Người nhà họ Giang vốn   hài lòng với Đỗ Vãn Thu, bây giờ cô     chuyện  hổ như , đương nhiên   ai  về phía cô .
Dựa theo ý của  Giang, nên tống Đỗ Vãn Thu  trong tù.
Còn cân nhắc đến đứa con hoang  gì?
Ngay cả  ruột thằng bé cũng  suy nghĩ cho thằng bé, cần gì đến lượt nhà họ Giang  m.ó.c t.i.m móc phổi?
 Giang Xuyên một mực kiên trì,  thể để Đỗ Vãn Thu ảnh hưởng đến tương lai của đứa bé.
Không còn cách nào khác, hai vị trưởng bối chỉ  thể thỏa hiệp.
Bây giờ Đỗ Vãn Thu chỉ  bảo  , nếu như ly hôn thật, cô  sẽ  cần đứa bé.
Mang theo thứ phiền toái, chỉ tổ liên lụy cô .
Vì , cô   dám   sẽ tự nuôi con, chỉ sợ nhà họ Giang sẽ trả đứa con cho cô  thật.
Nhà họ Trương vốn đến để tìm lợi ích,  ngờ cuối cùng   chiếm  gì, còn  đưa Đỗ Vãn Thu về.
Hai  họ đều ngơ ngác.
Nếu  đưa, thì cũng  là đưa đứa bé về, Đỗ Vãn Thu   quan hệ gì với bọn họ hết!
"Đỗ Vãn Thu là  nhà họ Giang các , các   xử lý như thế nào  liên quan gì đến chúng , nhưng đứa bé là của nhà họ Trương chúng , các   thể cướp ."
Lần   chồng Trương thông minh: “Đỗ Vãn Thu ở nhà họ Giang, các  còn  thể  đứa bé  theo  ruột, giờ Đỗ Vãn Thu   các  đuổi  khỏi cửa, các  còn chiếm đứa bé nhà họ Trương chúng   gì?"
Giang Xuyên   nhà họ Trương  gì.
Lần     thỏa hiệp nữa: “Đứa bé ở đây, nhà họ Trương chính là  thích của nhà họ Giang, ngày lễ ngày tết  sẽ  mặt  em của  báo hiếu các ."
“Các   đứa bé về  thì cũng  thôi, chỉ là    xảy  chuyện gì  cũng sẽ  quan tâm nữa."
"Phải lựa chọn thế nào, các  tự  quyết định , vẫn là câu  , thằng bé vĩnh viễn là con cháu của nhà họ Trương, chúng  sẽ  cướp thằng bé ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai vợ chồng nhà họ Trương do dự.
Tại     đột nhiên khó lừa như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-185.html.]
Hết đợt  đến đợt khác, khiến   ứng phó  kịp.
Mẹ chồng Trương trừng mắt  Đỗ Vãn Thu, trong lòng lập tức  quyết định.
Dù  cô  cũng  kết hôn ,  liên quan gì đến nhà họ Trương bọn họ nữa.
Mẹ chồng Trương  bao giờ nghĩ đến việc đưa Đỗ Vãn Thu về nhà  trâu  ngựa.
Cô  chính là một mầm họa, ai dính   đó sẽ gặp xui xẻo.
Mặc dù  đưa cô  về nhà,   gả   thể nhận một khoản sính lễ, nhưng ai   liệu  gì   xảy  ?
Sính lễ ở quê cũng chỉ  mấy chục tệ,  chồng Trương cảm thấy   cần  tự tìm phiền phức.
Phải  là trong nhà bà  còn  hai nghìn tệ.
Xem thường mấy chục tệ !
"Được, các   ly hôn thì ly hôn, nhưng mỗi năm chúng  đều  đến thăm Tiểu Bảo,    nuốt lời."
Bọn họ là  cùng huyết thống, Giang Xuyên sẽ  ngăn cản bọn họ.
Mẹ Giang giành  : “Không cần các  tới, chúng  bảo  đưa thằng bé về là ."
Việc    thể ?
Mẹ chồng Trương là  đầu tiên  đồng ý: “Thằng bé còn nhỏ như ,  tàu lâu  thằng bé chịu ?"
"Đi giường   thể ngủ,    chịu nổi?"
"Không  bà nội ruột bà sẽ  xót thằng bé,  tàu nhiều  như thế, nhỡ  trộm thì   thế nào?"
"Cháu nhà bà là vàng ,   khác  trộm nó?"
Mắt thấy hai   sắp cãi , Giang Xuyên : “Nếu như  nghỉ,  sẽ đích  đưa thằng bé về.”
Giang Xuyên thực sự   nhà họ Trương tới nhà .
Mỗi năm đều  ầm ĩ một ,   những  khác trong nhà, chính   cũng cảm thấy phiền.
Hơn nữa, ở trong viện gia chúc  nhiều  như , hại  nhà  mất mặt với  ,   cũng  hổ.