Sau khi leo Trường Thành xong, mấy  cùng  đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm.
Tiền và phiếu đều là do Tiêu Thanh Như trả, nhà bọn họ  ba , chị em nhà họ Phương  chỉ phụ trách chuẩn  xe mà còn lái xe, về tình về lý cũng  nên yêu cầu   trả tiền.
Mọi  đều là những  rộng rãi phóng khoáng,  ai thích chiếm lợi cả.
Vì , Tiêu Thanh Như trả tiền, chị em nhà họ Phương cũng  vội vàng cướp  tính tiền.
Sau  nếu còn cơ hội, sẽ mời bọn họ một bữa.
Có qua   ở chung mới cảm thấy thoải mái, ai cũng sẽ   gánh nặng trong lòng.
Sau khi ăn cơm xong, Phương Ánh Thu  đưa bọn họ về nhà.
Thấy  mấy đồng chí nữ tụ tập ở trong hẻm, ánh mắt của họ  ngừng liếc Tiêu Hoài Thư, Phương Ánh Thu hiểu .
Hóa , lúc  bọn họ  thái độ thù địch với cô  là bởi vì bọn họ thích Tiêu Hoài Thư.
Nếu dựa theo tính cách   của cô ,  thể sẽ gậy ông đập lưng ông.
 tình hình hiện tại  khác, Tiêu Hoài Thư  trở thành  yêu của cô , cho nên cô  công khai chủ quyền một chút cũng   gì  ?
Vì , cô định  theo bọn họ đến nhà họ Hứa  một lúc  mới .
Hai   bên cạnh , tuy rằng vẫn còn cách một , nhưng ánh mắt của họ thỉnh thoảng  giao , bất cứ ai cũng  thể    chuyện gì đang xảy .
Lần  thì dù cho  từ bỏ cũng  , cũng  thể tự   tìm c.h.ế.t  ?
Xuất  gia đình của đồng chí Tiêu ở đó, ngay cả  chuyện với   cũng  lấy hết dũng khí, nếu cố tình dây dưa với  , đây   đang  đắc tội với   ?
Hơn nữa,  phận của đồng chí nữ bên cạnh   cũng  bình thường, nếu  cũng  thể lái xe Jeep.
Họ đều    mấy chuyện mất mặt cho nên đều giải tán hết.
Phương Ánh Thu  đạt  mục đích cho nên tâm trạng của cô   .
Mặc dù  Tiêu Hoài Thư sẽ  dây dưa với  khác, nhưng  yêu của    khác nhớ thương, trong lòng cô  luôn cảm thấy  thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-213.html.]
Bây giờ cô  cảm thấy  hơn nhiều .
Tiêu Hoài Thư cúi đầu  Phương Ánh Thu, trong mắt   tràn đầy ý .
Tiêu Hoài Thư  hề cảm thấy phản cảm khi Phương Ánh Thu  chiếm   của riêng, ngược    còn  vẻ vẻ.
Có ý  chiếm    của riêng  , đây là biểu hiện  yêu quan tâm  !
Mẹ Hứa rót nước cho khách: “Đừng về nữa, tối nay ở  đây ăn cơm, thím sẽ  bánh hấp cho hai đứa."
“Thím ơi, thím cứ bận việc của  , bọn cháu nghỉ chân một lát   ngay,  nhà vẫn còn đang đợi cháu.”
“Trước  chỉ mất vài phút thôi,   lỡ việc của các cháu .”
“Em trai cháu xuống vùng nông thôn ở Tây Bắc, hai năm mới về thăm   một , hơn nữa chỉ  thể ở nhà năm ngày, cha  cháu  thằng bé ăn nhiều thêm mấy bữa cơm.”
Bà  cũng là   , nên cũng hiểu  tấm lòng   cha .
“Được ,   đến đây nhất định  ở  ăn một bữa cơm,  thể từ chối nữa.”
“Nhất định.”
Phương Ánh Thu    phiền  nhà họ Hứa, cô  uống xong cốc nước  rời .
Tiêu Hoài Thư đưa bọn họ  cửa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhân cơ hội ,  Hứa hỏi Tiêu Thanh Như: “Anh trai con và vị đồng chí Phương  thế nào ? Mọi chuyện  thành công ?”
Tiêu Thanh Như gật đầu: “Thành công, chẳng qua bây giờ mới chỉ  chuyện yêu đương,   đến chuyện kết hôn.”
“Có đối tượng là  .” Mẹ Hứa thì thầm hai .
“Cơm  ăn từng miếng một,   yêu thì cách kết hôn cũng  xa nữa, đồng chí Phương là một  thẳng thắn, mắt   của  trai con  .”
Tiêu Thanh Như  : “Đồng chí Phương  xuất xắc.”
“Cho nên  trai con  nắm thật chặt, nếu như bỏ lỡ thì  đáng tiếc.”