Thịt gà còn  ăn xong, canh gà thì   giải quyết hết, Hứa Mục Chu : "Ngày mai dùng để xào ăn."
Trong việc nấu ăn, chỉ cần Hứa Mục Chu ở nhà sẽ  đến lượt Tiêu Thanh Như nấu: "Anh xem mà  , em  kén ăn."
Bởi vì đang trong kỳ kinh nguyệt nên Hứa Mục Chu  để Tiêu Thanh Như  cái gì hết.
Rửa chén, quét tước vệ sinh gì đó,  đều lo tất.
"Em thật sự  gả cho một  đàn ông ."
Hứa Mục Chu bày  vẻ mặt đắc ý : "Hiện tại em mới  ?"
"Đồng chí Hứa,   kiêu ngạo."
"Anh  kiêu ngạo, nhưng    khen thưởng."
Tiêu Thanh Như kịp thời che miệng .
Hứa Mục Chu cong môi, hôn lên mu bàn tay của cô: "Anh   việc đây."
Giống như chuồn chuồn lướt nước, cảm giác mang    khác với những nụ hôn  đây.
Tiêu Thanh Như nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay, hóa  cô  chỉ thích nụ hôn bá đạo và mạnh mẽ của Hứa Mục Chu, ngay cả kiểu hôn một chút  rời , cũng  dễ    rung động.
Kỳ nghỉ luôn trôi qua  nhanh, lúc đang   giường, Tiêu Thanh Như còn thở dài cảm khái: "Đột nhiên cảm thấy cuộc sống mỗi ngày ăn  ngủ, ngủ  ăn cũng khá ."
Hứa Mục Chu thì đang giúp cô xoa bụng.
"Khi   thì  nghỉ phép, khi nghỉ phép  cảm thấy   thú vị hơn, đều như ."
"Nói đến cùng, trong xương cốt cũng chỉ thích điều  lợi."
Hứa Mục Chu: "…"
Từ khi nào vợ   học  những lời  thô tục ?
Bàn tay đang xoa bóp thăm dò lên phía ,  Tiêu Thanh Như giữ : "Làm gì?"
"Anh  xác minh một chút, xem   vợ    đánh tráo  ?"
Tiêu Thanh Như  đến cả  run rẩy: "Anh là đang nhận cơ hội ăn đậu hủ."
Người đàn ông nghiêm túc : "Có một  thứ chỉ    , cho nên   đích  kiểm chứng một chút."
Nhốt Tiêu Thanh Như trong lòng ngực, cuối cùng cũng  đến kết luận.
"Sờ  nốt ruồi , cho nên chắc chắn là vợ ."
Tiêu Thanh Như: "…"
Cứu mạng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-162.html.]
Tại      thể giở trò lưu manh một cách nghiêm túc như !
"Da mặt  dày quá đấy."
Hứa Mục Chu nhướng mày: "Anh sẽ  ngừng cố gắng."
Cảm xúc lạc quan  thể lây lan, Hứa Mục Chu  thèm để ý đến chuyện sinh con, Tiêu Thanh Như vốn dĩ cũng   loại  để tâm đến chuyện vụn vặt.
Sau hai ngày  nghỉ phép ở nhà,   khôi phục.
*
Tiêu Thanh Như và Hứa Mục Chu đồng thời kết thúc kỳ nghỉ.
Hai    ngoài  thời điểm khác , Hứa Mục Chu lo lắng cho Tiêu Thanh Như,  khi   ngoài còn dặn dò cô  nhiều , bảo cô  nhớ uống thuốc đúng giờ.
Mãi đến khi gắp muộn giờ,  mới hôn một cái thật mạnh lên trán Tiêu Thanh Như, lúc  mới rời .
Sờ sờ trán, trong lòng Tiêu Thanh Như dấy lên sự ngọt ngào.
Tìm  một  chồng thích dính , thật sự giống như ngày nào cũng đang yêu đương.
Loại cảm giác  cũng  tuyệt.
…
Vân Mộng Hạ Vũ
Mỗi tháng Đỗ Vãn Thu về viện gia chúc một .
Bước  cửa  căn nhà trống rỗng,   một bóng , suýt chút nữa cho rằng bản   nhầm nhà.
Kiểm tra trong nhà một , ngoại trừ đồ đạc của cô , đồ của Giang Xuyên và đứa bé   còn.
Vội vàng  sang hỏi chị dâu Vương nhà cách vách  xảy  chuyện gì.
"Bọn họ chuyển về nhà họ Giang ."
"Chuyển về nhà họ Giang là  ý gì?" Đỗ Vãn Thu nhíu mày, tự hỏi   bây giờ  xảy  chuyện gì nữa.
Sắc mặt của chị dâu Vương  mấy vui vẻ, âm dương quái khí : "Cô thật sự may lắm đó,  chồng cô tình nguyện chăm sóc đứa bé  cô mà,   cô  thể tận hưởng hạnh phúc."
Việc kiếm cơm cứ thế mất , chị dâu Vương hận đến cắn chặt khớp hàm.
Bây giờ Đỗ Vãn Thu   việc ,  cần  ở viện gia chúc,  phụ chèn ép mỗi ngày đổi  thành bản , lúc đó chị dâu Vương mới    bao nhiêu khó chịu.
Tất cả điều  đều do Đỗ Vãn Thu.
Vốn dĩ còn  thể kiếm tiền, cô  còn  thể chịu đựng.
Bây giờ  còn cách nào để kiếm tiền,  cô   Đỗ Vãn Thu với sắc mặt , đó là điều  thể.
Tròng mắt  chuyển, nhỏ giọng : " thấy nhà họ Giang   ý định thừa nhận cô con dâu là cô , bọn họ cũng thật quá đáng, sự việc  đến nước   còn  dáng."