Anh  vội vàng  về phía Phương Ánh Thu.
“Khụ khụ, con thấy đồng chí Tiêu   đúng, con và những  trong đại viện lớn lên cùng , cũng  hề  ý định hẹn hò với họ, cho nên hai   thể ở bên cạnh  ,   dùng thời gian để cân nhắc.”
Cha Phương giơ tay chỉ  Phương Ánh Thu: “Còn  kết hôn con  bảo vệ   .”
Phương Ánh Thu thoải mái thừa nhận: “Anh  là  yêu của con, con  nên bảo vệ   ?”
Tiêu Hoài Thư mím môi  thầm.
Cảm giác   bảo vệ thật .
Tuy nhiên, ở  mặt cha vợ tương lai vẫn  kiềm chế một chút,  thể để  ấn tượng  cho  .
Anh  nghiêm túc : “Bác trai lo lắng cũng là chuyện thường tình, dù     mặt   lòng.”
Cha Phương hừ một tiếng, thằng nhóc  coi như  chút ánh mắt.
Có bậc thang  xuống, cha Phương cũng  quấn lấy vấn đề  nữa.
Bọn nhỏ  đúng, nếu như gặp đúng , dù thế nào  nữa cũng  thể hạnh phúc.
 nếu như gặp sai , cho dù  hiểu rõ tận gốc rễ,   cũng  thể cãi  thậm chí là đánh .
Con gái  đưa  về , nếu như ông  cứ  khó thằng nhóc , chẳng  là  con gái khó xử ?
“Hai đứa đều  là  trưởng thành , nếu như  quyết định   yêu,   trưởng bối nhưng cha cũng  dễ can thiệp, dù  bây giờ cũng đang ủng hộ yêu đương tự do, chẳng qua…”
Tiêu Hoài Thư  thẳng , chờ câu tiếp theo.
“Cha đề nghị hai đứa  tiên nên ở chung một thời gian,  mới quyết định tương lai sẽ  tiếp như thế nào.”
“Cha, bây giờ chúng con   ý định kết hôn, cha đừng suy nghĩ nhiều.”
Cha Phương trừng mắt  cô  : “Yêu đương  lấy kết hôn  tiền đề là đùa giỡn lưu manh, hai đứa   chuyện yêu đương, bây giờ  cân nhắc đến mấy vấn đề  thì định lúc nào mới cân nhắc?”
Phương Ánh Thu bất đắc dĩ : “Không  là mới  chuyện yêu đương , việc  để    cũng  muộn.”
Tiêu Hoài Thư cảm thấy  thoải mái khi  bạn gái bảo vệ, chẳng qua là một  đàn ông trưởng thành, cũng  thể suốt  trốn  con gái .
Vì    : “Chúng cháu  chuyện yêu đương là chuyện lâu dài, bây giờ chúng cháu   ý định kết hôn vì  giải quyết những vấn đề khác .”
Trong mắt cha Phương hiện lên vẻ hài lòng, điều kiện của Tiêu Hoài Thư  tệ, chẳng qua thực tết vẫn còn tồn tại  nhiều vấn đề.
Không giải quyết các vấn đề mà  lỗ mãng bắt đầu một mối quan hệ, đây là cực kỳ nguy hiểm.
Nói chuyện yêu đương khác với kết hôn, nếu bọn nhỏ thấy  mắt, ông  cũng sẽ     ,  nên dùng gậy đánh uyên ương.
“Xem  trong lòng các con cũng hiểu rõ, cha cũng    nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-218.html.]
“Thằng nhóc  cháu nhớ cho kỹ, con gái nhà họ Phương chúng   cho phép  khác bắt nạt.”
Đây là nhả   ? Tiêu Hoài Thư lập tức  lên chào: “Xin hai bác cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc  cho đồng chí Phương.”
Cha Phương khoát tay: “Để xem biêt hiện của  .”
Tiêu Hoài Thư gật đầu, cũng   gì mạnh miệng.
Anh  sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh.
Phương Kiến Quốc  thấy  thì trợn tròn mắt, như  là xong  ?
Tại    xuất hiện cảnh  khó xử?
Anh  còn  xem nào nhiệt mà.
“Cha, , hai   suy nghĩ một chút nữa ? Chẳng   đây cha    kén rể cho chị gái của con ?”
“Đừng  gây rối, trẻ con sang bên cạnh chơi .”
Phương Kiến Quốc: “...”
Nếu sớm  sinh  muộn mấy phút sẽ khiến   luôn mang theo hai chữ “trẻ con”, nhất định   sẽ cố gắng hơn một chút tranh thủ   trai!
Tiêu Hoài Thư cũng  thèm so đo với  em vợ,    hỏi: “Tuổi Kiến Quốc cũng  nhỏ nữa, lúc nào thì tìm  yêu?”
Phương Kiến Quốc giật ,   thật là  cách thể hiện!
Còn  thật sự trở thành  rể của  , mà  bắt đầu quản chuyện   tìm  yêu.
“Mọi   chuyện , con về phòng  sách.”
Lòng bàn chân như bôi dầu.
Phương Ánh Thu    Tiêu Hoài Thư, cô : “祸水东引, lợi hại.”
Tiêu Hoài Thư sờ mũi,     là sợ  em vợ quấy rối ?
Hôm nay đến nhà họ Phương, chủ yếu là   mắt  lớn trong nhà, để cho họ   một  là Tiêu Hoài Thư.
Trưởng bối tận mắt  thấy  , trong lòng cũng yên tâm hơn một chút.
Tuy rằng trong lòng còn lo lắng, nhưng  thể  ,  khi gặp Tiêu Hoài Thư hai vị trưởng bối cũng yên tâm hơn  nhiều.
Có thể     là một đứa bé  gia đình giáo dục  , nếu  thể thành công, cũng là một đoạn nhân duyên  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Về phần những chuyện khác, tạm thời  một bước thì tính một bước.
Có hai gia đình giúp đỡ chuẩn , vấn đề cũng  tính là gian nan.