Lúc Tiêu Thanh Như về đến nhà, Hứa Mục Chu đang ở trong phòng vệ sinh giặt quần áo.
Tiêu Thanh Như  quần áo lót  đang giặt trong tay, cô lúng túng : "Anh để đó , để em tự giặt."
Vành tai Hứa Mục Chu cũng đỏ bừng, nhưng  vẫn mạnh miệng: "Chúng   là quan hệ , em còn thẹn thùng cái gì?"
"Em sợ  sức lớn, giặt hỏng quần áo của em."
"Vậy để   nhẹ một chút."
Phối hợp với ánh mắt của Hứa Mục Chu, Tiêu Thanh Như  trong lời  của   hàm ý.
Người đàn ông  đúng là mỗi thời mỗi khắc đều đang tỏa cái hương vị .
Cô  thèm để ý Hứa Mục Chu nữa, mà xoay    phòng bếp.
Cô nhào bột thật kỹ để  màn thầu ăn đêm, kèm với rau ngâm   chồng cho,  đơn giản  ăn ngon.
Lúc  thời gian còn sớm: "Vợ ơi, em về phòng ngủ bù ."
"Em  ngủ , bây giờ mà ngủ thì ban đêm sẽ mất ngủ."
“Không , mệt mỏi sẽ ngủ nhanh thôi."
"Anh còn  nhảm nữa thì ban đêm  ghế sofa ngủ."
Người đàn ông im lặng, lúc  hai   mới kết hôn,  cũng   trải nghiệm mùi vị cô đơn một  khó ngủ.
Hứa Mục Chu bưng chậu  phơi quần áo.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bọn họ ở tầng ba, mặc dù bệ cửa sổ phòng ngủ  lớn, nhưng dùng để phơi quần áo thì vẫn đủ.
Áo dài, quần dài phơi ở hai bên, còn quần áo lót thì giấu ở giữa.
Mặc dù cũng chả  ai   xung quanh phía  nhà, nhưng Hứa Mục Chu vẫn sợ    thấy quần áo lót của vợ, nên  chỉ  thể che che lấp lấp như thế.
Lại một  nữa  quyết định,  nhất định  chuyển sang một ngôi nhà lớn hơn,  trong nhà đóng cửa  sinh hoạt, sẽ   những vấn đề  nữa.
Hứa Mục Chu  xong việc, thấy Tiêu Thanh Như đang   ghế sofa  báo,  cũng chen chúc qua đó.
Nhân cao mã đại  đàn ông   xuống, lộ  ghế sofa đều chật chội.
Tiêu Thanh Như đụng đụng cánh tay của : "Đừng quấy rầy em,   sang bên cạnh ."
"Anh chỉ   với em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-107.html.]
"Thích chen chúc như  hả?"
"Vợ ,  mới kết hôn mà em  ghét bỏ  ."
Khóe miệng Tiêu Thanh Như giật một cái: "Cũng   em đuổi   khỏi nhà."
" em     bên cạnh em."
Cô sờ lên cánh tay, đây là Hứa Mục Chu mà cô  ?
Tại  càng ngày càng dính  thế ?
Cô đè cái tay đang  xu thế hư hỏng bên hông: "Tại  em     bên cạnh? Chẳng  đáp án  quá rõ ràng  ?"
Hứa Mục Chu dựa lưng  ghế sofa, vuốt làn da tinh tế  tay: "Anh đang đo eo của em mà, em đừng nghĩ sai lệch."
Cô kéo tay  đàn ông : "Anh đừng nghịch nữa."
Cánh tay  kéo một cái, một giây  Tiêu Thanh Như  ở  đùi  đàn ông.
Vẻ mặt Hứa Mục Chu vẫn   đắn: "Chúng  cùng   ."
"Anh đang cà chớn thì ."
Hứa Mục Chu thở dài, đây rõ ràng là tình thú nho nhỏ giữa hai vợ chồng,    biến thành  cà chớn ?
Anh sờ lên đầu vợ,   cảm giác hình như cô còn  khai khiếu nhỉ?
Nếu  thì tại  tờ báo    lực hấp dẫn lớn như , trong mắt vợ  hề  bóng dáng .
Thật , khi  trong lòng Hứa Mục Chu, tâm trí của Tiêu Thanh Như  bay  .
"Hứa Mục Chu."
"Hửm?"
"Anh  thể an phận một chút ?"
"Hình như   khó."
Bộ đồ Tiêu Thanh Như đang mặc   chính là chiếc váy liền  mà Hứa Mục Chu  mua cho cô  khi kết hôn.
Chiếc váy xếp ly ở thắt lưng, đúng lúc chỉ mành treo chuông thì  đàn ông đột nhiên ngừng .
"Anh  tắm  ."
Tiêu Thanh Như: "..."