Dù cho thời gian dần trôi qua, cô dần dần trưởng thành, nhưng lời của bà nội cứ như chiếc roi da siết chặt lấy cô, khiến cô co duỗi thoải mái. Đặc biệt là khi đặc điểm giới tính thứ hai bắt đầu phát triển, cô bắt đầu cảm thấy thật bẩn thỉu, cho rằng sẽ ghét bỏ, nhưng cô dám cho .
Cô cúi đầu vội vàng giặt đồ của .
Trời nóng, buổi tối khi ngủ đều tắm, Hoắc Thanh Sơn sông tắm, trong nhà chỉ còn đám đàn bà con gái.
Hoắc Thanh Phương chủ động pha nước nóng cho Lâm Doanh Doanh tắm rửa, các chị em cũng mau chóng tắm.
Lâm Doanh Doanh mang một bánh xà bông mới cho bọn họ dùng “Đừng dùng xà phòng, tắm bằng xà phòng tổn thương da đó.”
Hoắc Thanh Hà lập tức vui vẻ xem xét bánh xà bông, đầy hứng thú khen thơm, còn hỏi bao nhiêu tiền một bánh, ở công xã cũng , “Ở thành phố tuyệt thật. Chị dâu, chị về lắm ? Đến nhà đúng là khổ chị .”
Hoắc Doanh Doanh cực kỳ thảo mai : “Sao mà chỉ nhà em, lẽ nào đây nhà chị ?”
Hoắc Thanh Hà: “.....” Tạ Vân sai chút nào, đây chính là một con yêu tinh, da mặt còn dày hơn cô!
Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hạnh ngại dùng xà bông, bọn họ dùng xơ mướp cọ là .
Lúc Lâm Doanh Doanh tắm vô cùng tự nhiên thoải mái, cô từng ngại ngùng khi đối diện với các nhân viên y tế, nhân viên phục vụ các dịch vụ chăm sóc cơ thể và sắc .
Cơ trắng nõn mềm mại của cô trong màn đêm lấp lánh ánh sáng lóng lánh như yêu tinh, cho dù phụ nữ thấy cũng mặt đỏ tai hồng tim đập tăng tốc.
Hoắc Thanh Hà liếc Lâm Doanh Doanh bản , tức khắc chút mất cân bằng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Doanh Doanh rõ ràng nhỏ hơn cô nhưng nảy nở hơn cô, lùn hơn cô vài cm nhưng chân thon dài, eo nhỏ nhắn mềm mại, lồi vểnh quả thực khiến ghen tị chết.
Cô khỏi thở dài, chuyện may mắn nhất lẽ là cô gái xinh trở thành chị dâu của , dù thì tình địch là .
Thật dáng của cô cũng , cân đối khỏe khoắn, trông bổ mắt.
đối với một cô gái phần ham hư vinh thích dáng mà , chung quy là hài lòng, cô cảm thấy lùn nhưng ghét phần n.g.ự.c nhỏ của , chân tuy dài nhưng ghét phần đùi và bắp chân thô của . Đây đều là những đặc điểm do việc từ nhỏ tạo thành, mà hình đều cân đối, săn chắc nhưng hề chút mỡ thừa, cũng quá lộ cơ bắp như Lâm đại tiểu thư mỏng manh cao quý từ nhỏ , đúng là cho Hoắc Thanh Hà hâm mộ chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-100.html.]
Lâm Doanh Doanh tắm sạch lau khô xong, tiên mặc đồ lót mà mặc luôn váy ngủ vải bông màu trắng .
Hoắc Thanh Hà kinh ngạc hô lên một tiếng: “Má ơi, chị mặc cái gì ?”
Theo cách hiểu của cô, vùng nông thôn chỉ c.h.ế.t mặc để tang mới mặc một đồ trắng.
Nếu Hoắc Thanh Hoa mà thấy Lâm Doanh Doanh mặc váy trắng như , ngay lập tức sẽ mắng cô mặc đồ trắng như đồ tang, ngờ thể mặc như .
Hoắc Thanh Hà thì sẽ trách mắng Lâm Doanh Doanh, suy nghĩ đầu tiên của cô là chẳng lẽ thành phố thích như ? Quả nhiên là thành phố khác với nông thôn!
Lâm Doanh Doanh phất chiếc váy: “Đây là váy ngủ, em mặc bao giờ ?”
Váy ngủ là cái gì? Váy còn chẳng huống chi là váy ngủ!
Buổi tối ngủ bọn họ đều mặc quần cộc và áo ba lỗ vải bông, vốn thứ gọi là đồ ngủ.
Lâm Doanh Doanh mặc chiếc váy ngủ vải bông trắng của cô, lay lắc lư phòng, gió thổi qua làn váy phiêu dật như bay, thật giống như một yêu tinh.
Hoắc Thanh Hà le lưỡi, với Hoắc Thanh Phương: “Đêm hôm thể hù c.h.ế.t đấy.”
Hoắc Thanh Phương: “Trông mà. Em thấy nhẹ nhàng chứ như cái loại vải bông thô .”
Lâm Doanh Doanh tắm xong liền về phòng , cô dám mặc nội y khiêu gợi nữa, để tránh kích thích Hoắc Thanh Sơn. Cô cũng mặc áo n.g.ự.c mà chỉ mặc quần lót kiểu nữ tính đáng yêu, đó trèo lên giường, lấy chai nước hoa nổi danh lâu đời từ trong tủ giường thoa một chút.
Mùa hè muỗi, dù mắc màn cũng vẫn sẽ , trong nhà dùng các loại thuốc như ngải cứu để xông nên còn sót mùi trong phòng.
mà Lâm Doanh Doanh sợ muỗi, lẽ do cô bệnh lạ, muỗi thích hút m.á.u của cô.
Thấy Hoắc Thanh Sơn về, cô liền lót một cái gối bò giường bắt đầu thư.
Lúc Hoắc Thanh Sơn phòng liền thấy Lâm Doanh Doanh bò giường, váy ngủ vải bông phủ đến đùi, đôi chân trắng mịn thon dài tinh nghịch đong đưa qua trung.
Cảnh tượng đó thật sự hấp dẫn phạm tội mà.