Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 6 - Chương 4: Thân tử hồn lưu, trùng tu khí lực*
Cập nhật lúc: 2024-12-22 07:59:46
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
* Thân tử hồn lưu, trùng tu khí lực: ý c.h.ế.t nhưng hồn vẫn giữ , phục hồi thực lực.
Edit + Beta: Yết Vạn Dương (Mặc Doanh)
Động tác của Niệm Vân cho Hác Bằng Du và Bạch Đồng hét lớn lên.
"Sư tổ!"
"Sư phụ!"
Niệm vân thẳng Độc Cô Thiên Diệp, : "Ngươi chuyện gì?"
Độc Cô Thiên Diệp nghĩ tới bạch quang Lưu Vân truyền phản ứng lúc , nàng nhớ rõ lúc Lưu Vân bạch quang khi gặp chủ nhân của nó nó sẽ phản ứng, nhưng nàng thế nào, Niệm Vân cũng giống như lời Lưu Vân là một uy phong hiển hách.
Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp lời nào, ngược vẻ mặt kỳ quái , Lưu Vân chế trụ tay nàng càng thêm dùng sức, : "Trả lời , bạch quang trong thể ngươi ?"
Độc Cô Thiên Diệp nắm đau, nhưng giãy. Tiểu Bạch Cầu Niệm Vân nắm c.h.ặ.t t.a.y Độc Cô Thiên Diệp tới đau, cắn Niệm Vân, nàng gọi : "Cầu cầu cần." Chờ Tiểu Bạch Cầu an tĩnh , Niệm Vân, : "Lưu Vân truyền thể , nếu lúc gặp chủ nhân của , một tiếng: nó đang đợi !"
"Lưu Vân... Lưu Vân..." Niệm vân buông tay Độc Cô Thiên Diệp , nàng cầm sách nhỏ lui về chỗ cũ, vẻ mặt hoảng hốt của Niệm Vân tưởng niệm tên Lưu Vân.
"Ngươi là chủ nhân của Lưu Vân ? Lưu Vân đang chịu khổ, thống khổ, ngươi nhanh cứu ." Tiểu Bạch Cầu đột nhiên mở miệng .
Niệm vân lời Tiểu Bạch Cầu, phục hồi tinh thần, : "Đây là sư thúc các ngươi Gia Cát Tiêu Tiêu. Bạch Đồng con sắp xếp chỗ ở cho Hác Bằng Du và Thiên Diệp, Thiên Diệp con ở , những khác lui xuống ."
"Rõ, sư phụ."
"Rõ, sư công."
Bạch Đồng, Gia Cát Tiêu Tiêu và Hác Bằng Du hành lễ lui , khi đều liếc mắt Độc Cô Thiên Diệp một cái.
"Mặt khác lệnh, cho bất luận kẻ nào tiến ." Niệm Vân phân phó .
"Rõ, sư phụ." Bạch Đồng trả lời.
Sau khi ba rời khỏi đóng cửa , trong phòng chỉ còn Niệm Vân và Độc Cô Thiên Diệp, cộng thêm Tiểu Bạch Cầu.
"Con thể cho tình huống của Lưu Vân ? Con thấy nó ở ?" Niệm vân trầm mặc trong chốc lát, mở miệng hỏi , "Con xuống ."
Độc Cô Thiên Diệp xuống cạnh ghế , : "Ta thấy nó ở Huyễn Hải đại lục Huyền Nguyệt, nó trận pháp trấn áp, tình trạng thật , Cầu Cầu truyền cho nó chút tinh thần lực, mới hơn."
"Thật sự ở Huyễn Hải." Niệm Vân : "Lúc Huyễn Hải cũng ẩn ẩn cảm ứng thở Lưu Vân d.a.o động, nhưng thời gian ngắn. lúc chỉ thấy hương vị của Hoạt Về. Con cho chuyện lúc ."
Độc Cô Thiên Diệp nghĩ, lẽ hết thảy bên trong đều sắp xếp sẵn.
Lúc chuyện thần điện, thời điểm nàng tìm kiếm ngoại công và mẫu gặp Đồng Đồng và Tiểu Bạch Cầu. Bởi vì Tiểu Bạch Cầu, các nàng gặp Lưu Vân. Vì để cho các nàng , Lưu Vân vận dụng lực lượng của , cho Niệm Vân cảm ứng , vì mới Huyễn Hải, gặp Bạch Đồng, dẫn tới đại lục Phượng Vũ. Cũng vì Bạch Đồng đến đại lục Phượng Vũ, các nàng mới thể gặp Niệm Vân, thành lời hứa với Lưu Vân lúc .
Nàng thở dài, hết chuyện xảy ở Huyễn Hãi.
Niệm Vân xong cảm thán một phen, thì bản từng cách nó gần như , vẫn tìm nó. Nhìn thần sắc Độc Cô Thiên Diệp chút cổ quái, : "Có vấn đề gì, hỏi liền hỏi ."
"Sư tổ, cái , thật sự là Đậu Khấu ư? Có sống trăm vạn năm? Vậy tại bây giờ tên là Niệm Vân??" Độc Cô Thiên Diệp nghi vấn trong lòng.
"Vấn đề cuối cùng . Niệm Vân Niệm Vân, tưởng niệm Lưu Vân ?" Tiểu Bạch Cầu từ vai trái nhảy đến vai Độc Cô Thiên Diệp, chớp mắt to hỏi.
Niệm Vân bộ dáng Tiểu Bạch Cầu chọc , : " , Niệm Vân chính là tưởng niệm Lưu Vân. Có thể là Đậu Khấu, cũng thể ."
"Có ý tứ gì?" Độc Cô Thiên Diệp rõ.
"Ngươi thật sự tin một thể sống trăm vạn năm?" Niệm Vân buồn hỏi.
"Ách, ?"
"Đương nhiên ." Niệm Vân nghĩ nghĩ, , "Trừ thần sáng thế, thế giới ai thể sống lâu như , bởi vì nàng cùng tồn tại với trời đất. Những khác, đều ."
"Còn Ngu Hành? Người ? Nếu là Đậu Khấu, thể nhớ rõ Lưu Vân, hơn nữa nếu chết, vì nó còn sống? Hơn nữa Ngu Hành vẫn là Ngu Hành." Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Đây là nhờ một loại bí pháp." Niệm Vân .
"Bí pháp?" Độc Cô Thiên Diệp hưng trí, đến tột cùng là thần kỳ cỡ nào, thể cho nhân tồn tại trăm vạn năm?!
Niệm Vân suy nghĩ của Độc Cô Thiên Diệp, : "Cũng sống mấy trăm vạn năm, mà là vô luân hồi."
"Luân hồi? Là c.h.ế.t đầu thai ?" Tiểu Bạch Cầu hỏi.
Niệm Vân lắc lắc đầu, : "Thân tử hồn lưu, trùng tu khí lực."
Thân tử hồn lưu, trùng tu khí lực?!
Độc Cô Thiên Diệp thế, xoay quá mạnh, hoảng hốt như nàng thấy một cảnh tượng, một cái tiểu hài tử và một nữ nhân đối thoại.
"Ngươi cái gì?" Nữ tử ôn nhu lau nước mắt mặt tiểu nam hài.
"Ngươi vẫn còn sống, mà sẽ c.h.ế.t ." Tiểu nam hài .
"Sinh tử là chuyện bình thường." Nữ tử khuyên bảo tiểu nam hài.
"Ta cần, giống ngươi sống thật lâu." Tiểu nam hài càng thêm lợi hại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-6-chuong-4-than-tu-hon-luu-trung-tu-khi-luc.html.]
Nữ tử như còn biện pháp với tiểu nam hài, bất đắc dĩ : "Ta sáng tạo phương pháp tử hồn lưu, trọng tu khí lực cho ngươi ?"
Tiểu nam hài mới ngẩng mặt nở nụ , khuôn mặt non nớt thể thấy dung mạo khuynh quốc khuynh thành.
"Thiên Diệp, con ?" Niệm Nân thấy Độc Cô Thiên Diệp hoảng hốt, hỏi.
"A? Ta ?" Độc Cô Thiên Diệp lấy tinh thần, : "Ta cũng , thất thần một chút. Sư tổ, phương pháp , là thể trường sinh bất tử ?"
Niệm Nân khổ, : "Làm gì trường sinh bất tử. Phương pháp sẽ ở lúc sinh mệnh sắp chấm dứt cho linh hồn tiêu tan, đó tạo thành thể nữa. Đây là một quá trình thống khổ dài dòng, thời gian tạo thành một thể so với tưởng tượng của con còn lâu hơn, hơn nữa thực lực cũng sẽ biến mất, tu luyện từ đầu. Chỗ duy nhất là giữ trí nhớ và phận. Tựa như Ngu Hành, sống càng lâu, càng cô độc. Trong lòng gì bỏ xuống , dùng phương pháp như mà sống."
"Còn chuyện thần kỳ như !" Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc, "Bí pháp nhiều ?"
"Không nhiều lắm. Chỉ sáng thế thần chỉ mới thể." Niệm Vân : "Ta cũng vì bỏ xuống Lưu Vân. Lúc trọng thương, mất liên hệ với Lưu Vân, từ đó về tin tức của nó. Chính là khế ước lực vẫn còn, cho nó còn sống. Mấy năm nay tìm kiếm nhiều nơi, nhưng đều tìm nó."
"Bây giờ sư tổ Lưu Vân trấn áp ở , thể cứu nó ." Độc Cô Thiên Diệp : "Nó chờ thật lâu."
"Ta chuẩn một chút sẽ ." Niệm Vân gật đầu .
"Sư tổ, Ngô Đồng Lâm như thế nào ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Con tới tộc phượng hoàng?" Niệm Vân hỏi.
" . Có một việc một chuyến." Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu.
"Ta đường tới đó, nhưng phượng hoàng tộc mấy ngàn năm gần đây còn như , hơn nữa Kim loan việc tàn nhẫn, con cẩn thận chút." Niệm Vân .
"Ta ." Độc Cô Thiên Diệp cam đoan .
Sau đó, Niệm Vân cho Độc Cô Thiên Diệp đường tới Ngô Đồng Lâm, mà Độc Cô Thiên Diệp lúc thấy trận pháp, Niệm Vân vẽ xuống.
Đệ tử Châu Ngọc Môn khi thấy bọn Bạch Đồng , cùng Hác Bằng Du còn Gia Cát Tiêu Tiêu liền khỏi, để Độc Cô Thiên Diệp và Niệm Vân ở trong phòng ngây thật lâu. Người bên ngoài khỏi bàn tán, đoán Độc Cô Thiên Diệp Niệm Vân trách phạt . Nghĩ tới tính tình Niệm Vân vốn , khi bọn Bạch Đồng mặt đều là lo lắng, như khẳng định phán đoán của . Cho nên, khi thấy Độc Cô Thiên Diệp thần sắc tươi , phi thường kinh ngạc.
"Khả khả, chúng Ngô Đồng Lâm ?" Tiểu Bạch Cầu đang cầm một quả hạch, ở vai Độc Cô Thiên Diệp ăn vui lên.
"Ừ, theo lời sư tổ, bộ tộc phượng hoàng thực loạn, chúng mau chóng . Trễ 1 phút, mẫu Lam Mân càng nguy hiểm một phần." Độc Cô Thiên Diệp .
"Ừ, khác thể mặc kệ, nhưng mẫu Lam Mân, nhất định thể việc gì. Nếu ai dám khi dễ mẫu Lam Mân, sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ! Răng rắc!" Tiểu Bạch Cầu xong, cắn một ngụm quả hạch, phát tạp âm. (đoạn cũng kh hiểu s tác giả ? Để là của Lam Mân tỷ tỷ? Lam Mân là nam mà? Chã lẽ của Thanh Loan? Chã hiểu bà tác giả? Mấy nàng nhớ nd quyển trc, của LM TL thì ns nha! Ta sửa!)
Độc Cô Thiên Diệp lập tức nở nụ , : "Ai dạy ngươi ?"
"Bọn Tiểu hỏa tỷ tỷ nha! Bọn họ là một nhà, trân trọng lẫn , khi dễ gì đều là , cắn c.h.ế.t !" Tiểu Bạch Cầu vẻ mặt còn vô cùng chính trực .
"Ngươi..." Độc Cô Thiên Diệp mới một chữ, đột nhiên nhảy qua một bên.
"Ba!" Một nhuyễn tiên* xé nát khí, phát âm thanh chói tai, đánh chỗ Độc Cô Thiên Diệp .
*nhuyễn tiên: roi dây dài
Gia Cát Tiêu Tiêu!
Độc Cô Thiên Diệp còn kịp chuyện, nhuyễn tiên của Gia Cát Tiêu Tiêu đánh tới. Độc Cô Thiên Diệp cũng tiếp tục né tránh, cầm Tiểu Đằng trong tay, Tiểu Đằng biến dài nhanh, đón roi của Gia Cát Tiêu Tiêu, một roi một Đằng ở trung quấn vài vòng mói dừng .
"Sư thúc cái gì ?" Độc Cô Thiên Diệp lạnh nghiêm mặt hỏi. Dù là ai tới đánh lén, tâm tình cũng .
"Nói, ngươi cùng Đồng Đồng quan hệ gì? Không , đừng trách khách khí!" Gia Cát Tiêu Tiêu ngờ thủ Độc Cô Thiên Diệp, nhớ tới Bạch Đồng ở trong viện Độc Cô Thiên Diệp lo lắng sốt ruột, hai mắt hàm chứa ghen tỵ trừng nàng.
"Ta và Đồng Đồng quan hệ gì, liên quan gì ngươi?" Độc Cô Thiên Diệp Gia Cát Tiêu Tiên , lạnh đáp: "Hay là, ngươi ỷ là sư thúc, gì thì ?"
"Liên quan gì với ?" Gia Cát Tiêu Tiêu Độc Cô Thiên Diệp xỏ, hung hăng : "Không sự cho phép của , ai cũng đừng hòng tới gần Đồng Đồng!"
"Không sự cho phép của ngươi? Ha ha, cũng thể cho ngươi đề nghị gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Cái gì?"
"Người khác dễ dàng tha thứ cho ngươi, ngươi liền trở thành tư bản hổ!" Độc Cô Thiên Diệp xong, tay nắm Đằng Hoàng động, Đằng Hoàng hiểu ý tiếp tục thả dài dây, đến mặt Gia Cát Tiêu Tiêu, đó đột nhiên mở một đóa thực nhân hoa, hướng tới mặt Gia Cát Tiêu Tiêu táp.
"A!" Gia Cát Tiêu Tiêu đóa bạch hoa răng nanh dày đặc, sợ tới mức lập tức vứt bỏ roi tay, thét chói tai.
"Thực nhát gan." Đằng Hoàng khinh bỉ một câu, đó lui trong tay về Độc Cô Thiên Diệp.
"Ngươi, ngươi thể thứ đáng sợ?!" Gia Cát Tiêu Tiêu kinh hách Độc Cô Thiên Diệp.
"Đáng sợ ?" Độc Cô Thiên Diệp vỗ về hoa nhỏ tay, : "Tiểu Đằng nhà chúng đáng yêu như , mắt ngươi thế nào mà nó đáng sợ? Nói , giúp ngươi chữa trị."
"Ngươi, ngươi trị như thế nào?" Gia Cát Tiêu Tiêu đóa hoa tay Độc Cô Thiên Diệp, hỏi.
"Còn thể trị như thế nào? Đương nhiên là móc ! Tiểu Đằng nhà chúng đáng yêu như mà ngươi thành đáng sợ, để mắt ngươi cảnh, bằng trực tiếp móc xuống." Độc Cô Thiên Diệp Gia Cát Tiêu Tiêu, vẻ mặt thị huyết, Gia Cát Tiêu Tiêu sợ tới mức thét chói tai chạy .
"Tính khí lớn mà lá gan nhỏ như ." Đằng Hoàng Gia Cát Tiêu Tiêu hốt hoảng đào tẩu .
Bạch Đồng và Hác Bằng Du chạy tới, roi rơi mặt đất còn bóng dáng chạy xa, nhặt roi của Gia Cát Tiêu Tiêu lên, chút xin : "Thiên Diệp, sư tỷ các sư hư, bản tính ."
Độc Cô Thiên Diệp Bạch Đồng, : "Ta chỉ là dọa nàng thôi." Nhìn Bạch Đồng thở dài nhẹ nhõm, : "Ta nghĩ là vì ngươi mới xảy chuyện như ."
Bạch Đồng Độc Cô Thiên Diệp trúng tâm sự, chút ngượng ngùng nàng, hắc hắc hai tiếng.
Gia Cát Tiêu Tiêu thích , nhưng nhưng vẫn lảng tránh nàng. mà nàng nổi giận, vẫn gắt gao theo đuổi . hôm nay thấy lo lắng sốt ruột vì Độc Cô Thiên Diệp, nàng bạo phát, cho nên mới tìm Độc Cô Thiên Diệp hỏi rõ.