàng học gì hết! Điều cho Độc Cô Thiên Diệp chỉ một cảm thán, rõ ràng nàng luyện đan lợi hại như , tại ngay cả xào rau cũng , khống chế độ lửa?!

Niên Hoa hưng trí dào dạt, Độc Cô Thiên Diệp dạy nàng nhiều đồ ăn, mấu chốt là, nàng còn hai bọn họ thử đồ ăn nàng ! Rõ ràng là dựa theo Độc Cô Thiên Diệp giáo đến , Độc Cô Thiên Diệp là mỹ vị, nàng là đồ ăn thể g.i.ế.c c.h.ế.t !

"Mấy là mấy , nhất định ăn ngon hơn." Niên Hoa , đặt đồ ăn ở bàn mặt ngươi, chờ mong : "Hai các ngươi giúp nếm thử."

Độc Cô Thiên Diệp và Mộng Thiên Quân khổ hề hề liếc mắt , chậm rãi cầm lấy chiếc đủa bên cạnh, phiên giơ đủa, hạ đủa như thế nào.

"Có thể ăn ?" Độc Cô Thiên Diệp cầm chiếc đũa gắp một miếng giống khoai tây, cái đen xì phía là gì, ngẩng đầu hỏi Niên Hoa.

Niên Hoa lắc đầu, : "Không thể ăn!"

"Được !"

Ngay khi Độc Cô Thiên Diệp chuẩn hy sinh vì nghĩa, Đô Đô đột nhiên xuất hiện ở phòng bếp, : "Chủ nhân, bọn Ngu Hành rời khỏi cửu thiên huyền giới!"

"Thật ?" Độc Cô Thiên Diệp lập tức buông chiếc đũa trong tay, , "Chúng xem tình huống bên ngoài." Nói xong liền mang theo Niên Hoa và Mộng Thiên Quân Luyện Yêu Hồ. Sau khi Độc Cô Thiên Diệp và Mộng Thiên Quân đều thở phào nhẹ nhõm một .

"Chúng về hoàng cung ." Mộng Thiên Quân .

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, Niên Hoa hỏi: "Ngươi cùng ?"

Niên Hoa lắc đầu, : "Ta tìm cho ý kiến, đó tiếp tục nấu đồ ăn. Ngươi cho một chút nguyên liệu ."

"Được." Độc Cô Thiên Diệp để gia vị và nguyên liệu nấu ăn nhẫn gian đưa cho Niên Hoa, đó cùng Mộng Thiên Quân trở về hoàng cung.

"Các ngươi nhanh như trở !" Bọn Thất Nguyệt , vặn gặp hai .

"Hắn gì thêm?" Mộng Thiên Quân hỏi Thất Nguyệt.

"Nói, cụ thể các ngươi hỏi Tiêu ." Sắc mặt Thất Nguyệt chút ngưng trọng.

Nhìn thấy Thất Nguyệt như , bọn Độc Cô Thiên Diệp nhanh hơn. Hai Hắc Tử họ vội vã rời khỏi, : "Coi chừng Tiêu chỉnh c.h.ế.t ngươi!"

"Hắc hắc, ngươi là chơi đùa bọn họ như lắm ?"

"Tiêu, tình huống hiện tại thế nào?" Độc Cô Thiên Diệp vội vàng chạy tới trong chính điện, lôi kéo tay Tử Tiêu lo lắng hỏi.

"Tình huống gì?" Tử Tiêu dáng vẻ lo lắng của Độc Cô Thiên Diệp, , : "Chuyện Ngu Hành ? Vẫn mà? Sao nàng lo lắng như !"

Độc Cô Thiên Diệp ý trong mắt Tử Tiêu, Thất Nguyệt lừa, oán hận : "Thất Nguyệt !"

"Ha ha ha!" Tử Tiêu to, ôm Độc Cô Thiên Diệp, ở mặt nàng hôn một cái.

Mộng Thiên Quân đang thấy tình cảnh bên trong, mặt tối sầm , yên lặng lui .

Độc Cô Thiên Diệp lấy tay ngăn ở miệng, hỏi: "Bây giờ là tình huống như thế nào? Chàng cho một chút ."

Tử Tiêu ôm Độc Cô Thiên Diệp trở vương tọa xuống, để Độc Cô Thiên Diệp đùi, : "Chuyện với Ngu Hành xong cũng xong cũng . Mặc kệ thế nào, cứ giao cho . Nàng chỉ cần tu luyện thật , sớm một chút trưởng thành là !"

Độc Cô Thiên Diệp mở tay , ngón tay ở bên trong vuốt, : "Chàng khôi phục trí nhớ, trở thành thần sáng thế ?"

Tử Tiêu tựa đầu vai nàng, : "Nàng thế nào, thì cứ thế đó! Ta tôn trọng lựa chọn của nàng."

"Nếu trở thành thần sáng thế?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Nàng chính là nàng, cho dù một ngày, nàng khôi phục trí nhớ và thực lực, nàng cũng là nàng, nàng tình cảm mà ‘nàng’ , nàng tình hữu tình và tình yêu, nhiều thứ ‘nàng’ , ‘nàng’ là quá khứ, còn nàng mới là tương lai!"

"Ừ!" Độc Cô Thiên Diệp nặng nề gật đầu, nàng chính là nàng, cũng sẽ chỉ là nàng!

"Cho nên, yên tâm ở trong tu luyện. Chuyện đó giao cho !" Tử Tiêu chậm rãi hôn lên cổ nàng cổ.

Độc Cô Thiên Diệp cho ngứa, rời khỏi, hai tay nắm chặt, nàng khanh khách, : "Ta tìm các Linh Châu khác."

Đây là việc nàng , cũng là lựa chọn của nàng. Nàng vẫn lựa chọn cường đại, tuy rằng, đây là thực lực của nữ tử .

Tử Tiêu trầm mặc trong chốc lát, lấy một cái hộp cho nàng. Nàng nhận lấy, mở thấy, kêu lên: "Thổ Linh Châu!"

Loading...