Tiêu Thanh Như đặt    cảnh  khác thử suy nghĩ, nếu như   nào đó  đánh một tiếng,  giới thiệu đồng chí nam cho cô, cô sẽ  vui.
Bất kể    ý   , cô cũng cảm thấy  xúc phạm.
Chuyện  vẫn là nên cởi mở hơn một chút, như  sẽ  hơn.
Cô cong môi, nếu như Tống Viện  chị dâu của ,  thì  thật đấy.
Thanh Như hiểu rõ  trai nhà , từ nhỏ đến lớn  từng thích đồng chí nữ nào.
Sau  nếu cưới vợ, nhất định sẽ đối xử hết lòng với đối phương.
Về phần Tống Viện,    giống , chỉ cần  đưa  lựa chọn, là sẽ  d.a.o động.
Trong lòng cô  khỏi  bắt đầu mong chờ.
Rửa bát và chuẩn  dụng cụ xong, cả nhà  ngoài.
Vườn rau  ở  chân núi phía , chỉ cần nộp đơn, cơ bản cũng  chia một hai mảnh.
Ngày thường Tiêu Thanh Như và Hứa Mục Chu   ,   nhiều thời gian chăm sóc vườn rau, cho nên chỉ xin một mảnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẹ Tiêu : “Có một ruộng rau thật là thích,  cũng   một mảnh, nhưng cha con  đồng ý."
"Cha con thương ,     chịu khổ."
“Việc trồng rau cũng  nặng nhọc,  gì mà chịu khổ?"
Tiền phụ cấp của Cha Tiêu cao,   nhiều loại trợ cấp hơn  khác, cho dù  tự trồng rau thì cũng đủ cho cả nhà ăn.
Hứa Mục Chu : “Con và Thanh Như  ăn  bao nhiêu,   nếu   ăn đồ tươi thì cứ đến nhà  lấy là ."
Tiêu Thanh Như phụ họa: “Mảnh  cũng trồng  kha khá loại rau đấy, đủ cho cả nhà chúng  ăn."
"Vậy  cũng  khách sáo với các con nữa,   các con   để ý tưới nước nhổ cỏ , hàng ngày  cũng   việc gì , để  đến xem cho."
Tưới nước là việc yêu cầu đến thể lực, còn   gánh nước.
Hứa Mục Chu : “Tan  con sẽ tưới nước ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-119.html.]
"Cũng ."
Lúc    nhiều  đang  ruộng, khi  thấy bọn họ đều chào hỏi rối rít.
Khi  tin Tiêu Thanh Như và Hứa Mục Chu  tự  trồng rau, họ đều rối rít khen ngợi sự chăm chỉ của hai .
Đừng đánh giá thấp năng suất của một ruộng rau, nếu trồng thứ gì đó chắc bụng như bí đỏ,  thể tiết kiệm   ít lương thực cho gia đình.
Có  thì thầm : "Tiêu Thanh Như và Hứa Mục Chu điều kiện  như , vẫn xuống ruộng  việc,  Đỗ Vạn Thu xem, ruộng rau của cô  bỏ hoang luôn."
"Cưới  một  đàn ông giàu , hàng tháng   đưa tiền đưa phiếu cho, còn  ruộng gì nữa."
“Chồng cũ của cô  cũng cho cô  tiền và phiếu đấy thôi,   cô  vẫn   ruộng ?"
“Các  quên  , ở quê cô  còn  một bà  chồng, chồng cũ của cô  là một  hiếu thuận,   mỗi tháng đều gửi hơn nửa tiền lương trở về, rơi  trong tay Đỗ Vãn Thu  bao nhiêu."
"Của biếu là của lo của cho là của nợ, chờ , ngày  lành của Đỗ Vãn Thu còn ở phía ."
"Nếu cô   đạo lý , cũng sẽ  mang theo con của  gả cho Giang Xuyên, còn  bằng   lợi ích khác. Hiện tại xảy  chuyện ,   đều chỉ trích cô , cũng   cô  đang âm mưu cái gì."
“Cô  cũng   đàn ông đấy, thà gả cho Giang Xuyên còn hơn về quê gả cho  chân lấm tay bùn,  chồng cũ của cô  là loại  gì tất cả   đều   đấy, nếu  gả cho Giang Xuyên,   bây giờ  cô  sống như thế nào nữa."
"Loại   đúng là khó nắm rõ."
"Giờ Giang Xuyên  ở nhà,        nhiệm vụ,   cũng  thấy   liều mạng như thế, cũng   vì sự nghiệp, vì vợ con,  là để tránh mặt Đỗ Vãn Thu nữa."
"Chắc chắn là để tránh mặt Đỗ Vãn Thu,  từng thích Tiêu Thanh Như,    thể thích một đứa nhà quê  con? Trước đó thương hại cô , cho nên mới đối  với cô , lấy về  vợ nó  khác."
"Đỗ Vãn Thu   với  nào đó nhà họ Vương, đừng để cô   thấy,    đến chỗ Đỗ Vãn Thu mách lẻo."
"Nghe  thì  , dù   cũng  chơi với cô , vả   cũng  sợ Đỗ Vãn Thu, cô   thì  gì  ?"
Chị dâu Vương đang  việc gần đó, lời  của những  đó truyền  tai, trong lòng  chút tức giận, nhưng   dám tranh cãi với họ.
Trong lòng cô  oán hận Đỗ Vãn Thu, đúng là  chổi mà,  những  mang  lợi ích gì cho , còn hại cô     tẩy chay.
Chị dâu Vương hối hận đến xanh cả ruột, sớm  như , ban đầu cô    giúp Đỗ Vãn Thu.
Theo quan sát của cô , từ khí hai  họ kết hôn  từng thấy họ  mật, bây giờ  nắm  trái tim của chồng,   càng sẽ   cơ hội.
 là bùn nhão  trát nổi tường!