Trong lúc vô tình  thẳng  tầm mắt, Tần Bắc mạnh mẽ nắm lấy  gáy của Tống Viện.
Ngay khi Tống Viện cho rằng Tần Bắc  hôn cô ,  đàn ông lập tức đỏ mặt, lập tức buông cô  .
“Tần Bắc,     ?”
Lời    , mặt  đàn ông càng đỏ, giống như sắp chảy máu.
“Khụ,     thấy sẽ  ảnh hưởng  .”
Tống Viện truy hỏi: “Chẳng  tìm một nơi    là  ?”
Tần Bắc  bao giờ ,  một ngày    trêu chọc đến mức .
Yết hầu di chuyển: “Chỗ    cũng  thể.”
Anh  sợ   kiềm chế , sẽ   chuyện tổn thương cô .
Tống Viện  đến bụng   đau: “Đồng chí Tần, bây giờ chúng  đang yêu đương,   còn nhát hơn em thế...”
Có thứ gì đó mềm mại ấm áp dán lên môi,  nhanh  rời .
Tần Bắc  dám   mắt Tống Viện, cố giả bộ bình tĩnh: “Sợ là cái gì?”
Tuy Tống Viện thoải mái vô tư, nhưng  lúc  cũng  khỏi thấy   hổ.
Sờ sờ môi,   gì.
Hai  cứ  như .
Tần Bắc   ít, là một  im lìm, lúc Tống Viện   chuyện,  khí yên tĩnh đến mức chỉ  thể   tiếng hít thở của .
Nam nữ khi đang yêu đường cuồng nhiệt,  ai cảm thấy  hổ.
Ngược  còn cực kỳ hưởng thụ giờ phút yên bình .
Chỉ cần ở bên   thích, dù  gì cũng đều thấy ngọt ngào.
Trước  cảm thấy đường   dài, hai  cùng    thấy dài nữa.
Đi tiếp về phía ,  thể sẽ gặp , Tần Bắc bèn dừng bước.
Trả xe đạp  cho Tống Viện: “Em   .”
“Vậy còn ?”
“Anh  đường tắt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-229.html.]
“Được ,   tự  chú ý an  đấy.”
Tần Bắc đưa tay xoa đầu Tống Viện: “Em cũng .”
Không thể  cùng Tống Viện, Tần Bắc  ở chỗ cao  thật lâu, cho đến khi Tống Viện  đội sản xuất, lúc  mới về nhà từ đường nhỏ.
“Anh,      bắt thỏ ? Thỏ ?”
Hai tay của Tần Bắc trống trơn, mặt  đỏ tim  đập nhanh mà  dối: “Không thấy thỏ.”
Tần Thiên ồ một tiếng, sợ   khó chịu, còn an ủi  : “Thời tiết lạnh, thỏ hẳn là  ngủ ,    gặp ,    thể sẽ gặp.”
“À  , cô Tống đến trường,   còn  chuyện với em đấy.”
Tần Bắc  tự chủ  mà nhớ tới nụ hôn  .
Bọn họ mới  yêu đương  lâu, mà      hành động , cũng    ảnh hưởng đến hình tượng của  trong lòng cô   nữa?
Không hiểu      yên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Thiên tò mò   : “Anh,  giẫm đinh ?”
Tần Bắc  quýnh: “Đi giúp cô Tống quét rác .”
“Anh   em cũng sẽ .”
Tần Thiên cầm chổi chạy  ngoài, lúc đến cửa chính, cao giọng : “Anh ,  chuẩn  cho cô Tống chút củi lửa , năm nay em  đến chỗ cô Tống học chữ.”
Thấy   đồng ý,  nhóc mới hài lòng rời .
Tần Bắc cũng  rảnh rỗi, chặt đống củi trong sân thành từng miếng nhỏ, buộc chặt  đưa đến trường học.
Sợ   khác  thấy, Tần Bắc để đồ xuống  , thời gian dừng   quá hai phút.
Toàn bộ quá trình đều   Tống Viện lấy một cái.
Cho dù là ai thấy, cũng  nghĩ rằng bọn họ đang yêu đương.
Tống Viện thấy  buồn ,   còn   tỏ vẻ nữa.
“Cô Tống, hôm nay chị đến nhà chúng em ăn cơm .”
Lương thực của Tống Viện còn  , nhưng lúc cô  ngoài  mang theo đồ ăn, trong đó  bánh bao.
Xoa đầu Tần Thiên: “Cô giáo  đồ, cảm ơn ý  của em.”
Tần Thiên  chút ngượng ngùng,  chiếm mất thời gian nghỉ ngơi của cô Tống, mà cô Tống cũng  lấy học phí của ..
Cầm lấy chổi,  sức quét dọn vệ sinh, như  mới  thể báo đáp cho cô Tống.