Hoắc Thanh Sơn: "Chị dâu em vui là ."
"Vậy sẽ chậm trễ Thanh Phương  việc!" Hoắc Thanh Hà vểnh cao miệng, như  cũng sẽ  chậm việc của .
Hoắc Thanh Sơn: "Anh cuốc  Thanh Phương, em cuốc của  chứ?"
"Anh trai,  thật bất công!" Hoắc Thanh Hà càng thêm ấm ức, dùng sức dậm chân.
Hoắc Thanh Sơn cũng   là loại   dỗ dành ngon ngọt,  điển hình của  đàn ông nông thôn thô thiển, thần kinh thép, tính tình  cứng nhắc như cựu chiến binh. Từ nhỏ     giỡn với con gái, nhiều lắm thì  chút tình cảm nồng đậm với Hoắc Thanh Hoa thôi, còn với mấy đứa em gái   thể nào  thiết  như .
Từ  tới nay  luôn giữ  với với mấy đứa em gái, cũng  quá  cận, cũng sẽ  quá mức  thiết, cho nên  quan tâm lắm.   nuôi gia đình, cho em gái ăn , giúp  việc, nhưng tuyệt đối sẽ đối xử nghiêm túc như .
Anh cũng  dỗ dành Hoắc Thanh Hà, mà cầm theo cuốc  thẳng xuống ruộng bắt đầu  việc.
Anh  , Hoắc Thanh Hà  bắt đầu ấm ức cáo trạng với  Hoắc: "Mẹ ơi,  cả thật bất công!"
Mẹ Hoắc  : "Con ngốc hả? Người  là vợ chồng, con thì tính là cái gì? Nếu con gả cho  ,  đàn ông của con sẽ  với con  với  của con hả? Làm chị em thì sẽ là  một nhà trong tay , chờ   , các con chính là hai , đều  bảo vệ thật  cho chính  mới ."
Trong đầu, Hoắc Thanh Hà lập tức hiện lên khuôn mặt  trai của Trịnh Khải Toàn, mặt lập tức đỏ lên, cô  giậm chân một cái, lôi kéo  Hoắc  nũng: "Con đương nhiên ở cùng với  là  nhất! Con  thèm lấy chồng !"
Cô   bắt đầu  thầm Lâm Doanh Doanh bất công với Hoắc Thanh Phương, xa lánh cô : "Mẹ , chị dâu cứ nhằm  con,  cả  bất công,   với bọn họ một chút ."
Mẹ Hoắc  chế nhạo cô : "Mẹ cũng  thể   là  nên trông cậy  con dưỡng già  trông cậy   và chị dâu của con nữa đây? Tư tưởng của con như  là   ,  con  thể so sánh trọng lượng của chị dâu con với  khác trong lòng  trai con  hả? Con  thể sinh cục cưng cho  trai và chị dâu con tới hết đời ? Thật là một đứa con gái hồ đồ mà."
Hoắc Thanh Hà thấy   bất công cho Lâm Doanh Doanh bỏ  , trong lòng ghen ghét, cô  bắt đầu  lóc om sòm, chơi : "Hừ! Các  đều bất công, cả nhà đều bất công!"
Ồ, hu hu... Mình thảm quá ! Chị dâu mới   cửa  hợp lực với cả nhà bắt nạt !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-109.html.]
Lúc sáng Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Phương cùng đến đại đội mượn xe đạp, kết quả chiếc xe đạp Phượng Hoàng 28  khiến cô  tốn sức, tay chân nhỏ bé yếu ớt của cô  đủ lực,  thể đèo  Hoắc Thanh Phương.
Hoắc Thanh Phương thấy cô  xe nguy hiểm như , da thịt  mềm mại nếu  ngã thì sẽ khiến    đau lòng.
Cô  cầm lấy tay lái,  với Lâm Doanh Doanh: “Chị dâu xuống , để em thử đèo chị.”
Lâm Doanh Doanh: “Thanh Phương, xe đạp  dễ  như  .”
Hoắc Thanh Phương  bao giờ học qua.
Hoắc Thanh Phương: “Để em thử xem.” Hoắc Thanh Phương khéo tay, những dụng cụ phức tạp cô  chỉ cần  qua là  hiểu nguyên lý. Có đôi lúc máy gieo hạt lúa mạch của đại đội  hỏng cô  còn  thể sửa .
Lâm Doanh Doanh đành xuống xe đưa xe  cho cô .
Hoắc Thanh Phương leo lên xe để thích ứng, lúc mới bắt đầu hai chân  rời đất liền  nghiêng ngả, nhưng dáng  cô  cao  thể dùng chân để chống , nên   ngã.
Năm phút , cô  lái xe  về,  với Lâm Doanh Doanh: “Chị dâu, chị lên .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Doanh Doanh    chuyện với cô  nữa, nhớ ngày đó cô học  xe đạp vất vả đến nhường nào. Sợ cha   cho phép nên cô cố ý tập  cùng các bạn, kết quả là  ngã đến mức đầu gối và khuỷu tay đều  tím bầm, khiến cha  cô đau lòng đến mức trách mắng cô một trận.
Hoắc Thanh Phương  mới lên xe   . Có tức   chứ? Thật đáng ghen tị.
Lâm đại tiểu thư  ghen tị   trèo lên xe, nhưng Hoắc Thanh Phương cứ tiếp tục đạp xe  dừng  khiến cô  lên , sợ hãi đến như .
Lâm Doanh Doanh: “Thanh Phương, em dừng   . Trước nay  em luôn dừng  để chị lên     mới .”
Hoắc Thanh Phương: “Vậy chị cẩn thận một chút nhé, em vẫn   quen.”