Lâm Doanh Doanh cũng vội. Đã là một quả b.o.m thì sẽ cách loại trừ .
Tìm hiểu tin tức và mua ba cân tóc dài xong, Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Phương tạm biệt về.
Hai lên xe đạp định rời thì vài phụ nữ chạy vội đến báo: “Dương Giác về , còn mang theo đồ , mau xem xem.”
Lâm Doanh Doanh lập tức kéo áo Hoắc Thanh Phương, hạ giọng: “Thanh Phương, chúng cũng xem.”
Hoắc Thanh Phương: “Đã trưa lắm , chị đói ?”
Lâm Doanh Doanh lấy vài miếng bánh quy bọc trong khăn tay từ trong túi quần đưa cho cô : “Lót một chút.”
Hoắc Thanh Phương thấy bánh quy ngon như , đắt đó. Cô vội vàng từ chối ăn. Lâm Doanh Doanh cố nhét cho cô : “Ăn , đồ ăn chính là để cho ăn.”
Vài miếng bánh quy lớn bằng bàn tay trẻ con, Hoắc Thanh Phương cảm thấy thể ăn một lúc mấy cái. Cô nỡ ăn, cầm lên từ từ thưởng thức, còn để hai miếng đặt túi, định đem về cho Hoắc Thanh Hà ăn.
Lâm Doanh Doanh ăn hai miếng ngừng. Uống một ngụm nước xong liền giục Hoắc Thanh Phương mau .
Hai theo mấy phụ nữ đến nhà Dương Giác, đến cổng thấy âm thanh vui vẻ của đám đàn bà con gái đang lựa chọn hàng hóa ở trong sân truyền .
Hoắc Thanh Phương chút hổ, cô tiền, cũng mua cái gì. Lâm Doanh Doanh kéo cô thoải mái trong. Tiền? Cô . Không khách khí mà thì cô chính là giàu nhất ở vùng nông thôn .
Hai trong sân, chỉ thấy trong đó bày hai cái thúng lớn. Kim chỉ, cúc áo, vải may đồ lao động, cái kéo cái dùi thậm chí cả son phấn, vỏ sò đều cả.
Mấy phụ nữ cũng giá cả, chọn một vài thứ lấy thêm cây kim hoặc là một thứ khác để bù thêm đó dùng trứng gà để thanh toán vui vẻ về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-112.html.]
Những thứ lọt mắt của Lâm Doanh Doanh, nhưng cô điều tra tình hình quân địch một chút, nên cũng một cách say sưa, vì cũng giống như thật sự đến mua hàng.
Cô thấy trong đó một hộp son hương Hữu Nghị, cái cũng tệ. Cô còn hai hộp hơn. khi đến mùa đông cô tự dùng một , thích dùng chung thứ gì quá riêng tư với khác, đến lúc đó sẽ mua hộp khác cho các em dùng.
Đương nhiên cô sẽ mua của Dương Ngọc, tuyệt đối để thứ hai mặt trong kịch bản gốc kiếm một đồng tiền từ cô.
Dương Ngọc đang tiếp đón những khác, nhưng khi Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Phương bước , ánh mắt của lập tức thu hút. Khí chất và dung mạo của Lâm Doanh Doanh thực sự quá hấp dẫn khác, là thôn nữ dân quê, trong một nhóm phụ nữ nông thôn đen nhẻm một cô gái trắng nõn, trình độ chói mắt lên đến cấp bậc chấn động.
Anh hề do dự, khóa chặt ánh mắt lên cô, thấy cô và chị em tới lui, thậm chí còn quan sát xung quanh một chút, mỉm với vài khóm hoa hồng và hoa bóng nước đang nở rộ ở góc sân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô lên , so với hoa còn hơn.
Sau đó thấy cô chọn lấy một hộp son hương Hữu Nghị liền về phía cô, : “Hai em gái trông lạ mắt nha.”
Hoắc Thanh Phương đang định giải thích nhưng Lâm Doanh Doanh cướp lời: “Sao hả, lạ mắt thì bán? Yên tâm, chúng đội duy trì trật tự.”
Trong thành phố đội duy trì trật tự thị trường, chuyên bắt những kẻ đầu cơ trục lợi, những thứ bắt sẽ tịch thu. Tình hình nghiêm trọng thì sẽ bắt về giáo dục hai ngày. Nếu như là những vật liệu quan trọng như thép, pha lê, xi măng...thì còn phạt lao động cải tạo.
Dương Ngọc : “Em gái thật đùa, nếu như trong đội duy trì trật tự một cô gái xinh như thì khắp đường cái là những kẻ đầu cơ trục lợi .” Để tiếp cận cô, cho cô bắt thì cũng tình nguyện đầu cơ trục lợi.
Lâm Doanh Doanh ha ha.
Kỳ thực vẻ ngoài của Dương Ngọc khiến khác yêu thích, khí chất ôn hòa, tướng mạo đoan chính, sự khôn lỏi và toan tính một cách rõ ràng như những bán hàng rong khác, ngược còn hào phóng. Có thể thấy điều từ những nụ gương mặt của mấy phụ nữ tính toán chi li .
Ấn tượng ban đầu của Lâm Doanh Doanh về là kẻ , đương nhiên đến đây để kết giao bạn bè với .
Cô đặt hộp son xuống: “ nghĩ vẫn nên bỏ thì hơn. Chúng là nhà của quân nhân, nếu như mua những đồ vật mà phạm sai lầm thì cũng .”