Tiêu Hoài Thư cứ lăng xăng một lúc lâu, lúc    mới lề mà lề mề từ căn phòng bước .
Mái tóc ngắn gọn gàng, đường nét  khuôn mặt của    giống Tiêu Thanh Như nhưng khuôn mặt của Tiêu Hoài Thư  cứng rắn và trông  nam tính.
Dáng    dong dỏng cao, mặc áo khoác quân đội   càng  tuấn hơn.
Anh  lo lắng bất an hỏi Tiêu Thanh Như: "Hình tượng  của   chỗ nào    ?"
Tiêu Thanh Như nghiêm túc đánh giá một phen, đáp: "Nếu  cứ trì hoãn nữa sẽ trễ mất. Nữ đồng chí  chán ghét   đúng giờ."
Tiêu Hoài Thư lập tức từ bỏ suy nghĩ  về phòng ,    lệnh: "Vậy thì  thôi."
Mẹ Hứa hỏi bọn họ: "Giữa trưa, tụi con về nhà ăn cơm ? Không ăn thì  nấu phần của các con."
"Chúng con sẽ về nhà  buổi chiều."
"Đi , tụi con  chơi vui vẻ nhé. Nhớ quan tâm đến nữ đồng chí một chút nhé."
"Dạ  ."
Mẹ Hứa  đến nỗi cả khuôn mặt đều tràn ngập vui mừng, bà  dự định  gọi điện thoại cho bà thông gia để kể tin  cho bà .
Nếu  chuyện diễn  suôn sẻ thì nhà họ Tiêu sẽ sớm  tin vui ngay thôi.
Nhà của Phương Ánh Thu  xe, bọn họ  bàn bạc xong là cô  sẽ tới đầu hẻm để đón bọn họ, cô   mặt đúng giờ.
Bởi vì  sự xuất hiện của Tiêu Hoài Thư, nên  mấy cô gái độc  hàng xóm   việc gì  mà cứ tản bộ ở trong hẻm, bọn họ hy vọng  thể ngẫu nhiên gặp   .
Kết quả, khung cảnh lãng mạn ở trong tưởng tượng   xuất hiện, ngược  bọn họ chỉ  thấy   lái xe tới để cắt bay cái suy nghĩ viển vong  của .
Bọn họ  cam lòng dậm chân một cái, thở phì phò  về nhà.
Phương Ánh Thu  hiểu gì cả, chuyện gì  xảy  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-209.html.]
"Đồng chí Phương,    ăn điểm tâm  ? Nếu  ăn thì hai   nhà ăn một ít, hoặc là chúng  tới tiệm cơm quốc doanh để mua một ít thức ăn."
"Chúng   ăn , đồng chí Tiêu, lên xe ."
Tiêu Thanh Như  hai câu khách sáo, cô cũng theo Hứa Mục Chu leo lên xe.
Ngay từ đầu, Tiêu Thanh Như  chút băn khoăn, cô    phiền Phương Ánh Thu  lái xe như . Dù  hôm nay    ngoài chơi một ngày, lái xe quá mệt mỏi.
 ngẫm nghĩ ,  của cô và Hứa Mục Chu cũng  lái xe. Đến lúc đó, hãy để bọn họ đổi chỗ với cô  là .
Ngoại trừ Phương Ánh Thu tới, còn  đứa em trai sinh đôi với cô  cũng tới nữa.
Phương Kiến Quốc  chất phác : "Mọi  cũng  để ý đến chuyện   cùng chứ?"
Khi Tiêu Hoài Thư trở thành  rể của ,   luôn  chấn chỉnh Hứa Mục Chu.
Lúc ,   suy bụng   bụng  nên  sợ Phương Kiến Quốc    thuận mắt. Đến lúc đó,   cố ý chỉnh   thì    bây giờ?
 hiện tại    danh  phận thì lấy ở  tư cách để ghét bỏ   là bóng đèn cơ chứ?
Vì  để  ấn tượng  với em vợ tương lai, Tiêu Hoài Thư vỗ vỗ bờ vai của    : "Đều là  một nhà, cùng   chơi sẽ náo nhiệt hơn mà,  cái gì để mà để ý  nào?"
Phương Kiến Quốc  ngây ngô hai tiếng, : "Đã hai năm    về Bắc Kinh và thật sự    chơi. Để  lái xe cho  , xem như là lời xin  bởi vì   mời mà  tới đây."
Phương Ánh Thu    thấy  khác lằng nhà lằng nhằng, cô  nâng cổ tay lên  đồng hồ, : "Còn  lên xe ."
Một giây , Tiêu Hoài Thư tiến  chỗ  ở phía ,  ở bên cạnh Tiêu Thanh Như.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Thanh Như  thấy dáng vẻ căng thẳng đó của  trai , cô chỉ  .
"Anh ,  bình tĩnh ."
"Anh  bình tĩnh."
Hai  em cứ thì thầm, nhưng bất cứ ai  tai thính mắt tinh đều  thể  thấy nên chẳng khác gì so với việc  thẳng  cả.