Hứa Mục Chu mang theo hai con vịt nướng  quà gặp mặt cho nhà họ Tiêu nên tất nhiên cơm tối sẽ ăn ở nhà.
Trên bàn cơm, hai  trịnh trọng thông báo với   rằng họ đang quen .
Tuy  chuẩn  sẵn tâm lý từ , nhưng giờ phút , hai vị phụ  cũng  đỗi vui mừng, xen lẫn là chút chua xót nhè nhẹ.
Con gái lớn ,  giữ  nữa.
“Tiểu Hứa, từ giờ bác giao Thanh Như  cho cháu, nếu con bé   chuyện gì sai, cháu cứ  cho hai bác , bác và bác trai nhất định sẽ phân xử công bằng, ai phạm  thì phê bình  đó.”
Hứa Mục Chu  hiểu tâm trạng của bậc  cha  , con gái nuôi dưỡng gần hai mươi năm, giờ  hời cho tên nhóc thối như .
Nếu đổi  là ,  thật sự   bản  sẽ   chuyện gì nữa.
“Bác trai, bác gái,   xin hai bác cứ thoải mái giám sát cháu, nếu cháu  đối xử   với Thanh Như, hai bác  thể phê bình, dạy dỗ thẳng mặt, cháu hứa sẽ  oán hận lấy một câu.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Hoài Thư xen miệng : “Phải cho cả  vợ cùng giám sát nữa.”
“Mọi  cùng  giám sát.” Hứa Mục Chu vô cùng nể mặt mà đồng ý.
Hiện hai vị phụ  cực kỳ hài lòng với biểu hiện của Hứa Mục Chu,  bàn tới phương diện khác, chỉ mỗi thái độ thành khẩn  thôi  đủ bỏ xa  khác mấy con phố .
Cậu   ngay ngắn  ghế, sống lưng thẳng tắp như thể đang báo cáo công tác với cấp , hình ảnh  khiến  Tiêu  kiềm  mà bật : “Cháu  cần căng thẳng như  , hai bác sẽ  nhúng tay quá nhiều  chuyện yêu đương của  trẻ, chỉ cần hai đứa tự hiểu trong lòng,  cái gì nên , cái gì  nên  là  .”
“Vâng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-68.html.]
Tiêu Thanh Như  bảo: “Giờ vẫn còn đang hẹn hò thôi, đừng nghiêm túc quá như .”
“Yêu đương mà  ôm mục đích kết hôn đều là chơi đùa tình cảm   cả, em gái , chẳng lẽ em  từng nghĩ đến chuyện kết hôn với Hứa Mục Chu?”
Trái tim Hứa Mục Chu lập tức  treo ngược lên cành cây,  còn định  bao lâu nữa sẽ tính chuyện hôn nhân với Thanh Như.  nếu cô  ,   sẽ chờ, đợi thêm một thời gian nữa hẵng nhắc . Hoặc cũng  thể đợi tới khi cô  kết hôn  tính tiếp.
Hứa Mục Chu sẽ  ép buộc Tiêu Thanh Như đưa  bất kỳ quyết định gì, nhưng chỉ cần là chuyện cô  đồng ý,  tuyệt đối  cho phép cô  đổi ý định.
Tiêu Thanh Như trừng mắt với  trai : “Hôm nay mới hẹn hò thôi, kết hôn gì chứ?”
Cha Tiêu   ủng hộ: “Nếu  chắc chắn sẽ yêu đương với   thì kết hôn sớm  muộn cũng  khác gì  ?”
Mẹ Tiêu còn  đỡ cho chồng: “Tính chất công việc của hai đứa đều khá đặc biệt, dù hẹn hò  cũng  thể thường xuyên gặp mặt, nếu  xác định yêu ,     thể kết hôn.”
Tiêu Thanh Như   gì, như thể đang nghiêm túc cân nhắc đề nghị của hai vị phụ .
“Bác trai, bác gái, Thanh Như cũng  sự nghiệp riêng của , thế nên  cần nhún nhường cháu  ạ, đợi lúc nào em   kết hôn, hai bọn cháu cùng  đăng ký là  .”
Mẹ Tiêu mắng thầm một câu thằng ngốc , hai  họ   rõ ràng là đang giúp  mà,   ?
Đứa bé  giả khờ  khờ thật  trời!
Bà bất lực phẩy tay: “Chuyện của  trẻ các con, tự các con quyết định , hai chúng   lo  nhiều như . Khi nào  kết hôn thì hai đứa nhớ báo cho bọn  một tiếng,  sẽ thu xếp hôn lễ giùm hai đứa.
Nghe , Tiêu Thanh Như  hổ đáp: “Vẫn còn sớm mà, tới đó   .”